Không giết được lính, cơ chế game sẽ trả tiền cho ngươi, để kinh tế trước sau của ngươi không thâm hụt quá nhiều, không đến nỗi đánh đến bốn mươi năm mươi phút mà cả người chỉ có mỗi một đôi giày.
Di chuyển không tốt, thì chọn một vài tướng trông có vẻ vạm vỡ một chút.
Thiếu hiểu biết cũng không sao cả, thu nhỏ map lại, thấy giao tranh ở đâu thì ngốc nghếch chạy đến hỗ trợ, càng dễ nhờ đồng đội giúp đỡ cũng hơn.
Nói tóm lại, đối với giám đốc Mã, nếu phiên bản này được tiến hành, vậy thì sẽ là một cường giả cấp sử thi!
Hạ Đắc Thắng tổng hợp ý kiến của mọi người, sắp xếp thành một bản kế hoạch, sau đó dịch sang tiếng Anh rồi gửi đến công ty Finger.
Dù sao thì là người trong lĩnh vực đầu tư, khả năng tiếng Anh chắc chắn sẽ không yếu kém.
Sau khi tất cả mọi việc đã xong xuôi, cũng đã sắp đến giờ tan sở.
Xem xét sự chênh lệch múi giờ ở phía bên kia đại dương, mà hai ngày tới là ngày nghỉ, đợi email này được trả lời, ước chừng cũng phải là thứ hai.
Hạ Đắc Thắng vươn vai, tan làm đúng giờ.
……
……
Thứ bảy.
Quán cà phê Internet Netfish chi nhánh cửa hàng sơn trang Minh Vân.
Bao Húc đội mũ lưỡi trai lén lút đi đến cửa ra vào, xem xét tình hình bên trong.
Cũng may, không đông người cho lắm.
Bây giờ là 8:30 sáng, mặc dù khu vực lân cận của sơn trang Minh Vân hiện tại rất hot, mỗi khi đến cuối tuần là có rất nhiều sinh viên đến đây chơi, nhưng hầu như phải đợi đến buổi chiều một hai giờ thì quán cà phê Internet Netfish mới kín chỗ.
Đến sớm như vậy, vẫn còn nhiều chỗ trống.
Bao Húc hạ thấp mũ lưỡi trai, bước vào quán cà phê Internet Netfish.
Sau khi đến khu vực lên mạng, hắn rất nhanh đã tìm thấy Lý Nhã Đạt người đội một chiếc mũ lưỡi trai cũng đang ở đây giống hắn.
Mãi cho đến khi ngồi xuống, Bao Húc mới quay đầu nhìn lại phía sau, như sợ có người theo dõi mình vậy.
“Bản beta của GOG đã được cập nhật chưa?” Bao Húc trầm giọng hỏi.
Lý Nhã Đạt gật đầu: “Ừm, ta và Trương Nguyên có chào hỏi nhau rồi, game đã được cập nhật, hiện tại tất cả máy tính trong quán cà phê Internet đều có thể chơi được.”
“Với lại, chỉ cần người chơi chơi GOG trong một khoảng thời gian nhất định và viết một đề xuất sửa đổi dài 500 từ còn có thể được tặng thêm một chút thời gian lên mạng.”
“Hơn nữa ngươi không cần phải lo lắng như vậy đâu, nơi đây rất xa công ty, xác suất chạm trán với tổng giám đốc Bùi hoặc là những người khác rất là thấp.”
Bao Húc gật gật đầu: “Ừm, ta biết rồi, nhưng vẫn phải cẩn thận là trên hết. Còn những người khác thì sao?”
Lý Nhã Đạt nhìn đồng hồ: “Chắc là cũng sắp đến rồi.”
Bao Húc lại hỏi: “Còn bên phía công ty thì sao?”
Lý Nhã Đạt nói: “Tạm thời để cho đám người Tiểu Lưu lãnh đạo. Nhưng mà… làm như này thật sự là cần thiết sao?”
Bao Húc thở phào nhẹ nhõm: “Cẩn thận là trên hết, cẩn thận là trên hết.”
“Được rồi, vậy chúng ta trải nghiệm game trước, sau đó lại từ từ sửa đổi. Ghi chú lại kế hoạch sửa đổi, do ngươi tổng hợp rồi gửi vào thứ hai.”
