Xem ra, vầng hào quang của Đường Diệc Xu đã dẫn đến tác dụng ngược lại rồi.
Vầng hào quang này khiến những người gần đó gặp xui xẻo, nhưng trong trường hợp xác suất này, may mắn càng tệ, thì xác suất trúng thưởng tích lũy càng cao, đến cuối cùng, tất cả đều bắt kịp những giải thưởng lớn ở phía sau!
Bùi Khiêm không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cũng may, không cần kiếm cớ để Đường Diệc Xu rời đi, nếu không thì mấy người phụ trách này sẽ không có một giải thưởng nào hết, mọi người có nghĩ ta đang gian lận không nhỉ...
Ừm? Chờ chút.
Bùi Khiêm chợt nhận ra một vấn đề.
Đó là vầng hào quang của Đường Diệc Xu, có phải là sẽ có tác dụng ngược lại trong một số trường hợp nhất định không?
Ví dụ, lần này, vận may của mọi người quả thực đã xấu đi, nhưng ngược lại bởi vì xác suất liên tục được tích lũy, nên sau đó đã giành được giải thưởng lớn hơn!
Nếu như trong công việc cũng xảy ra tình huống này, vậy chẳng phải là...
Bùi Khiêm bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi.
Nhưng suy nghĩ lại, hẳn là cũng không phải vấn đề gì lớn.
Bởi vì lần rút thăm trúng thưởng này có xác suất đặc biệt, cho nên nếu mãi vẫn không trúng thưởng, thì xác suất trúng thưởng về sau sẽ càng tăng lên.
Mà trong công việc lại không có xác suất kiểu này!
Cho nên... chắc hẳn không phải là vấn đề lớn gì.
Bùi Khiêm thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục vùi đầu ăn uống.
Danh sách trên màn hình lớn tiếp tục chuyển động.
Cho đến hiện giờ, mọi người gần như đã ăn no hết rồi, nhân viên ở nhiều bàn cũng đã đặt đũa xuống, tập trung tinh thần nhìn vào màn hình lớn, chờ đợi phần thưởng cuối cùng được công bố.
Gói thưởng tiền mặt trị giá 18888 đồng rút xong rồi, hai người Lý Nhã Đạt và Trương Nguyên ở bàn của Bùi Khiêm trúng thưởng, tỷ lệ trúng thưởng cao hơn đáng kể so với các bàn khác.
Sau 10 lần quay gói thưởng tiền mặt, giải độc đắc cuối cùng cũng đã xuất hiện trên màn hình lớn.
Chuyến du lịch năm ngày cho hai người tại bất kỳ thành phố nào trên thế giới, ba suất!
Khoảnh khắc giải thưởng xuất hiện trên màn hình lớn, toàn bộ hội trường xôn xao cả lên.
Đỉnh thật!
Đây là một tour du lịch năm ngày cho hai người ở bất kỳ thành phố nào đó, muốn đi đâu cứ việc chọn thoải mái!
Vả lại còn bao cả vé máy bay khoang hạng nhất, phí ăn ở tại khách sạn năm sao, còn có cả giới hạn chi phí tiêu dùng riêng có thể tự do chi trả, đến đó có thể mua mấy loại đặc sản địa phương chẳng hạn như túi Louis Vuitton, chẳng phải là sướng rơn cả người sao?
Mọi người có mặt tại hội trường đều đặt đũa xuống, chăm chú nhìn vào màn hình lớn, tự hỏi ba người may mắn nào sẽ nhận được vinh dự đặc biệt này.
Bùi Khiêm chú ý đến tay cầm đũa của Bao Húc, người ngồi cùng bàn với hắn dường như đang hơi run rẩy, vả lại hắn cũng không dám nhìn lên màn hình lớn ...
Bùi Khiêm không nhịn được cười thầm trong lòng, quả nhiên, cho đến hiện tại Bao Húc vẫn chưa trúng được một giải nào hết!
Nhìn thấy chưa, đây đúng là ý trời mà!
Đừng bảo là ta gian lận, ta vô tội mà, chỉ có thể trách vận may của ngươi có vấn đề thôi!
