Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 479 - Chương 479. Một Phương Hướng Hoàn Toàn Mới! (2)

Chương 479. Một phương hướng hoàn toàn mới! (2)
Chương 479. Một phương hướng hoàn toàn mới! (2)

Làm như vậy, cho dù game không thể thua lỗ, khả năng cao cũng sẽ không kiếm được bao nhiêu tiền, bởi vì cách chơi quá bình thường, không đến mức tạo thành gánh nặng và áp lực lớn cho tổng giám đốc Bùi.

Nhưng bây giờ, không còn gì hết.

Bản thân Vương Hiểu Tân cũng thất vọng về phương án trước đó, biết làm thế nào đây?

Giờ đây thấy Game Thương Dương sắp tiếp nối thành công của phiên bản game mobile “Chiến Ca Nhiệt Huyết”, tiếp tục mở rộng hơn nữa, Bùi Khiêm cảm thấy mình phải ngăn chặn tai họa ngầm này lại!

Sau khi cân nhắc một chút, Bùi Khiêm chậm rãi mở miệng: “Tiếp tục làm game mobile... Ta cảm thấy không ổn.”

“Ừm? Sao lại nói như vậy?” Lâm Vãn nghiêm túc lắng nghe.

Lời nói của tổng giám đốc Bùi chiếm vị trí cực kỳ quan trọng trong lòng nàng.

Bùi Khiêm trầm ngâm một lát, sau đó thấm thía nói: “Con người phải dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn, không ngừng đột phá bản thân.”

“Tiếp tục làm game mobile, đạt được chút thành công về phương diện kinh tế, song chút tiền này lại nhỏ nhặt không đáng kể.”

“Thành công thật sự còn phải dựa vào game chất lượng cao, vừa có được danh tiếng lại còn có được lợi nhuận, như vậy mới thật sự có thể hoàn thành lý tưởng sản xuất game của ngươi.”

Lâm Vãn gật đầu, cho là đúng.

Nhưng nàng lại suy nghĩ chốc lại, sau đó nói: “Nhưng mà ba người bọn ta lại chẳng có lấy một ý tưởng hay nào cả.”

“Cho dù muốn làm game chất lượng cao thì cũng bó tay nhỉ?”

Bùi Khiêm thản nhiên uống một ngụm trà: “Cái này à... Ta có thể cung cấp một...”

“Phương hướng đại khái.”

Lâm Vãn vừa kinh ngạc vừa vui mừng: “Là gì vậy?”

“Game kinh dị.” Biểu cảm của Bùi Khiêm vô cùng nghiêm túc.

Lâm Vãn sửng sốt: “Hả?”

Nàng cân nhắc một chút, có vẻ hơi khó xử, nói: “Tất cả mọi người trong tổ dự án đều chưa từng làm… game kinh dị. À, không chỉ là game kinh dị, game một người chơi thông thường mọi người cũng chưa từng làm bao giờ.”

“Hơn nữa, mọi người đều chưa từng chơi game kinh dị, về căn bản cũng không cps hứng thú với loại game này...”

“Nói là một chữ cũng không biết thì cũng không quá đáng...”

Bùi Khiêm khẽ mỉm cười.

Đều chưa từng chơi?

Vậy không phải vừa hay sao!

Sở dĩ Bùi Khiêm nghĩ đến game kinh dị chủ yếu là do trước đó hắn từng dẫn đám người Hạ Giang vào khu vui chơi.

Mọi người trong đội phỏng vấn lặng lẽ rời đi trong đêm, sau khi thoát khỏi Kinh Châu, Bùi Khiêm cũng hỏi nhân viên công tác bên phía Đằng Đạt đã đi theo đến khu vui chơi, xác định được đại khái số người tham dự của mỗi hạng mục trò chơi.

Sau khi điều tra thì hắn phát hiện, mặc dù những hạng mục trò chơi được liệt kê ra đều là những trò cực kỳ đáng sợ như tháp thả, tàu lượn siêu tốc, vòng quay khổng lồ…, song tỷ lệ tham gia của phần lớn các hạng mục vẫn tương đối cao.

Có thể là bởi vì kiểu tâm trạng “đến cũng đến rồi”, “dù gì cũng là miễn phí”.

Nhưng trong đó, hạng mục trò chơi có tỷ lệ tham gia thấp nhất là nhà ma!

