Đang trả lời, Ngô Tân đột nhiên nhíu mày.
“Hả? Không phải là đã trả lời câu hỏi này rồi sao?”
“Ngân hàng đề quá bé nên bị lặp đề?”
Ngô Tân cẩn thận quan sát, phát hiện đề thi này rất giống với đề thi trước đó, cũng là về vấn đề tăng ca, chẳng qua lần này thêm một định ngữ: nhiệm vụ mà tổng giám đốc Bùi giao phó.
“Hả? Có lẽ không phải đề bị lặp.”
“Vậy câu hỏi này chắc hẳn sẽ phải khác so với câu hỏi trước chứ?”
“Nhiệm vụ mà tổng giám đốc Bùi giao, có cần tăng ca để hoàn thành không?”
“Ừm.... Có lẽ đề thi này và đề thi trước đó không quá giống nhau.”
“Tổng giám đốc Bùi là một người luôn luôn nhấn mạnh là không cần tăng ca, nếu đã là chuyện hắn có thể sẽ biết, vậy chắc chắn không thể tăng ca.”
“Cho nên, đề này nên chọn không nên tăng ca.”
“Tóm lại, nếu công việc không hoàn thành, có nghĩa là hiệu quả công việc của mình quá thấp, đương nhiên nên làm thêm giờ để hoàn thành. Nhưng chỉ có thể lén lút hoàn thành, nếu tổng giám đốc Bùi biết, vậy thì không thể tăng ca.”
“Ừm, hẳn là như vậy.”
Ngô Tân cũng không phải rất chắc chắn, nhưng nghĩ đến có nhiều câu hỏi như vậy, cho dù trả lời sai câu hỏi này chắc hẳn cũng không có gì đáng ngại, cho nên rất nhanh qua.
Chẳng bao lâu, đã trả lời xong tất cả các câu hỏi.
Ban đầu Ngô Tân cho rằng phải tốn một khoảng thời gian ngắn mới biết được đáp án, kết quả lại phát hiện trên giao diện hoàn thành bài thi hiện ra một nút bấm: Xem kết quả bài kiểm tra
Ngô Tân sửng sốt: “Trực tiếp trả kết quả tại chỗ?”
Đột nhiên có hơi hoảng loạn.
Nhưng mà nghĩ lại, có gì mà phải hoảng hốt? Đề thi này chẳng qua chỉ là một quy trình mà thôi.
Cho dù trả lời sai một, hai câu hỏi, có lẽ cũng sẽ không ảnh hưởng gì mấy nhỉ?
Nhưng khi hắn vừa định bấm chuột thì lại nghe thấy tiếng kêu ngạc nhiên từ người anh em ngồi đối diện.
“Hả?!”
Ngô Tân ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy thanh niên này nhìn chằm chằm màn hình máy tính với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng bao lâu, âm thanh ngạc nhiên này bắt đầu liên tiếp xuất hiện.
Bởi vì các câu hỏi trong đề thi này đều rất đơn giản, rất dễ hiểu, vì vậy không mất quá nhiều thời gian để trả lời câu hỏi, mọi người gần như đều hoàn thành vào thời gian như nhau.
Rất nhanh, sự kinh ngạc này bắt đầu lan rộng, rất nhiều người không kêu lên, vì kinh ngạc như biểu cảm ngạc nhiên và sửng sốt trên gương mặt họ đã nói lên tất cả.
Ngô Tân đột nhiên nhận ra, tình hình có hơi không đúng.
Đây không phải là mấy câu hỏi rất đơn giản sao? Tại sao dường như có rất nhiều người không thông qua?
Hắn vội vàng di chuyển chuột và nhấp vào nút ‘xem kết quả kiểm tra”.
Tuy nhiên, một dòng chữ xuất hiện trên màn hình: “Thật không may, bạn đã không vượt qua bài kiểm tra độ phù hợp với tinh thần của Đằng Đạt, xin vui lòng tiếp tục cố gắng!”
Ngô Tân: “???”
Sững sờ.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới lại có thể là kết quả như vậy.
Không phải câu hỏi này đều rất đơn giản sao? Tại sao có thể trả lời sai?
Hơn nữa, rõ ràng không phải chỉ trả lời sai một hai câu hỏi, mà là trả lời sai rất nhiều câu hỏi!
