Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 583 - Chương 583. Đằng Đạt Không Xem Ta Là Người Ngoài!

Chương 583. Đằng Đạt không xem ta là người ngoài!
Chương 583. Đằng Đạt không xem ta là người ngoài!

Nhưng hắn cũng không còn cách nào nữa hết, vì để vượt qua bài kiểm tra, thành công trở thành nhân viên chính thức, cho dù có nhục nhã đi tra Qiandu cũng không sao cả! Chỉ cần có thể tìm thấy câu trả lời là được!

Theo dòng người tiến vào hội trường của cuộc họp thường niên, Ngô Tân người luôn trong trạng thái u ám ngẩng đầu lên, đột nhiên nhận ra rằng cách trang trí của hội trường này khác với những cuộc họp thường niên mà hắn đã thấy trước đây.

Rất đơn giản!

Khách sạn lớn rất rộng rãi, mười người một bàn, có khoảng trăm bàn, do vậy có thể thấy được số lượng người đến cuộc họp thường niên lên đến gần một nghìn người.

Các bàn được sắp xếp vừa phải, không quá chật cũng không quá rộng.

Chỗ khác với những cuộc họp thường niên của các công ty khác là, cuộc họp thường niên ở đây không có mấy cảnh lòe loẹt sặc sỡ, và những thứ như Banner, băng rôn, banner đứng đều không có, thậm chí cũng không có ý định sử dụng đến sân khấu, bởi vì sân khấu đã để đầy các loại máy gashapon và máy gắp thú.

Và không phải chỉ có sân khấu mới để đầy những thứ này.

Nhìn xung quanh sẽ phát hiện ra rằng toàn bộ hội trường đều có đầy các loại máy tương tự, hơn nữa kiểu dáng còn rất đa dạng.

Có máy gắp thú, máy gashapon, súng hơi, ném vòng....

Nói chung, cảm giác giống như lạc vào cửa hàng game nào đó vậy.

Có máy chiếu và màn hình lớn, nhưng lúc này cũng chỉ là một phông nền khá thanh lịch và đơn giản cho chủ đề cuộc họp thường niên, nhìn thì trông đơn giản, tự nhiên, sẽ không mang lại cho mọi người cảm giác quê mùa hay không thực tế.

Ngô Tân không hứng thú lắm với những game trong cửa hàng game như máy gashapon, máy gắp thú, vì hắn luôn cảm thấy tất cả đều là đang lừa người mà thôi.

Hắn đã từng xem qua một video phổ cập khoa học trên mạng, thật ra những chiếc máy này đều có “lỗ hổng”, như vậy thì cửa hàng game mới có thể đảm bảo kiếm được nhiều tiền.

Ví như máy gắp thú, có thể điều chỉnh xác suất gắp được thú.

Một số người buôn bán vô lương tâm sẽ điều chỉnh xác suất này thẳng xuống thành 1%, vậy thì trong quá trình càng gắp gắp búp bê lên, dòng điện sẽ giảm dần, độ mạnh của càng gắp thú yếu đi, thú nhồi bông tự nhiên sẽ rơi ra, vả lại còn tạo ra một loại ảo giác “giữ không được chắc chắn” cho khách hàng.

Mà sau khi qua 99 lần gắp, lần gắp thứ 100, dòng điện của càng gắp thú sẽ không yếu đi nữa, chỉ cần nhắm ngay vào thú nhồi bông là đã có thể dễ dàng gắp lên được.

Tất nhiên vẫn có một số người buôn bán khá có lương tâm, điều chỉnh xác suất này thành 1/20 hoặc 1/10.

Nhưng dù thế nào đi nữa, ngươi sẽ không bao giờ lời, người buôn bán sẽ không bao giờ lỗ.

Có rất nhiều khách hàng cho rằng mình gắp được thú nhồi bông là do may mắn hoặc có kỹ thuật tốt, thực ra đều không phải vậy, tất cả đều do máy đã được điều chỉnh sẵn từ lâu rồi.

Vì vậy, Ngô Tân chưa bao giờ có hứng thú với các cửa hàng game.

Nhưng tình hình lần này, rõ ràng khác xa với những gì hắn tưởng tượng.

