Lỡ đâu Mã Dương rút kinh nghiệm trong thất bại này, sau đó thêm tiền đầu tư vào dự án thành công, vậy thì chẳng phải tiêu đời sao?
Cho nên, Bùi Khiêm cân nhắc đưa hẳn hai mươi triệu cho Lão Mã, để hắn ra sức tiêu!
Người ta nói đi một ngày đàng học một sàng khôn, chỉ cần thất bại đủ lớn thì không cần lo IQ của lão Mã sau này có thể tăng nhanh quá.
Về những nghiệp vụ khác cũng phải lấp đầy ngân sách mới có thể san sẻ ưu phiền với tổng giám đốc Bùi.
Bên phía Game Thương Dương, tiền nghiên cứu và phát triển game kinh dị kiểu gì cũng phải hai chục triệu.
Bên phía Game Đằng Đạt, tuy Bùi Khiêm vẫn chưa nghĩ xong cụ thể phải làm game gì, nhưng đã là đầu não của công ty thì cũng phải kiểu năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, tiêu năm chục triệu cũng không quá đáng.
Phòng làm việc Phi Hoàng quay phim điện ảnh, tuy có lẽ nội dung cần quay không nhiều, thuộc dạng phim điện ảnh vốn thấp, nhưng bỏ thêm chút tiền mua hiệu ứng đặc biệt, tiêu ba chục triệu cũng hợp tình hợp lý.
Bộ phận điện thoại thì sao, tuy không định sản xuất số lượng điện thoại cao cấp quá nhiều, nhưng thời kỳ đầu đầu tư hai chục triệu cũng là cần thiết. Nếu phát hiện điện thoại không bán được, thế thì nắm bắt tiếp tục đầu tư tiền, tiếp tục sản xuất.
Cuối cùng, nếu như không tiêu được hết tiền thì tìm mấy bộ phận chưa có thành quả đầu tư thêm, kéo dài đến chu kỳ sau.
Đương nhiên, còn có năm triệu quỹ từ thiện, cũng có thể làm phương pháp tiêu tiền đột xuất cuối cùng.
Bùi Khiêm tính tới tính lui, tình hình này không khả quan là mấy, nhưng cũng có thể trụ được.
Mấy con số này đều ước tính, nếu tất cả thuận lợi, chắc chắn trước kết toán có thể ép quỹ hệ thống xuống mười triệu.
Mục tiêu của Bùi Khiêm cũng không cao, đến lúc đó lỗ nhỏ tầm bốn năm triệu cũng chuyển hóa sang cho mình được bốn năm trăm nghìn, sẵn tiện nhận thưởng hệ thống, năm tháng này quy ra một trăm nghìn thì cũng không uổng công.
Đương nhiên số tiền này cũng không phải kiếm được ngay, mỗi tuần sẽ có một số tiền vào tài khoản, vẫn phải sắp xếp thứ tự các dự án tiêu tiền, tiếp tục đầu tư tiền, không thể tiêu hết số tiền này trong một lúc được.
Bùi Khiêm đang suy tính thì có người gõ cửa.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn, là Lý Nhã Đạt.
“Tổng… tổng giám đốc Bùi.”
“Ờm, có phải chúng ta chuẩn bị nghiên cứu phát triển game mới rồi không?”
“Hoặc ra DLC cho ‘Quay Đầu Là Bờ’?”
“Mọi người đều… đều hơi rảnh.”
Chủ động đến nhận nhiệm vụ cũng được à?
Bùi Khiêm không hài lòng lắm với thái độ làm việc chủ động thế này.
Nhưng hắn cũng không nói gì nhiều, chỉ có thể giả vờ sâu xa, nói: “Đừng vội, để mọi người nghỉ ngơi dưỡng sức đi, qua một thời gian nữa có nhiệm vụ vô cùng quan trọng giao cho mọi người.”
Bản thân Bùi Khiêm cũng chưa nghĩ xong phải phân nhiệm vụ gì cho bộ phận game của Đằng Đạt nữa.
Mấy game bình thường kia thì tỷ lệ thành công quá cao, Bùi Khiêm thật sự không có hứng.
Ném vào năm chục triệu lại thành cây rụng tiền, thế thì cũng hoàn toàn trái ngược với mục tiêu ban đầu của tổng giám đốc Bùi rồi.
