Ban đầu có 300 chiếc tai nghe bluetooth và bàn phím cơ, các giải thưởng về sau rõ ràng là có giá trị cao hơn rất nhiều, đều là một hoặc hai trăm cái!
Số lượng nhiều hơn so với nhiều công ty khác có ổn không vậy?
Sau khi tính toán một chút, mới chỉ được phát đến máy hút bụi mà thôi, số lượng giải thưởng đã vượt quá 1000 rồi...
Suy đoán từ số lượng, đại đa số những người có mặt ở đây chắc đều nhận được giải thưởng!
Vận may của Ngô Tân cũng không thể nói là tốt hay xấu, trước đây hắn chưa từng trúng thưởng lần nào, cho tới lúc nãy đã trúng một chiếc máy hút bụi cầm tay 2199.
Ngô Tân đã để ý đến chiếc máy hút bụi này từ lâu, không phải hắn muốn mà là vợ hắn rất muốn có.
Đây là một thương hiệu khá nổi tiếng ở nước ngoài, không chỉ đẹp mà còn rất tiện dụng, chỉ có một nhược điểm là giá thành quá cao.
Ngô Tân cũng đã từng suy nghĩ xem có nên mua nó hay không, nhưng sau nhiều lần cân nhắc, đều nản lòng vì giá quá cao.
Nhưng hiện tại, vậy mà lại rút trúng tại cuộc họp thường niên!
Vả lại, vẫn chưa kết thúc.
Theo như độ hậu hĩnh của loại giải thưởng này, phía sau chắc chắn sẽ có những giải thưởng lớn hơn nữa!
Ngô Tân nóng lòng muốn chia sẻ tin vui này với vợ.
Xem ra, lần này nhảy việc thực sự rất đáng mà!
Tại cuộc họp thường niên lần này, hắn đã nhận được đồng xu trị giá hơn 500 đồng, bao lì xì 1000 đồng và một chiếc máy hút bụi trị giá 2199 đồng, số tiền này đã đè bẹp hoàn toàn phần thưởng có thể nhận được tại cuộc họp thường niên ở Game Hoành Đồ luôn rồi!
Mức giải thưởng 2000 đã là giá trị của giải nhì trong cuộc họp thường niên của rất nhiều công ty, hơn nữa xét về số lượng giải thưởng, Ngô Tân không nghĩ rằng hắn có thể rút trúng ở Game Hoành Đồ.
Đúng là hời mà!
Ngô Tân đang rất vui vẻ, lại nghĩ đến bài kiểm tra tinh thần của Đằng Đat vào lúc sáng.
Hắn càng háo hức muốn vượt qua bài kiểm tra này, trở thành thành viên của Đằng Đạt.
……
Bùi Khiêm vừa ăn, vừa theo dõi phản ứng của mọi người.
Ừm, mọi người đều rất vui vẻ!
Vậy thì tốt.
Mọi người vui vẻ dùng bữa, vui vẻ rút thăm trúng thưởng, tổng giám đốc Bùi cũng vui vẻ phát tiền, rất là hoàn hảo.
Dù sao mục tiêu của mọi người đều giống nhau, cuộc họp thường niên cũng không cần có quá mấy tiết mục cũ kỹ kia, nhanh chóng dùng bữa lấy tiền rồi rời đi, đừng có lãng phí thời gian.
Bùi Khiêm không thêm mình vào danh sách rút thăm trúng thưởng, bởi vì cảm thấy việc này là không cần thiết.
Đối với hầu hết các giải thưởng, hắn có thể đi tìm hệ thống chi trả một cách trá hình, vì vậy hắn hoàn toàn không quan tâm chút nào, còn không bằng sắp xếp nhiều suất hơn cho nhân viên của mình.
Bùi Khiêm suy nghĩ, cho đến hiện giờ, có lẽ là hầu hết những người có mặt ở đây đã nhận được giải thưởng hết rồi nhỉ?
Bởi vì xác suất của lần rút thăm trúng thưởng này không hoàn toàn là ngẫu nhiên, mà là xác suất giả giống như quay gacha trong game.
Mỗi người được trúng thưởng nhiều nhất hai lần, người chưa từng trúng thưởng càng về sau xác suất trúng thưởng càng lớn.
Đột nhiên, Bùi Khiêm cảm thấy hình như có chỗ nào đó không ổn.
