Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 490 - Chương 490. Kịch Bản Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 490. Kịch bản của tổng giám đốc Bùi
Chương 490. Kịch bản của tổng giám đốc Bùi

Nam chính lụy tình đến cuối cùng chẳng đạt được gì, dàn ý lớn này không thể thay đổi, nhưng cụ thể thì hắn nịnh như thế nào, không đạt được gì là như thế nào?

Đây là điểm cần Bùi Khiêm phát huy sự thông minh tài trí của mình.

Nếu sức yếu, hành động chuốc thuốc độc không rõ ràng, hiệu quả đuổi khán giả cũng sẽ không bùng nổ.

Bởi vậy, phải tăng thêm sức!

Có dàn ý cốt truyện rồi, Bùi Khiêm cảm thấy văn chương của mình tuôn ra như suối, nhanh chóng gõ phím viết tất cả suy nghĩ của mình.

……

Xã hội tương lai, trình độ kỹ thuật cao phát triển.

Robot thay thế con người, đảm nhận đa số công việc thể lực, trên xã hội có một tốp người lao động thất nghiệp, rơi vào tầng lớp bần cùng.

May mắn có phúc lợi xã hội cơ bản để họ có thể sống sót và sinh tồn.

Mà nam chính là một người nghèo không có công việc, chỉ có thể dựa vào phúc lợi xã hội và cứu tế để sống qua ngày.

Hắn sống trong căn phòng như bao con nhộng, chỉ có thể cuộn tròn lại ngủ, ngồi trên giường mà không cẩn thận là đụng đầu.

Mỗi ngày đều có thể nhận được bữa cơm cứu trợ, trông như hồ bột màu xám, dùng nước nóng đun lên, có thể cùng cấp dinh dưỡng cần thiết miễn cưỡng duy trì sự sống.

Trong phòng nam chính ở có một chiếc TV, đây là hoạt động giải trí duy nhất của hắn hiện tại.

Trong chương trình truyền hình có các loại quảng cáo, hắn không có tiền nên không thể bỏ qua những quảng cáo này.

TV cũng có thể chơi game, lên mạng nói chuyện, nhưng mấy cái này đều cần đóng phí, nam chính còn chẳng có tiền bỏ qua quảng cáo, đương nhiên cũng không có tiền hưởng thụ hoạt động giải trí khác.

Hoạt động của nam chính mỗi ngày chính là xem quảng cáo, xem TV, mỗi ngày có thể rời khỏi bao con nhộng ba tiếng, ra ngoài đi dạo.

Bởi vì không gian thành thị bên ngoài cũng không phải là thứ cho phép tất cả mọi người đều có thể tùy tiện sử dụng.

Người giàu có thể tận hưởng thế giới bên ngoài từ 6 giờ sáng đến 6 giờ tối, người bình thường có thể tận hưởng thế giới bên ngoài từ 6 giờ tối đến 12 giờ đêm, mà người bần cùng như nam chính chỉ có thể hưởng thụ thế giới bên ngoài từ 12 giờ đêm đến 3 giờ sáng.

Từ 3 giờ sáng đến 6 giờ sáng, thế giới bên ngoài sẽ tiến hành dọn dẹp, đảm bảo lúc 6 giờ sáng người giàu ra khỏi cửa thì cả thế giới đều sạch sẽ tươm tất.

Đối với những người bần cùng ra ngoài hoặc ở lại sai thời gian sẽ có hình phạt rất nặng.

Đồng hồ sinh học của đa số những người nghèo đều bị đảo lộn, bọn họ vô cùng trân trọng cơ hội ra thế giới bên ngoài “hóng gió”, đối với bọn họ, đây là thời gian quan trọng nhất trong ngày.

Đương nhiên, nói một cách nghiêm túc, người nghèo rớt mồng tơi như nam chính cũng không có việc gì làm.

Bọn họ có thể chọn những chương trình bọn họ thích xem trên TV, bình chọn cho chương trình này.

Dựa vào thời gian xem, những người nghèo sẽ nhận được một ít tiền tệ ảo, số tiền này có thể mua được vài sản phẩm, ví dụ như quần áo đẹp, đồ ăn ngon, thức uống ngon...

