Nguyên nhân chỉ có một, nghèo!
Phí sinh hoạt của đám sinh viên đều eo hẹp, trừ những cậu ấm ra, ai có thể mua nổi một cái máy tính mười nghìn?
“Lão Dư, chẳng lẽ ngươi giấu giếm thân phận cậu ấm? Hay là dạo gần đây ngươi trốn học làm trai bao kiếm tiền? Có thể giới thiệu cho cách huynh đệ biết làm bằng cách nào được không?”
Trong mắt mọi người đều viết hai chữ: ghen tị.
Dư Hàng “hừ” một tiếng: “Các ngươi mới đi làm trai bao thì có! Đây là phần thưởng mà ta trúng được! Dạo gần đây hình như quán cà phê Internet Netfish đang làm sự kiện, sau khi lên mạng sẽ có xác suất nhất định có thể trúng được máy tính, ta đây chính là phần thưởng mà ta trúng được.”
Mắt của Lão Lý sáng lên: “Đù má, còn có chuyện tốt như vậy nữa sao? Chuyện khi nào vậy?”
Dư Hàng đáp lời: “Chính là ngày hôm nay đó. Sáng sớm ta đang lướt mạng thì trúng, buổi trưa thì đã giao đến, hiệu suất này phải gọi là quá nhanh!”
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.
Bọn họ chỉ từng nghe được chuyện trúng thưởng tiền net trong quán net, chứ chưa bao giờ nghe trúng được một bộ máy tính!
Hào phóng quá nhỉ?
Có mấy người không nói lời nào mà bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuất phát.
Lão Lý chua xót nói: “Hầy, đừng mơ mộng nữa, là lão Dư hên thôi, hơn nữa số lượng người tham gia sự kiện này nhất định rất nhiều, đừng nói trúng thưởng, có lẽ ngay cả chỗ trống cũng không có, đi qua đó một chuyến cũng chỉ công cốc.”
Lão Dư suy nghĩ: “Không hẳn.”
“Thật ra tổng tỷ lệ ngồi lại ở cà phê Internet Netfish không cao lắm, vào buổi sáng cũng chỉ khoảng sáu mươi đến bảy mươi phần trăm.”
“Hơn nữa, sự kiện lần này cực kỳ kín tiếng, sau khi ta trúng được giải thưởng thì cũng không có ai công khai một cách phô trương, quản lý Internet chỉ âm thầm note lại địa chỉ và cách thức liên lạc của ta, những người khác đều không hay biết.”
Lão Lý và những người khác không nói lời nào và bắt đầu thu dọn đồ đạc.
“Đi đi đi, hôm nay tới quán cà phê Internet Netfish cắm nét!”
“Đúng vậy, trúng hay không trúng cũng không quan trọng, bọn ta chỉ là muốn biết cảm giác trải nghiệm ở quán cà phê Internet trong truyền thuyết rốt cuộc là như thế nào.”
“Ấy, chờ ta một chút, ta xỏ quần đã.”
“Nổ địa chỉ đi chứ? Trong số các ngươi có ai biết không?”
“Này này, chờ ta một lát nữa, ta còn có chút việc phải làm xong.”
“Ngươi đi làm đi, bọn ta chờ ngươi!”
Dư Hàng không khỏi bật cười, đám người này thành thật quá ha.
Lúc trước bọn họ đều cảm thấy quán cà phê Internet Netfish quá đắt, không thèm đi, bây giờ hễ nghe thấy có khả năng được trúng thưởng, người nào người nấy cũng đứng ngồi không yên.
Dư Hàng thì mỉm cười xem, dù gì hắn bây giờ cũng đã trúng thưởng, đi net thêm một lần nữa cũng không chắc trúng được thêm một máy.
Hắn mở đồ ăn ngoài của quán cà phê Internet Netfish ra, một mùi thơm của món ăn thoang thoảng bốc lên.
Dư Hàng vừa ăn vừa download một đống loại game.
Đường truyền mạng trong khuôn viên trường rất yếu, nhưng dùng phần mềm tăng tốc để chơi những game online bình thường thì không có vấn đề gì.
Máy tính này không dùng để chơi game thì đúng là phung phí của trời!