Lý Nhã Đạt có hơi ngượng ngùng: “Anh Bao, những thay đổi này phần lớn là do ngươi làm, ta làm như vậy vẫn luôn cảm thấy rất xấu hổ, như thể đang cướp công của ngươi vậy...”
Bao Húc vội vàng xua tay: “Đây chính là điều ta mong muốn!”
“Nếu ngươi thật sự muốn cảm ơn ta, ngươi chỉ cần làm một việc là được rồi, đó là bình tĩnh tiếp nhận những chuyện này, không bao giờ được nhắc tới công việc của ta trước mặt người khác!”
Lý Nhã Đạt không nhịn được thở dài: “Anh Bao thật sự rất khiêm tốn, càng ngày càng có phong độ của tổng giám đốc Bùi rồi.”
Bao Chửng lắc đầu thở dài: “Có đâu mà, ta sao có thể so sánh được với tổng giám đốc Bùi chứ.”
“Tổng giám đốc Bùi mới đúng là một người khiêm tốn thực sự, còn ta, chỉ là buộc phải như vậy mà thôi...”
Cả hai bắt đầu chơi game.
Chơi chơi, Bao Húc nhỏ giọng nói thầm: “Quái lạ, sao ta thấy chơi GOG ở đây, bug ít đi nhiều vậy nhỉ...”
……
“Ách xì!”
Trong căn phòng cho thuê, Bùi Khiêm vừa mới ngủ dậy đã xoa xoa mũi, nói thầm: “Kỳ lạ, dạo này tần suất hắt xì hơi sao lại nhiều hơn rồi”.
“Là vì vào mùa đông rồi, thời tiết trở nên lạnh hơn, hay là vì luôn có người nhắc đến ta?”
“Luôn có cảm giác nguy hiểm đứng ngồi không yên...”
Bùi Khiêm vội vàng cầm điện thoại di động lên, kiểm tra danh sách tăng ca mà Đường Diệc Xu đã gửi cho mình.
“Một bạn học sinh nam trông có hơi hung dữ... đây chắc là Tiểu Lưu.”
“Hả? Hôm nay Lý Nhã Đạt không đến?”
“Khác biệt rất lớn so với danh sách tăng ca của tuần trước.”
“Lẽ nào mọi người đã bàn bạc với nhau thay phiên tăng ca sao?”
“Một mặt có thể đảm bảo được nghỉ ngơi, mặt khác mọi người đều có thể nhận được tiền tăng ca.”
“Được đó, mọi người đi rất đúng hướng.”
Bùi Khiêm hài lòng gật gật đầu.
Tạm thời chưa phát hiện ra có dự án nào vượt ra khỏi tầm kiểm soát.
Vốn dĩ điều mà Bùi Khiêm lo lắng nhất chính là bên phía IOI, nhưng đã rất lâu rồi vẫn chưa nghe thấy tin tức gì như kiểu “bản beta của IOI bùng nổ”.
Chắc là trong chu kỳ kết toán này không có trở ngại gì hết đâu nhỉ?
……
……
Thứ Hai, ngày 13 tháng 12.
Địa điểm cho cuộc phỏng vấn đã được sắp xếp ổn thỏa tại hội trường khách sạn.
Ngô Tân đến rất sớm, nhưng hắn không ngờ rằng, giám khảo đến còn sớm hơn cả hắn.
Trong phòng phỏng vấn, một số giám khảo trò chuyện vui vẻ với nhau, đang bổ sung kiến thức liên quan.
Lý Nhã Đạt giám đốc kế hoạch của Game Đằng Đạt, Diệp Chi Chu người phụ trách của Game Thương Dương, Lữ Minh Lượng người phụ trách của Nghịch Phong Logistics, Hoàng Tư Bác người phụ trách của phòng làm việc Phi Hoàng, Trương Nguyên người phụ trách của quán cà phê Internet Netfish, Mã Nhất Quần người phụ trách của trang web Điểm Kết của truyện Trung...
Về cơ bản tất cả đều đã đến hết rồi.
Quy trình phỏng vấn như sau:
Khi người được phỏng vấn đang phỏng vấn bộ phận game Đằng Đạt, Lý Nhã Đạt sẽ tạm thời rời khỏi phòng thi, sẽ do những người ở bộ phận khác tiến hành phỏng vấn chung.
Các câu hỏi và câu trả lời tiêu chuẩn đã được chuẩn bị từ lâu, mỗi người một phần.