Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 463 - Chương 463. Cách Thức Phỏng Vấn Mới (2)

Chương 463. Cách thức phỏng vấn mới (2)
Chương 463. Cách thức phỏng vấn mới (2)

Những người này chạy gấp như vậy, chắc chắn không đơn thuần chỉ vì đến để lướt web chơi game, bọn họ nhất định biết được hoạt động tặng máy tính của quán cà phê Internet Netfish, cho nên mới tích cực như vậy!

Đến ba bốn giờ chiều, nguyên quán cà phê Internet Netfish đã hoàn toàn kín mít, có một số người đợi không được chỗ, chỉ có thể rời đi trong tuyệt vọng, muốn đến quán cà phê Internet Netfish khác tìm vận may.

Nhìn thấy quán cà phê Internet Netfish kín chỗ, Trương Nguyên không khỏi xúc động.

“Thì ra là vậy!”

“Tổng giám đốc Bùi sớm đã dự tính, bất kể là quảng bá hay không quảng bá, quán cà phê Internet Netfish cũng sẽ đông khách.”

“Nếu đã vậy, tại sao lại đi lãng phí tiền bạc chứ?”

“Tính toán tỉ mỉ, cần kiệm lo nhà, đáng để học hỏi!”

……

……

Phía bên kia, Bùi Khiêm đang xoa bóp thái dương, giảm bớt cơn đau đầu.

Tuy rằng kế hoạch rất ổn, nhưng khi thực sự tiến hành thì hình như vẫn còn một đống vấn đề!

Đặt biệt là sự kiện quán cà phê Internet Netfish, Bùi Khiêm phát hiện bản thân đúng là quá ngây thơ.

Ai nói không quảng bá, người chơi sẽ không phát hiện được?

Đây mới chỉ là buổi chiều ngày đầu tiên, người chơi đã chiếm đầy hết những chỗ trống trong quán cà phê Internet Netfish!

Điều này dự báo trước, vào tuần tiếp theo, tất cả quán cà phê Internet Netfish sẽ chật kín mít hết chỗ.

May mà Bùi Khiêm phản ứng nhanh chóng, lập tức gửi màn hình và một bộ thiết bị ngoại vi cho người chơi may mắn trúng thưởng, đồng thời tiêu thêm một khoản tiền.

Bùi Khiên còn nghĩ sẽ tiếp tục tăng cường độ gửi máy tính, ví dụ như một ngày tặng mười mấy loại máy chẳng hạn, nhưng đã bị hệ thống từ chối, chỉ đành từ bỏ.

Nhưng mà Bùi Khiêm đã tính toán kỹ lưỡng, tuy rằng đã xảy ra một ít sự cố ngoài ý muốn, nhưng không ảnh hưởng gì lớn đến đại cục.

Vẫn ổn định!

Với tốc độ thua lỗ này, thậm chí Bùi Khiêm còn chẳng nhân viên của mình giúp tiêu tiền, chỉ cần ung dung ngồi chờ thua lỗ đạt đến con số năm sáu triệu là được.

Tính toán xong con số này, bản thân Bùi Khiêm cũng cảm thấy kinh ngạc.

Hạnh phúc đến quá bất ngờ, có chú khó tin.

“Ha ha, xem ra ta đã tìm ra cách thua lỗ chân chính.”

“Một ngôi sao phú hào tương lai đang dần vươn lên.”

“Giấc mơ thua lỗ để trở nên giàu có không còn xa nữa!”

Bùi Khiêm không khỏi dương dương tự đắc.

Tuy rằng chu kỳ sau vẫn phải đối mặt một đống mớ hỗn độn cực kỳ khó giải quyết, song Bùi Khiêm lại không quan tâm nhiều như vậy nữa.

Chu kỳ này thua lỗ là được rồi, chu kỳ sau có nước ngập đầu cũng mặc kệ.

Nếu như chu kỳ sau không có chút hy vọng thua lỗ nào, vậy thì cứ lười biếng một phen, để hệ thống tài phú tự tích lũy, ngay cả khi tỉ lệ chỉ có 100:1 thì cũng có thể chuyển hóa được không ít tiền.

Cho dù không muốn thua lỗ thì cũng có thể mở thêm vài sản nghiệp khác để đốt tiền mà!

Bùi Khiêm đắc ý mà nghĩ ngợi, nhấp vào tảng game chính thức, chuẩn bị chọn một tựa game hay để giải trí.

Thế nhưng vừa mới đăng nhập vào trang chủ nền tảng, hắn lập tức nhìn thấy một chuyên đề phỏng vấn nổi bật.