Dư Hàng vừa tải game vừa mở trang thương mại điện tử ra, cân nhắc nên mua loại màn hình nào.
Máy tính đáng giá hơn mười nghìn đã build xong rồi, không có màn hình gaming tuyệt vời với tần số quét màn hình cao thì coi được sao?
Bàn phím, chuột thì khỏi nói nữa, rẻ quá cũng không hợp với máy tính tuyệt vời như vậy.
Dư Hàng đang lướt web, chuông điện thoại vang lên.
“Xin chào, hàng chuyển phát nhanh của ngươi đã đến.”
Dư Hàng hoang mang, sao lại có chuyển phát nhanh nữa?
Đúng lúc nhóm người lão Lý muốn tới quán cà phê Internet Netfish, mọi người cùng xuống lầu.
Vẫn là nhân viên chuyển phát của Nghịch Phong Logistics, nhưng không phải người khi nãy, mà đã đổi một người khác.
Lần này, nhân viên lại từ trong xe điện ba bánh ôm ra một cái thúng lớn, và mấy cái thùng nhỏ.
Dư Hàng có chút khó hiểu: “Đây là?”
Tiểu ca mỉm cười đáp: “Mới khi nãy nhận được chỉ thị của lãnh đạo, nói rằng khách hàng may mắn trúng được phần thưởng của quán cà phê Internet Netfish, ngoài cây máy tính ra còn kèm theo màn hình và toàn bộ thiết bị ngoại vi khác, cho nên ta đã gửi cho người càng sớm càng tốt.”
Dư Hàng vui mừng khôn xiết: “Tuyệt vời! Lão Lý, các ngươi nhanh cùng ta khiêng lên trên đi!”
Lão Lý chắp tay: “Tạm biệt!”
Mọi người bỏ chạy không dấu vết.
……
……
Chi nhánh đường Hoàn Vũ Thiên của quán cà phê Internet Netfish.
Mã Dương và Trương Nguyên vừa thưởng thức ly cà phê vừa tán gẫu trong khu nghỉ ngơi.
“Tổng giám đốc Bùi hào phóng thật đấy, sau khi kết thúc sự kiện tuần này, chắc chắn ROF sẽ trở thành một thương hiệu thịnh hành.”
“Tuy rằng tạm thời thua lỗ không nhiều, nhưng chỉ cần những khách hàng bản địa Kinh Châu biết được ROF có chất lượng sản phẩm tốt, thương hiệu lắp ráp máy tính có dịch vụ hậu mãi tốt, doanh số được nâng lên, khoản lỗ nhất định có thể thu hồi lại.”
“Hơn nữa, nếu như mua càng nhiều linh kiện thì giá cả tổng thể sẽ càng thấp, về mặt này cũng có thể dư ra một ít chi phí.”
“Điều duy nhất mà ta không hiểu đó là tại sao tổng giám đốc Bùi lại không quảng bá rầm rộ hoạt động rút thưởng máy tính của quán cà phê Internet Netfish.”
Trương Nguyên vẫn luôn cảm thấy hơi khó hiểu.
Theo hắn, sự kiện tổng cộng kéo dài bảy ngày, hoạt động rút thưởng tặng máy tính có thể làm gia tăng đáng kể lượng người tham dự, lẽ ra phải quảng bá rầm rộ mới đúng.
Tuy rằng sẽ tốn một khoản phí quảng bá, nhưng nhất định có thể kiếm được lợi nhuận quay trở lại từ quán cà phê Internet Netfish.
Hai người đang trò chuyện thì nghe thấy tiếng bước chân vội vàng từ ngoài cửa truyền đến.
“Quán này… quán này, còn chỗ trống không?”
“Hộc, hộc… còn, vẫn còn!”
“Nhanh nhanh, mở máy lên!”
Vài thanh niên trông có vẻ là sinh viên thở không ra hơi, chắc là đã chạy như điên tới đây, sau khi quẹt thẻ căn cước ở quầy lễ tân thì nhanh chóng đặt mông ngồi vào chỗ trống, mở máy tính bắt đầu lên mạng.
Chưa được bao nhiêu phút, hết đợt người này đến đợt người khác chạy đến, nhanh chóng chiếm vị trí.
Trương Nguyên sững người: “Hả?”