Hơn nữa, không chỉ đội phỏng vấn không thích nhà ma, mà là tất cả các khách hàng đến khu vui chơi đều không thích thú gì với nhà ma.

Bùi Khiêm tìm hiểu sơ qua một chút, quả thật nhà ma là hạng mục trò chơi kém thu hút nhất trong công viên giải trí Kinh Châu.

Tổng kết lại, chỉ có hai nguyên nhân:

Đối với rất nhiều khách hàng, nhất là khách hàng nữ mà nói, bọn họ dám trải nghiệm một số hạng mục trên cao, nhưng không dám đi vào nhà ma, còn bạn trai của bọn họ cũng không thể bỏ bạn gái lại để đi vào nhà ma một mình, cứ như vậy thì tất nhiên sẽ có một nhóm lớn khách hàng rút lui;

Đồng thời, bối cảnh của nhà ma này khá sơ sài, quá trình diễn ra cũng rất ngắn, cho nên dù có một phần khách hàng cảm thấy hứng thú đi vào, sau khi đi ra cũng sẽ cảm thấy vô cùng thất vọng, chắc chắn sẽ không vào lần thứ hai.

Sau khi được gợi ý, Bùi Khiêm cảm thấy có thể thử thêm trải nghiệm này trong game xem sao!

Làm một game kinh dị, liệu xác suất thua lỗ có thể tăng cao không?

Đương nhiên Bùi Khiêm biết trên thế giới có một vài game kinh dị vô cùng thành công, rất có lãi, nhưng nhìn tổng thể thì những game như vậy chỉ là thiểu số.

Chỉ có số lượng rất ít game kinh dị có thể nổi bật lên, được người chơi nhớ đến, còn phần lớn game kinh dị hoặc là phim kinh dị, đều không có tiếng tăm gì, hoặc là trở thành tư liệu cho một số chương trình nhảm nhí.

Nguyên nhân trong đó giống với nhà ma.

Một mặt, tất nhiên đề tài kinh dị sẽ khiến một nhóm lớn người chơi hoặc người xem nhát gan rút lui.

Mặt khác, nếu đề tài kinh dị làm không hay thì sẽ rất dễ trở thành đề tài gây cười.

Lấy phim kinh dị làm ví dụ.

Muốn quay thật đáng sợ, đầu tiên phải đảm bảo độ chân thực cực cao, cảnh tượng, đạo cụ, trang phục, hóa trang các thứ đều phải được đầu tư rất chỉn chu.

Trên cơ sở đảm bảo đầu tư, phim kinh dị còn cần phải thông qua phương pháp quay và phân cảnh kỹ xảo, khiến người xem không thể đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, luôn duy trì tinh thần căng thẳng, bảo đảm cảm giác chìm đắm của khán giả không bị mất đi.

Nếu là người không chuyên chơi đề tài kinh dị, vậy thì rất dễ có hiệu quả như nhà ma ở Kinh Châu, hai bên đều không thu được kết quả tốt:

Du khách nhát gan không dám vào, du khách gan dạ cảm thấy không thú vị.

Game kinh dị cũng vậy, có cực kỳ ít hãng sản xuất thật sự có thể làm tốt game kinh dị.

Còn sở dĩ Bùi Khiêm muốn để cho Game Thương Dương làm về đề tài kinh dị, chính là bởi vì tất cả mọi người của Game Thương Dương và Lâm Vãn đều chưa có kinh nghiệm nghiên cứu game kinh dị.

Đến lúc đó, Game Thương Dương sẽ làm ra một game kinh dị cực kỳ rác rưởi, thuận lý thành chương trở thành một trong những nội dung “bóc phốt game rác rưởi” của Kiều Lão Thấp, chẳng phải tốt quá hay sao?

Đương nhiên, hắn vẫn phải khích lệ mọi người một chút, ít nhất phải dụ dỗ được đám người Lâm Vãn và Diệp Chi Chu tiếp nhận nhiệm vụ có thể sẽ thất bại này trước đã.

Bùi Khiêm bỏ tách trà qua một bên, nghiêm túc nói: “Trước mắt, lĩnh vực game kinh dị ở thị trường game trong nước vẫn đang bị bỏ trống!”

Hết chương 479.
Bình Luận (0)
Comment