“Phỏng vấn Game Đằng Đạt: Đưa sự hoàn hảo do người chơi tưởng tượng thành sự thật”.

Ngoài ra còn có kèm thêm phụ đề: “Cùng nền tảng chính thức khám phá bí mật rốt cuộc tác giả ‘Quay Đầu Là Bờ’ là thần thánh phương nào!”

Bùi Khiêm rùng mình.

Chuyện quái gì thế này!

Hắn biết kết quả phỏng vấn sẽ nhanh chóng được phát sóng, nhưng… thế này chẳng phải là sớm quá sao?

Buổi sáng chủ nhật đoàn phỏng vấn mới rời khỏi Kinh Châu, tính đến hiện tại mới có ba mươi tiếng đồng hồ trôi qua mà thôi.

Bản tin phỏng vấn phát sóng nhanh vậy sao?

Mẹ nó chứ đã tiêm thuốc kích thích rồi hả!

Các ngươi lén lút lười biếng, tháng sau mới phát sóng buổi phỏng vấn thì sẽ chết hả?

Nhìn thấy tiêu đề này, Bùi Khiêm theo bản năng cảm thấy có điều gì đó không ổn, bèn nghĩ lại cảnh phỏng vấn trước đó…

Nền tảng chính thức đừng làm mọi chuyện rắc rối hơn được không hả!

Bùi Khiêm liên tục rùng mình, vội vàng nhấn mở chuyên đề ra.

Có văn bản, cũng có video tài liệu.

Nhưng lướt sơ qua văn bản, có vẻ như cũng không nhắc đến bản thân gì nhiều.

Bùi Khiêm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà mà xem kỹ lại dòng chữ nhỏ khúc mở đầu, Bùi Khiêm lại cảm thấy tim mình như rớt xuống ngay tức khắc.

Tuy rằng trong văn bản nhắc đến bản thân hắn không nhiều, nhưng vấn đề thì lại không nhỏ.

Lời dẫn ở phần đầu viết như này:

“Shakespeare đã từng nói, có một nghìn Hamlet trong một nghìn độc giả, cùng một câu chuyện có thể đọc hiểu theo nhiều cách khác nhau bởi những người khác nhau.”

“Trong cuộc phỏng vấn chuyên đề kỳ này, tác giả đã áp dụng một phương pháp phỏng vấn hoàn toàn mới. Hôm nay bọn ta sẽ sử dụng phương pháp ‘khoảng trắng’ để phác thảo sơ lược về dáng vẻ của nhà sản xuất cho mọi người.”

“Còn về việc rốt cuộc hắn là người như thế nào? Đọc xong bài phỏng vấn này, ta tin chắc rằng ngươi sẽ tìm được câu trả lời.”

Bùi Khiêm hơi chóng mặt.

“Khoảng trắng” nghĩa là sao?

Đây không phải chỉ là một cuộc phỏng vấn bình thường à, sao vẫn bị ngươi giở trò được vậy?

Hắn vội vàng nhìn xuống.

Cảnh chính của video tài liệu bắt đầu với một số danh lam thắng cảnh về Kinh Châu.

“Đây là lần đầu tiên ký giả đến Kinh Châu.”

“Ký giả vốn dĩ không có quá nhiều ấn tượng với Kinh Châu, chỉ biết đó là tỉnh lị của tỉnh Hán Đông.”

“Là một đô thị loại II bình thường, các ngành công nghiệp của Kinh Châu không quá phát triển, cũng không có các danh lam thắng cảnh nổi tiếng hay các xí nghiệp lớn.”

“Thế nhưng sau khi hiểu rõ phong thổ của Kinh Châu, quan điểm của ký giả đã thay đổi hoàn toàn.”

“Nếu tóm gọn trong một câu đơn giản, Kinh Châu có cảm giác như ‘truyền thống và mới mẻ cùng tồn tại’.”

“Kinh Châu giống như một cây cổ thụ đang đâm chồi mới, đồng thời khiến người ta cảm nhận được bề dày của lịch sử và sự đổi mới của hiện đại.”

“Nơi này có một số danh lam thắng cảnh, cho thấy lịch sử lâu đời của thành phố; đồng thời có nhiều công ty mới nổi, cho thấy sức sống của thành phố.”

“Mặc dù những danh lam thắng cảnh này không quá nổi tiếng, quy mô của những công ty mới nổi này cũng không quá lớn, song cảm giác đan xen giữa cái cũ và cái mới, ổn định và mạo hiểm, bảo thủ và đổi thay, lại in sâu vào trong nhịp sống của thành phố này.”

Hết chương 463.
Bình Luận (0)
Comment