Các hình đại diện trên màn hình lớn bắt đầu cuộn nhanh, sau đó danh sách ba người may mắn trúng giải liên tiếp được rút ra.
Bao Húc!
Bao Húc!
Vẫn là Bao Húc!
“Phụt!”
Nhìn thấy cảnh này, Bao Húc suýt nữa phun hết rượu vang trong miệng ra ngoài.
Cái quái gì thế!
Cộng hết lại, chẳng lẽ lại đi ra ngoài chơi hết mười lăm ngày?
Bùi Khiêm cũng hơi mông lung.
Tình huống gì đây?
Không phải đã nói là một người chỉ có thể trúng thưởng hai lần, hơn nữa cùng một giải thưởng chỉ có thể trúng một lần thôi sao?
Tất cả mọi người ở hội trường sững sờ trong giây lát, sau đó bùng nổ một trận cười vang.
“Ha ha ha ha, anh Bao đã trở thành chuyên gia du lịch luôn rồi nhỉ?”
“Một người chiếm ba suất?”
“Đau khổ, lại phải ra ngoài nửa tháng nữa!”
Bùi Khiêm nhìn trợ lý Tân, trợ lý Tân đi tới nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Bùi, hình như chương trình có bug...”
Bùi Khiêm: “...”
Bao Húc ngồi đối diện ngu người luôn, đũa trong tay suýt rơi xuống bàn, vội vàng nói: “Tổng giám đốc Bùi! Ta đi chơi nhiều lần quá rồi, giải thưởng này nhường cho những người cần thiết hơn đi!! “
Bùi Khiêm nói với trợ lý Tân, “Sắp xếp nhân viên kỹ thuật nhanh chóng đến sửa đi, rồi rút lại một lần nữa.”
Chương trình này do các nhân viên kỹ thuật ở Điểm Kết phụ trách, bọn họ nhanh chóng lấy laptop bắt đầu sửa chữa.
Trợ lý Tân cầm lấy micro, nói ngắn gọn là chương trình xảy ra bug, bảo mọi người chơi gashapon trước, đợi chơi xong rồi thì bắt đầu rút lại giải thưởng đặc biệt lần nữa.
Còn về những giải thưởng trước đó, do lúc đó chương trình không xảy ra bug nên sẽ không bị xóa bỏ, vẫn có giá trị như cũ.
Mọi người lập tức giải tán, bắt đầu lấy một nắm đồng xu đi chơi.
Kế hoạch ban đầu là sau khi tất cả các giải thưởng đã rút ra hết, mọi người sẽ vui vẻ đi chơi gashapon và gắp thú, chơi xem xem rồi thì ai về nhà nấy.
Hiện tại, kế hoạch ban đầu xảy ra chút vấn đề, nhưng cũng không phải là vấn đề gì lớn, chẳng qua là chuyển giải thưởng lớn ban đầu đến cuối cùng mới rút mà thôi.
Chẳng bao lâu sau, xung quanh các máy gắp thú, máy bên cạnh gashapon đã đông nghẹt người.
Ngô Tân cầm một nắm đồng xu trong tay, đầu lảo đảo đi sau đám đông, không biết nên chơi trò nào mới vui.
Cho dù là thú nhồi bông ở trong máy gắp thú, hay mô hình nhân vật anime, doll mini trong máy gashapon, chúng cũng đều rất đẹp!
Rõ ràng là những giải thưởng này cũng đã được lựa chọn rất kỹ lưỡng, mang đến cho người ta cảm giác dù có gắp như thế nào cũng không lỗ.
Mọi máy trước mặt đều đã bị các cô gái chiếm hết rồi, có cô nàng đang cầm trên tay rất nhiều đồng xu, xem ra là định chiến đấu đến chết với máy gắp thú trước mặt này rồi, phần lớn là không gắp hết thú nhồi bông là không từ bỏ đây mà.
Ngược lại là những đồ trò như ném vòng, súng hơi có khá ít người tham gia, dù sao thì con gái cũng không thích chơi mấy trò này.
Ngô Tân vốn có tâm lý muốn chơi thử, nên đi đến trước một game ném vòng.