Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 493 - Chương 493. Nó Chắc Chắn Sẽ Là Một Kiệt Tác! (2)

Chương 493. Nó chắc chắn sẽ là một kiệt tác! (2)
Chương 493. Nó chắc chắn sẽ là một kiệt tác! (2)

Cuối cùng, nam chính bị giám khảo lên kế hoạch hãm hại. Nam chính nhìn thấy cuộc sống sung sướng giàu sang trước mắt tan thành tro bụi trong tích tắt, không chỉ trở lại thân phận nghèo hèn mà còn gánh thêm một món nợ khổng lồ, cuộc sống hoàn toàn mất hết hy vọng.

Thử hỏi xem ngươi có thảm hại hay không!

Thử hỏi xem ngươi có ác hay không!

Bản thân Bùi Khiêm xem xong cũng cảm thấy cốt truyện này độc muốn chết, thảm hại quá mà!

Nam chính không chỉ là một tên lụy tình, mà còn là một kẻ hèn nhát và cặn bã.

Nữ chính cũng không khá hơn là bao, là kiểu gái bán hoa điển hình, cả đời là như vậy.

Nói tóm lại, theo như tiêu chuẩn của kẻ ác, kịch bản này đã hoàn toàn đạt được hiệu quả.

Vạn độc quy tông!

Bùi Khiêm xem đi xem lại, phát hiện thấy điểm thiếu sót của kịch bản này, đó là có lẽ chưa đủ dài.

Hắn suy đi tính lại, thêm hai câu nữa vào cuối kịch bản.

Nếu như không đủ thời lượng, vậy thì kéo dài phần nam chính đang xem video và xem quảng cáo trong phòng là được.

Đến lúc đó đừng nói là nửa tiếng đồng hồ, kéo dài đến hai tiếng rưỡi cũng không thành vấn đề!

Kế hoạch xong xuôi!

Đương nhiên, tổng giám đốc Bùi là một người nhân từ, hắn chỉ là muốn khán giả không mua vé mà thôi, chứ không phải thật sự có thù hằn gì với khán giả.

Cho nên hắn sẽ có lòng tốt một chút, kéo dài thời lượng của bộ phim lên đến một tiếng rưỡi là được.

Còn nội dung khác, ví dụ như tên nhân vật, lời thoại cụ thể, động tác, bối cảnh, phân cảnh… Bùi Khiêm không tính nhúng tay vào, cứ ném cho đám người Hoàng Tư Bác là được.

Miễn là bọn họ không tự ý sửa đổi câu truyện trong kịch bản, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn!

Sau khi hoàn thành xong công việc, hắn sẽ nhận được một trăm ngàn!

Bùi Khiêm không khỏi cảm khái, kiếm tiền bây giờ đúng là càng ngày càng đơn giản!

……

……

Phòng làm việc Phi Hoàng.

Hoàng Tư Bác vừa nhận được kịch bản của tổng giám đốc Bùi.

“Hiệu suất làm việc của tổng giám đốc Bùi cao thật!”

Hoàng Tư Bác tâm phục khẩu phục.

Đối với những nhà biên kịch khác mà nói, cho dù có gấp gáp tới mức nào đi chăng nữa thì cũng phải mất ba đến năm tháng để viết xong xuôi kịch bản, nếu muốn tạo ra một tác phẩm chất lượng cao, vậy thì việc phải miệt mài làm việc trong suốt một năm rưỡi cũng không phải là không có khả năng xảy ra.

Tất nhiên là ngoại trừ những đạo diễn khác biệt, vừa nghĩ vừa quay.

Kết quả là tổng giám đốc Bùi trong thời gian hai đến ba ngày đã viết xong kịch bản!

Đương nhiên, nói đúng ra thì những gì tổng giám đốc Bùi viết chỉ được tính là ý chính của câu chuyện, khoảng cách để hoàn thiện một kịch bản chân chính còn rất xa.

Nhưng cho dù nói thế nào, có thể viết ra ý chính của câu chuyện cũng không phải chuyện dễ dàng gì!

Hoàng Tư Bác nhanh chóng gọi Chu Tiểu Sách đến, hai người cùng xem thử.

Nhìn câu chuyện hoàn toàn không phù hợp với quy cách này, Chu Tiểu Sách cảm thấy hơi chóng mặt.

