Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 468 - Chương 468. Không Ai Biết Ta Là Ai, Nhưng Trên Giang Hồ Vĩnh Viễn Lưu Truyền Một Truyền Thuyết Về Việc Ta Giả Vờ Che Đậy Tài Năng

Chương 468. Không ai biết ta là ai, nhưng trên giang hồ vĩnh viễn lưu truyền một truyền thuyết về việc ta giả vờ che đậy tài năng
Chương 468. Không ai biết ta là ai, nhưng trên giang hồ vĩnh viễn lưu truyền một truyền thuyết về việc ta giả vờ che đậy tài năng

Đúng mà không đúng.

Xét đến cùng, vẫn phải có minh quân của triều đại đó!

Là minh quân đã chọn ra những văn thần võ tướng này, đặt bọn họ vào vị trí thích hợp, bọn họ mới có thể cống hiến cho đất nước.

Nếu như bậc quân chủ mê muội, cho dù có bao nhiêu người tài, cũng sẽ bị những gian thần tiểu nhân chèn ép, huy hoàng thịnh thế sẽ bị lật đổ trong chốc lát!

Video tài liệu về cơ bản đã đạt được mục đích của nó.

Nhưng vẫn chưa kết thúc.

Cuối video có một đoạn nội dung làm phần kết.

“Hôm nay, chúng ta sử dụng phương pháp ‘khoảng trắng’ để phác thảo nên hình ảnh nhà sản xuất thiên tài của ngày hôm nay.”

“Hẳn là mọi người đều đã có một hình ảnh mơ hồ về hắn.”

“Ký giả cũng từng nghĩ rằng, một cuộc phỏng vấn chi tiết có thể giúp hắn trở nên nổi tiếng.”

“Nhưng hắn nói, công lao thuộc về toàn thể nhân viên Đằng Đạt.”

“Có thể đạt được những thành tích này đều là nhờ sự cố gắng và ưu tú của nhân viên, hắn chẳng qua chỉ làm đúng nghĩa vụ của mình.”

“Để truyền tải tốt hơn suy nghĩ của hắn, sau đây là những lời nguyên văn hắn từng nói trong cuộc phỏng vấn, hy vọng sẽ thêm chút màu sắc cho hình ảnh của hắn.”

“Lựa chọn ngành game hoàn toàn là một quyết định chủ quan. Thật ra thì ta vẫn luôn rất hối hận về quyết định này, ban đầu nếu như chọn những lĩnh vực khác thì tốt hơn.”

“Thật ra ta chẳng có hứng thú gì với việc kiếm tiền, ta chưa bao giờ cân nhắc làm thế nào để cân bằng giữa danh tiếng và lợi nhuận, không biết tại sao, danh tiếng lại bùng nổ mà không thể giải thích được, lượng tiêu thụ lại tăng vọt, kiếm tiền nhiều như vậy, khiến cho ta thấy hít thở không thông.”

“‘Mục tiêu của ta, chỉ là muốn làm một game thua lỗ mà thôi.’”

“‘Quay Đầu Là Bờ’ được diễn giải quá trớn, ta chỉ muốn làm ra một game để ngược đãi người chơi, thấy người chơi chịu khổ, ta lại thấy vui, đó hoàn toàn là một sở thích siêu đáng ghét của ta.’”

“Đây là những lời hắn nói từ tận đáy lòng mình trong các cuộc phỏng vấn.”

“Nhưng là chúng ta cũng phải chú ý đến, chính hắn cũng từng chơi ‘Quay Đầu Là Bờ’. Rõ ràng, đằng sau thái độ thờ ơ và hài hước với cuộc sống, bên trong hắn còn ẩn chứa một linh hồn âm thầm tận tụy và chăm chỉ.”

“Ngoài ra, hắn cũng là một người bận rộn với lịch trình dày đặc mỗi ngày, nhưng hắn vẫn có thể duy trì một năng lượng và tinh thần làm việc mạnh mẽ;”

“Có lẽ đó là vì sở thích của hắn đối với tất cả các loại thể thao mạo hiểm.”

“Hắn không bao giờ kiêu căng tự mãn vì thành tích, luôn không ngừng khiêu chiến bản thân, khiêu chiến giới hạn, vĩnh viễn chưa từng dừng bước.”

“Cuối cùng, ký giả xin kết thúc bằng một vài câu đơn giản.”

“Thật may mắn cho Kinh Châu khi có được một nhà sản xuất tài ba, một nhà kinh doanh xuất sắc và một ông chủ có tâm, cũng là may mắn cho ngành công nghiệp game trong nước!”