Sao bàn của mình không có ai trúng thưởng hết vậy?
Bàn này, chủ yếu là những người phụ trách hoặc thành viên chủ chốt của các bộ phận khác nhau ở Đằng Đạt, chẳng hạn như Hoàng Tư Bác, Lữ Minh Lượng, Lâm Vãn, Bao Húc, Lý Nhã Đạt, Mã Dương, Trương Nguyên.
Đến cuối cùng vẫn còn dư một chỗ trống, vì vậy Bùi Khiêm sắp xếp cho Đường Diệc Xu ngồi ở đây luôn.
Khi cuộc họp thường niên vừa bắt đầu, các giải thưởng cuộn nhanh trên màn hình lớn, cứ sau 2 giây sẽ lướt qua một cái tên, giữa mỗi lần rút thăm sẽ cách vài phút, nhưng khoảng thời gian sẽ không quá dài.
Tính ra, đã rút được hơn một nghìn giải thưởng, cũng đã gần một tiếng trôi qua rồi.
Trong khoảng thời gian này, tiếng hoan hô và vỗ tay trong hội trường vẫn tiếp tục không ngừng, hơn nữa còn phát ra từ mọi hướng trong hội trường, Bùi Khiêm không tham gia rút thăm trúng thưởng, vì vậy trong tiềm thức cảm thấy rằng mọi người có lẽ đã trúng thưởng hết rồi mới đúng.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì bàn của mình, hình như là luôn rất ngột ngạt thì phải?
Vì dùng bữa cùng ta nên phải hơi thận trọng sao? Không thể nào?
Hình như thật sự là không có ai trúng thưởng ở bàn này thiệt?
Bùi Khiêm có hơi không chắc chắn, thấp giọng hỏi Hoàng Tư Bác đang ngồi bên cạnh, “Ngươi trúng thưởng chưa?”
Hoàng Tư Bác lắc đầu: “Chưa trúng.”
Bùi Khiêm quay đầu lại và hỏi Lữ Minh Lượng đang ngồi ở phía bên kia: “Ngươi trúng thưởng chưa?”
Lữ Minh Lượng cũng lắc đầu: “Chưa trúng.”
Bùi Khiêm nhìn Đường Diệc Xu phía đối diện đang cúi đầu ăn, không dám ngẩng đầu nhìn mình, trong lòng chợt hiểu ra.
Hào quang này mạnh đến mức có thể ảnh hưởng đến cả xác suất hả??
Theo lý mà nói, đã rút ra được hơn một nghìn giải thưởng rồi, nhưng những người này vẫn chưa giành được một giải thưởng nào, xác suất trúng giải về sau đã rất cao rồi nhỉ?
Kết quả thật sự là không rút trúng, ghê quá đi!
Bùi Khiêm đột nhiên cảm thấy có hơi áy náy, suy nghĩ xem có nên tìm cách để Đường Diệc Xu tạm rời đi, khôi phục lại vận may của bàn này hay không.
Còn về cô gái xui xẻo Đường Diệc Xu này... sau này ta sẽ tìm cách bù đắp lại sau.
Kết quả là Bùi Khiêm còn chưa biết phải tìm lý do gì thì Hoàng Tư Bác đột nhiên vui mừng nói: “A, ta trúng thưởng rồi! Là điện thoại Pineapple!”
Đang lúc mọi người muốn chúc mừng, lại nghe thấy Lý Minh Lượng cũng vui mừng nói: “A, ta cũng trúng thưởng rồi, cũng là điện thoại di động!”
Lý Nhã Đạt: “Hình như ta đã trúng được một chiếc TV!”
Tỷ lệ trúng giải ở bàn này đột nhiên tăng vọt!
Giải thưởng nhỏ lúc vừa bắt đầu thì ai cũng chẳng thu hoạch được gì, nhưng càng về sau thì giải thưởng càng lớn, những người này trúng được một giải, bằng gấp đôi gấp ba mấy giải trước!
Mây mù trên bàn lập tức bị cuốn đi.
Tuy rằng những người ngồi ở đây không thiếu tiền, hoàn toàn có thể tự mình mua những phần thưởng này, nhưng tự mình mua với trúng thưởng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!
Bùi Khiêm cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Thì ra là vậy!