Cửa hàng game rất lừa gạt, là vì ngươi phải tự bỏ tiền túi ra.

Nếu có ai đó bỏ tiền ra cho ngươi chơi miễn phí thì sao đây? Thì sẽ trở nên thú vị ngay lập tức!

Có một bàn bên cạnh lối vào đại sảnh, các nhân viên ở bộ phận hành chính đang phân phát đồng xu.

Đây là những đồng xu dùng để chơi game ở cửa hàng game, mỗi người đều được phát cho cả một túi, trong đó có ít nhất năm mươi sáu mươi xu.

Lấy máy gashapon làm ví dụ, giá của mỗi lần gashapon trên cơ bản là khoảng 10 đến 15 đồng, mà hiện giờ một đồng xu có thể chơi một lần.

Nói cách khác, một đồng xu như này tính là 10 đồng.

Mà số đồng xu Ngô Tân nhận được, ít nhất có trị giá là năm sáu trăm đồng.

Tất cả các đồng xu này đều được tặng miễn phí, có thể chơi thoải mái tại đây, dứt khoát không có chiêu trò giống như ở cửa hàng game.

Tất nhiên, các đồng nghiệp ở bộ phận hành chính cũng giải thích rõ với mọi người rồi, hoạt động vui chơi giải trí sẽ được tổ chức sau khi dùng bữa, mọi người dùng bữa trước, ăn no rồi mới được đi chơi.

Ngô Tân rất vui khi nhận được những đồng xu này, nhưng vẫn chưa kết thúc.

Một đồng nghiệp trong bộ phận hành chính lại nhét vào tay hắn một bao lì xì dày cộm.

“Đây là giải thưởng Ánh Nắng Chiếu Rọi.” Đồng nghiệp ở bộ phận hành chính mỉm cười nói.

Ngô Tân có hơi bất ngờ: “Ta mới vừa vào làm, còn chưa trở thành nhân viên chính thức, ta cũng có phần sao?”

Đồng nghiệp bộ phận hành chính mỉm cười gật đầu: “Tất nhiên rồi, nếu tên giải thưởng đã là Ánh Nắng Chiếu Rọi, thì ai nấy cũng đều phải có phần.”

Ngô Tân không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng.

Câu này nói quá hay luôn!

Giải thưởng Ánh Nắng Chiếu Rọi, tất nhiên là mọi người đều có phần rồi!

Lúc trước khi còn ở Game Hoành Đồ, đừng nói là thực tập sinh, ngay cả những nhân viên chính thức mới nhận chức dưới ba tháng cũng không thể tham gia rút thăm trúng thưởng ở cuộc họp thường niên.

Vì trước đó từng có một tình huống rất xấu hổ ở một công ty, một thực tập sinh vừa vào làm đã rút được giải nhất, là một chiếc laptop trị giá hơn 10000, kết quả là ngày hôm sau hắn nghỉ việc luôn...

Vì vậy, rất nhiều công ty không cho phép thực tập sinh tham gia rút thăm trúng thưởng ở cuộc họp thường niên nữa.

Ban đầu Ngô Tân nghĩ có lẽ là mình không có tư cách để có giải thưởng Ánh Nắng Chiếu Rọi và rút thăm trúng thưởng ở cuộc họp thường niên, bây giờ mới nhận ra rằng mình đã sai rồi.

Đằng Đạt hoàn toàn không coi hắn là người ngoài, và cũng không tìm đủ mọi cách để đề phòng hắn!

Nghĩ đến đây, Ngô Tân càng cảm thấy khó chịu hơn, vì hắn đã thi trượt bài kiểm tra tinh thần của Đằng Đạt vào buổi sáng.

Công ty đối xử tốt với ta như vậy, nhưng ta lại không xứng đáng trở thành một thành viên của công ty.

Khó chịu quá đi!

Nhất định phải nắm bắt thời gian để thấu hiểu tinh thần của Đằng Đạt, đóng góp cho công ty càng sớm càng tốt!

Ngô Tân theo đồng nghiệp ở bộ phận nhân sự ngồi vào chỗ của mình, đầu tiên là lấy tiền trong bao lì xì ra đếm.

Mười tờ đỏ chót!

Hết chương 583.
Bình Luận (0)
Comment