Lý Nhã Đạt gật đầu: “À, được. Thế tổng giám đốc Bùi có nhiệm vụ thì cứ gọi ta bất kỳ lúc nào.”
Đợi đến khi Lý Nhã Đạt ra ngoài, Bùi Khiêm xụi lơ ngồi xuống ghế!
Làm ông chủ khó quá đi!
Ngày nào cũng phải vắt óc sắp xếp công việc cho nhân viên, mới để bọn họ ở không hai ngày mà đã tự tìm đến tận cửa rồi.
Thật khó cáng đáng!
“Ting ting.”
Điện thoại nhận được một tin nhắn.
Bùi Khiêm cầm điện thoại lên xem, là Thường Hữu gửi đến.
“Tổng giám đốc Bùi, đội ngũ tập hợp cũng đã khá ổn thỏa, tuần này ta sắp xếp nơi làm việc nữa, tuần sau là có thể chính thức bắt đầu làm việc rồi.”
“Với lại, nhà thiết kế bên phía bọn ta nhận được phí chuyển nhà thì rất cảm động, bèn vội vàng làm logo của khoa học kỹ thuật Âu Đồ ngay trong đêm, ngươi xem thử xem.”
Bên dưới còn có hình ảnh.
Bùi Khiêm nhấp vào mở ra xem thử, phát hiện logo này khá hay.
Vừa nhìn vào, bên ngoài là một hình gần như là hình chữ nhật, bên trong là hai hình trong lồng vào nhau theo cách phức tạp.
Hình chữ nhật và hình tròn lồng vào nhau theo kiểu đặc biệt, một cạnh dài của hình chữ nhật xoắn lại biến thành viền hình tròn, lờ mờ có thể nhìn ra đây là cách điệu từ hai chữ T.
Nói cách khác, hình này là cách điệu từ bốn chữ OTTO, kết quả sau khi kết hợp.
Nhìn sơ qua thì thấy hơi giống mắt hình chữ nhật, bên trong hốc mắt có hai con ngươi.
Nhìn kỹ lại thì hơi giống mặt Mobius.
Ngoài ra, cách hai hình tròn bên trong lồng vào nhau hơi giống ký hiệu “vô hạn” trong số học.
Logo này tương đối đơn giản, nhưng trông cũng có vẻ phá cách dưới nền một màu, khá là hậu hiện đại.
Bùi Khiêm không khỏi cảm thán, đúng nhân tài.
Thương hiệu OTTO low thế cũng có thể làm ra logo xịn sò thế này à?
Đến lúc đó, logo này được in trên vỏ sau điện thoại, nói không chừng có thể lừa mọi người thật.
Với lại đây không phải logo duy nhất.
Logo thứ hai là dùng hai chữ “thập” và chữ “o” tổ hợp thành hình dáng như tay cầm. Chữ “thập” chia ra phía trên bên trái và phía dưới bên phải, chữ “o” chia ra thành phía dưới bên trái và phía trên bên phải, bố cục như tay cầm, hai chữ “o” giống như hai nút điều khiển.
Logo này không phải loại một màu, tạo hình thay đổi phức tạp hơn, màu sắc cũng mạnh dạn hơn, khiến người ta dễ liên tưởng đến yếu tố game.
Logo thứ ba là theo khuôn mẫu nhất, chữ OTTO in hoa, bo tròn mà thẳng, trông cũng không quá bắt mắt, phù hợp với phong cách nhất quán của công ty khoa học kỹ thuật.
Nhà thiết kế này đưa ra ba phương án, lần lượt là:
Loại trừu tượng;
Loại game;
Loại chữ cái.
Chắc là định để tổng giám đốc Bùi quyết định một trong số đó.
Bùi Khiêm xem thử, hình như cũng khá hay, thế là đáp: “Không tệ. Trước tiên cứ giữ lại đã, sau khi thiết kế điện thoại xong rồi quyết định dùng phương án nào cũng không muộn.”
……
Thứ sáu ngày 12 tháng 11.
Bùi Khiêm định đến đầu tư Viên Mộng tìm Mã Dương.
Vốn dĩ định đi từ hôm qua, nhưng vừa khéo là 11.11, Bùi Khiêm canh săn sale mấy thứ linh tinh trên mạng nên hoãn lại.