Mỗi chương trình truyền hình đều sẽ có hoạt động thi đoán, dùng số tiền này để hoàn thành hoạt động, chỉ cần thắng là có thể kiếm được số tiền ảo nhiều hơn.

Vài chương trình còn đặc biệt mời những người nghèo dựa vào hoạt động thi đoán mà kiếm được nhiều tiền, trở thành giai cấp bình dân thậm chí là tầng lớp giàu có lên để chia sẻ kinh nghiệm của mình.

Nam chính cũng rất nhiệt tình với hoạt động này, có thắng có thua, nhưng thiên phú cũng không tệ, bình thường cũng có thể kiếm được một khoản tiền nho nhỏ, thưởng cho mình một lon bia.

Hôm nọ nam chính lại ra ngoài lần nữa.

Ở đây, hắn tình cờ gặp được nữ chính cũng nghèo rớt mồng tơi.

Tuy nữ chính không xinh lắm, cũng không quyến rũ lắm, nhưng vô cùng trong sáng dễ thương, đối với nam chính mà nói, nàng có một sức hút kỳ lạ khiến hắn đắm chìm.

Nam chính dựa vào khiếu hài hước trời sinh của mình để tiến lên bắt chuyện, đánh bại mấy kẻ cạnh tranh khác, có được trái tim của nữ chính.

Bắt đầu từ hôm đó, mỗi ngày bọn họ đều sẽ gặp nhau ba tiếng, cùng nhau ăn món ngon hoặc tiêu tiền vào những hoạt động giải trí giá rẻ.

Hai người nhanh chóng tiến đến mối quan hệ yêu đương.

Nam chính bắt đầu ăn uống cần kiệm, tham gia thi đoán cũng rất cẩn thận, sợ bất cẩn sẽ mất hết.

Hắn muốn tiết kiệm tiền để mua một căn phòng đủ để hai người dùng.

Nam chính dốc lòng tiết kiệm tiền, lâu không mua quà cho cô gái, cũng lâu không đi ăn bữa cơm cùng nàng.

Cô gái cũng không tức giận vì chuyện này, ngược lại, nàng còn vô cùng rộng rãi, ủng hộ và hiểu cho hành động của nam chính.

Mãi đến một ngày, cuối cùng nam chính cũng tiết kiệm đủ tiền, có thể mua được một căn phòng con nhộng đủ cho hai người dùng.

Những lúc này cô gái nói kiếm tiền thế này quá chậm, mãi mãi cũng không thể thành tầng lớp bình dân được, nàng mong có thể tham chương trình tìm kiếm tài năng của đài truyền hình, nếu như có cơ hội xuất hiện trên TV thì tốc độ kiếm tiền sẽ nhanh hơn bây giờ nhiều.

Nam chính không đồng ý, hai người nảy sinh cãi vã lần thứ nhất vì nguyên do này.

Nhưng hôm sau, nam chính là hết sức tự trách. Sau khi suy nghĩ lại, hắn vẫn gửi tiền tiết kiệm cho nữ chính để nàng theo đuổi ước mơ của mình.

Ngày cô gái tham gia tuyển chọn trên chương trình truyền hình, nam chính hưởng đặc quyền miễn quảng cáo một ngày với tư cách là người thân của người tham gia, có thể xem chương trình tìm kiếm tài năng tập này trọn vẹn từ đầu đến cuối.

Trên sân khấu, cô gái cố gắng thể hiện tài nghệ của mình, ca hát nhảy múa, nam chính xem rất nghiêm túc, chưa từng thấy chương trình truyền hình nào hay đến vậy.

Nữ chính biểu diễn tài nghệ xong, tuy nhiên chỉ có một trong bốn giám khảo gật đầu.

Theo quy tắc của chương trình, từ ba giám khảo trở lên cho qua mới xem như được chọn.

Giám khảo khác chẳng hề nương tay chỉ ra vấn đề của nàng: Múa cứng đờ, giống như một con gấu chó vụng về, kỹ thuật phát âm khi hát không đúng, hơi thở không ổn định, lệch giọng rõ ràng, trên sân khấu quá căng thẳng, không có sức cảm hóa sân khấu.

Hết chương 490.
Bình Luận (0)
Comment