Hoàng Tư Bác vội vàng nói: “Xét cho cùng tổng giám đốc Bùi cũng xuất thân từ ngành game, không am hiểu quy cách của kịch bản phim điện ảnh cũng là chuyện bình thường, cũng rất hợp lý.”

“Quy cách không quan trọng, chủ yếu là vẫn là tham khảo từ ý tưởng của tổng giám đốc Bùi.”

Chu Tiểu Sách suy nghĩ, hình như mọi chuyện là vậy thật, bèn nhanh chóng thay đổi thái độ.

Hai người đọc qua tình tiết của kịch bản từ đầu đến cuối một lượt.

Hoàng Tư Bác hơi chóng mặt: “Ờm… sao mà ta cảm thấy câu chuyện này khiến người ta khó chịu, đè nén vậy nhỉ?”

“Nam chính là một kẻ vừa khốn khó, lại còn lụy tình, cuối cùng chẳng dễ dàng gì mới có được sống một cuộc sống hạnh phúc, kết quả là trong phút chốc từ thiên đường rơi xuống địa ngục.”

“Nữ chính cũng thê thảm, bị giám khảo kia ruồng bỏ, chỉ đành dắt theo đứa con đi kiếm sống, không dễ gì mới tìm được nam chính, cuối cùng lại còn bị sỉ nhục.”

“Hơn nữa, điều khiến người ta khó chịu nhất là hai người đều tự chuốc vạ vào thân.”

“Bọn họ hoàn toàn có cơ hội được sống một cuộc sống tốt đẹp hơn, song lại bỏ phí mất.”

“Thế này cũng được sao?”

Hắn nhìn Chu Tiểu Sách bên cạnh.

Chu Tiểu Sách không trả lời ngay lập tức, nhưng sau một hồi im lặng thì bật ngón tay cái lên like: “Được!”

“Kịch bản này quá hay!”

“Câu chuyện này rung động đến tâm can, khiến người ta tỉnh ngộ, phê phán sự bóc lột con người của chủ nghĩa tiêu thụ, áp bức giai cấp và sự tha hóa của tư bản, có ý nghĩa vô cùng sâu sắc!”

“Tình tiết của câu chuyện bất ngờ nhưng cũng hợp lý, xen lẫn nhiều phân cảnh oái ăm, khiến người ta đập bàn tán thưởng.”

“Chỉ có thể nói rằng, quả thật tổng giám đốc Bùi vô cùng tài giỏi, bất kể là ngành nghề gì, hắn đều xứng đáng với cái danh người tài ba!”

Hoàng Tư Bác sững sờ, không ngờ rằng sự đánh giá của Chu Tiểu Sách về kịch bản này lại cao đến như vậy.

“Những thứ chúng ta quay lúc trước đều là video hai ngắn dí dỏm.”

“Ngươi có chắc khán giả sẽ hứng thú với thể loại này không?”

Chu Tiểu Sách gật đầu rất chắc chắn: “Ta rất chắc chắn!”

“Xem xong kịch bản này, ta và tổng giám đốc Bùi như thể có chung một cảm giác.”

“Ta có thể mơ hồ hiểu được ý đồ thực sự của tổng giám đốc Bùi.”

“Khán giả chưa chắc sẽ hứng thú, có nghĩa là, doanh thu phòng vé của bộ phim này chưa chắc sẽ cao.”

“Nhưng trong mắt những người thực sự có thể hiểu được bộ phim này, nó chắc chắn sẽ là một kiệt tác!”

Sau khi làm xong kịch bản phim điện ảnh, Bùi Khiêm thấy nhẹ nhõm cả người.

Nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc có thể thả lỏng.

Bây giờ trong tay tổng giám đốc Bùi đã có một triệu tám, đủ để đổi nhà cho cha mẹ rồi.

Về chuyện giải thích nguồn gốc số tiền này thế nào…

Dễ nói thôi, nói bây giờ mình đã thăng chức lên cấp quản lý của phòng làm việc Phi Hoàng rồi, mấy video ngắn trước đó của công ty kiếm được rất nhiều tiền, mình cũng được thưởng rất nhiều.

Nghiêm túc mà nói cũng không có gì sai cả, tổng giám đốc Bùi là cấp quản lý của phòng làm việc Phi Hoàng thật, phòng làm việc Phi Hoàng cũng lời nhiều tiền thật.

Bùi Khiêm định dành thời gian về nhà một chuyến, giải quyết mấy chuyện này.

Hết chương 493.
Bình Luận (0)
Comment