……

Bùi Khiêm uống một ngụm nước, im lặng hồi lâu, sau đó thở dài một tiếng.

Mấy lời tâng bốc này sắp đưa ta lên tận trời rồi!

Bản thân Bùi Khiêm cũng không thể tưởng tượng được bài phỏng vấn này được viết ra như thế nào, đúng là cmn vô lý!

Cho dù là tổng giám đốc Bùi có dùng hết trí tưởng tượng đi chăng nữa thì cũng không bao giờ tưởng tượng được Hạ Giang sẽ viết ra một bài phỏng vấn độc quyền như vậy!

Video được đăng trên trang chủ của nền tảng chính thức, không phải là Ailidao, thế nên không có chức năng bullet screen.

Nhưng phía dưới vẫn sẽ có bình luận.

“Không ngờ bên phía nền tảng chính thức cũng đến Kinh Châu của ta rồi?”

“Hóa ra là lần này phỏng vấn Đằng Đạt! Mau cho ta xem thử nhà sản xuất ‘Quay Đầu Là Bờ’ trông như thế nào đi!”

“Trời đựu, nhân viên của Đằng Đạt toàn là nhân tài, một số thì khai quật từ công ty khác, một số thì tự tìm ra, hơn nữa còn có cả thanh niên nghiện game trong quán Internet nữa chứ!”

“Chân thành mời một thiếu niên nghiện game làm thiết kế ý tưởng game có ổn không? Người này thật đúng là không theo một khuôn mẫu nào hết!”

“Đù má, mức lương đề xuất tăng gấp đôi? Trên thế giới còn có công ty chủ động tăng lương cho nhân viên khi phỏng vấn sao? Ta không nghe lầm chứ?”

“Giám đốc kế hoạch vừa phát triển một game thành công là đi gây dựng sự nghiệp luôn? Bình thường không phải là để hắn bắt đầu phát triển game tiếp theo sao?”

“Cuộc bình chọn nhân viên ưu tú có giải thưởng là quỹ Ước Mơ trị giá một triệu, hơn nữa còn được đi du lịch nghỉ dưỡng có lương? Mẹ kiếp, cái công ty thần tiên gì đây trời? Nếu không phải là bản tin chính thức, ta còn nghĩ đây là một công ty lừa đảo đó!”

“Thì ra game mobile lừa đảo ‘Chiến Ca Nhiệt Huyết’ cũng là của Đằng Đạt sản xuất! Ta chỉ muốn nói thảo nào game có lương tâm này mang chút style của ‘Quỷ Tướng’.”

“Vậy thì quảng cáo của Chân Giò Trụng chắc cũng liên quan gì với Game Đằng Đạt nhỉ? Mẹ nó lúc trước còn chế giễu game này, thì ra là cùng một nhà Đằng Đạt đấy!”

“Thì ra việc ‘Chiến Ca Nhiệt Huyết’ khởi tử hồi sinh do Đằng Đạt làm! Ta chỉ muốn nói là, một nhà thiết kế game bình thường lấy đâu ra khả năng lớn như vậy!”

“Nói như vậy, ông chủ đứng sau đám nhân viên Đằng Đạt này còn bí ẩn hơn nữa. Các ngươi có phát hiện không, làm game có hắn chỉ điểm, xây dựng sản nghiệp mới là hắn lên kế hoạch, hơn nữa phúc lợi đãi ngộ làm người ta đố kỵ cũng đều do hắn quyết định. Ông chủ này chính là nhân vật linh hồn của Đằng Đạt! “

“Ta đây phải tới Đằng Đạt nộp đơn xin việc, đừng ai cản ta!”

“Không ngờ đô thị loại II như Kinh Châu lại xuất hiện một công ty có lương tâm như vậy. Ta còn cho rằng mấy công ty nhỏ ở đô thị loại II toàn là đám lừa đảo chứ!”

“Ngưỡng mộ dân bản địa Kinh Châu ghê, Nghịch Phong Logistics giao hàng tới tận nhà, còn có quán cà phê Internet Netfish với môi trường tốt, có thể truy cập mạng có cấu hình máy tính cao, còn có Takeaway Netfish thoạt nhìn vô cùng lành mạnh... Hầy, bây giờ đến định cư ở Kinh Châu có muộn quá không?”

“Công ty game lại không tập trung làm game đi, còn dấn thân vào mấy ngành công nghiệp khác, đem tiền đi đốt như vậy không sợ lỗ sao?”

Hết chương 468.
Bình Luận (0)
Comment