Ngô Tân cảm thấy hoang mang, hắn cẩn thận nhớ lại những câu hỏi này, nhưng hắn cảm thấy hình như câu hỏi nào cũng trả lời đúng, tại sao lại sai chứ
Hắn quay đầu nhìn chung quanh, phát hiện phản ứng của mọi người khác nhau, nhưng trên mặt đều tràn ngập kinh ngạc.
“Tuyệt, ta qua rồi!”
“Tại sao ta lại không qua? Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Khó hiểu quá!”
Hầu hết trên gương mặt của mọi người đều là sự hoang mang và bối rối, chỉ có một vài người kinh ngạc.
Nhưng cho dù là thông qua hay không thông qua, đều bị câu hỏi này làm cho bối rối.
Ngô Tân rất muốn hỏi những người thông qua rốt cuộc là thông qua như thế nào, nhưng nhân viên hành chính phụ trách giám sát kỳ thi đã đuổi người.
“Mọi người sau khi trả lời xong xin hãy lập tức rời khỏi phòng thi, cũng không được thảo luận đề thi. Lần này không qua cũng không sao, mọi người vẫn còn có ba cơ hội nữa.”
“Mong mọi người trong thời gian tới sẽ càng hiểu rõ tinh thần của Đằng Đạt hơn, hy vọng mọi người có thể vượt qua bài kiểm tra tiếp theo!”
Ngô Tân bối rối quay trở lại vị trí làm việc của mình.
“Thế nào, qua chưa?” Người anh em bên cạnh vừa gõ bàn phím bận rộn với công việc, vừa hỏi.
Ngô Tân mờ mịt lắc đầu: “Không. ”
Trong đầu người anh em ngồi bên cạnh hiện lên một dấu chấm hỏi, nhưng vẫn an ủi: “Không có chuyện gì, xem ra thời gian nhận chức quá ngắn, chưa hiểu rõ tinh thần của Đằng Đạt. Tiếp tục nỗ lực, sau này vẫn còn có cơ hội.”
Ngô Tân: “...Vậy thì, rốt cuộc tinh thần của Đằng Đạt là gì?”
Người anh em bên cạnh im lặng một lúc lâu: “Cái này ngươi thật sự đang làm khó ta. Ta cũng không biết...”
Ngô Tân: “...”
Xem ra, bài kiểm tra này thật không đơn giản như trong tưởng tượng...
12 giờ trưa, các nhân viên của Đằng Đạt gác lại công việc của mình, chuẩn bị di chuyển đến địa điểm tổ chức cuộc họp thường niên.
Địa điểm tổ chức cuộc họp thường niên là trong một khách sạn sang trọng gần đây, khoảng cách cũng không tính là xa.
Các nhân viên bên phía Thần Hoa Hào Cảnh có hai chiếc xe buýt để đưa đón, mà các nhân viên khác rải rác khắp Kinh Châu, chẳng hạn như nhân viên giao hàng của Nghịch Phong Logistics, quản lý quán net của quán cà phê Internet Netfish... thì đều sẽ bắt xe đi riêng, tiền xe công ty sẽ chi trả.
Ngô Tân bắt xe buýt đến địa điểm tổ chức cuộc họp thường niên, cả người vẫn còn đang mơ mơ màng màng.
Hắn vẫn chưa đi thoát được ra khỏi nỗi ám ảnh vào buổi sáng, vẫn còn suy nghĩ đến việc rốt cuộc là tại sao hắn lại không vượt qua được bài kiểm tra tinh thần của Đằng Đạt.
“Rốt cuộc là vì sao vậy...”
“Câu trả lời ta cũng ổn mà...”
Trên đường đi, hắn luôn tìm kiếm các bài kiểm tra tương tự trên điện thoại di động của mình, nhưng đừng nói đến việc tìm ra được câu trả lời, ngay cả đều bài tương tự còn chả tìm thấy nữa đây.
Nói ra thì xấu hổ, với tư cách là một HR trong bộ phận nhân sự, Ngô Tân lại bị tra tấn bởi loại bài kiểm tra kiểu này đến nổi phải đi tra Qiandu, đúng là một kiểu nhục nhã mà…