Một người phục vụ của khách sạn đã đợi sẵn để chào hỏi hắn, sau khi lấy đồng xu từ Ngô Tân, bèn đưa cho hắn một cái vòng.
“Ồ.”
Ngô Tân vừa thấy, chiếc vòng này to gấp nhiều lần so với mấy loại vòng thường thấy!
Những chiếc vòng khác đều là loại rất nhỏ, bằng kích thước của một chiếc vòng tay, nhưng chiếc vòng này lại ngược lại, nó có kích thước bằng một cái đĩa.
Nếu còn ném không trúng nữa thì thực sự là có thể đi tự sát nhận lỗi rồi.
Ngô Tân chọn một mô hình nhân vật anime khá đẹp trai, cẩn thận nhắm trúng mục tiêu, sau đó ném nó thật mạnh!
Ném lệch rồi, không ném trúng!
Ngô Tân choáng váng, cái vòng lớn như vậy mà không ném trúng, đúng là không còn chút mặt mũi gì ra ngoài gặp người nữa!
Không được, không thể để yên như vậy được!
Ngô Tân lấy ra càng nhiều đồng, chuẩn bị tiếp tục mua thêm vòng.
Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy người phục vụ nhanh như chớp lấy mô hình nhân vật anime bỏ vào trong vòng.
“Chúc mừng ngài, ngươi đã ném trúng rồi!”
“Phụt!”
Ngô Tân suýt chút nữa đã phụt ra, như này mà cũng được luôn hả?
Tiền trảm hậu tấu cũng được hả?
Đây rõ ràng là gian lận mà!
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười với biểu cảm “ngươi hiểu mà” của người phục vụ, Ngô Tân hiểu ra ngay lập tức, điều này rõ ràng là do tổng giám đốc Bùi bày ra!
Ngô Tân vội vàng lấy ra thêm một nắm đồng xu, thoáng cái đã mua mười chiếc vòng, bắt đầu cố gắng ném khi nhìn thấy mô hình nhân vật anime mình thích.
Ném một cái, trúng một cái!
Cũng không có cách nào để không trúng được hết, bởi vì nếu ném không trúng, người phục vụ sẽ âm thầm chuyển mô hình nhân vật anime hoặc doll vào trong vòng...
Không lâu sau, Ngô Tân ôm theo mười một mô hình nhân vật anime và doll, thắng lợi trở về.
Người phục vụ cũng chuẩn bị túi xách rất chu đáo, gói kỹ doll mini và mô hình nhân vật anime, để dễ dàng mang theo.
Chẳng mấy chốc, những người khác cũng phát hiện ra, xác suất trúng thưởng quá cao, chẳng khác nào cho không vậy!
Máy gắp thú, chủ cần nhắm chuẩn, gắp một phát là ăn ngay.
Máy gashapon, mỗi con doll mini được quay ra đều rất đẹp.
Ngoài ra còn có mấy game may rủi, xác suất rút được giải thưởng tốt trong đó cao đến mức vô lý!
Nhiều loại phần thưởng đẹp như là doll, gashapon, thú nhồi bông, gối, hoàn toàn đều là tặng không hết!
Tất cả mọi người đều chơi đến thỏa thuê, tay xách túi lớn túi nhỏ, sắp hết giờ.
Ngô Tân không nhịn được xúc động, quá đã luôn!
Tại sao trước đây lại không thấy sướng khi chơi mấy game này nhỉ?
Rất nhanh sau đó, sau khi mọi người cố gắng phấn đấu, giải thưởng trong hội trường đã bị quét sạch, đồng xu trong tay mọi người cũng đều tiêu hết luôn rồi.
Lúc này, rút thăm trúng thưởng trên màn hình lớn cuối cùng cũng đã chuyển động lại, tên của ba người may mắn trúng thưởng xuất hiện rồi.
Mọi người đều tràn đầy mong chờ nhìn lên.
Trần Khang Thác.
Diệp Chi Chu.
Bao Húc!
Khuôn mặt Bao Húc lập tức tối sầm lại.
Ý gì đây! Hệ thống rút thưởng này nhắm vào ta!
Sao mà rút lại lần nữa, vẫn là ta vậy? !
Bao Húc vội vàng nhìn về phía tổng giám đốc Bùi: “Tổng giám đốc Bùi! Ta thật sự không cần đi du lịch nữa, nhường cơ hội này cho những người cần hơn đi!”
“Ai đồng ý đổi phần thưởng với ta không? Phần thưởng nào cũng được hết!”
Bùi Khiêm cười ha ha, lắc lắc đầu: “Nếu đã rút trúng rồi, thì tuyệt đối không được từ bỏ!”
“Vẫn còn thời gian, suy nghĩ lại xem còn thành phố nào mà ngươi chưa từng đến không...”
Bao Húc: “...”
Bùi Khiêm suy đoán, giải thưởng cuối cùng không dính hết người của bàn mình, có thể là do khi mọi người đi chơi máy gashapon và máy gắp thú, hiệu quả vầng hào quang của Đường Diệc Xu bị loãng, không còn tập trung tác dụng vào những người ở bàn này nữa.
Bao Húc mãi vẫn chưa trúng thưởng, cho nên sau khi rời khỏi hiệu ứng vầng hào quang của Đường Diệc Xu, hắn đã tích lũy xác suất trúng số tự động có hiệu lực rất cao, nên giành được giải thưởng lớn.
Mà hai người còn lại, chắc là do sự may mắn đơn thuần mà thôi.
Bùi Khiêm lại lần nữa khẳng định hiệu ứng hào quang mạnh mẽ và đáng tin cậy của Đường Diệc Xu.
Chỉ là... có vẻ như Đường Diệc Xu không trúng thưởng?
Là bởi vì cho dù vận may của người khác thay đổi như thế nào, bản thân nàng vẫn xui như vậy sao?
Cứ cảm thấy chuyện này hơi lạ, hơi khác so với phán đoán trước đây của Bùi Khiêm.
Tuy nhiên, Bùi Khiêm không nghĩ nhiều.
Đứa trẻ tội nghiệp này, xíu về tăng cho nàng thêm ít lương vậy...
Cuộc họp thường niên kết thúc, giải thưởng cũng đã rút xong, máy búp bê cũng trống rỗng, cơm cũng đã ăn no, mọi người bắt đầu lũ lượt rời đi.
Bùi Khiêm nhìn đồng hồ, vừa đúng hơn bốn giờ chiều, thời gian vừa vặn tốt.
Phần thưởng rất nhiều, ngoài những loại quà tặng rất dễ cầm nhưng điện thoại di động, phong bao lì xì, còn có loại phần thưởng tương đối bất tiện như máy lọc không khí, máy chơi game.
Hơn nữa, gần như cả một nghìn người có mặt ở đây đều trúng thưởng, nếu từng người một lên nhận giải thì sẽ rất mất thời gian.
Do đó, danh sách trúng thưởng sẽ được công bố trực tiếp trên mạng nội bộ và thông báo cho mọi người về giải thưởng cụ thể trên phần mềm truyền thông nội bộ.
Sau đó, những giải thưởng này sẽ được giao cho nhân viên chuyển phát nhanh của Nghịch Phong Logistic thống nhất giao hàng tận nhà.
Dù sao trong tay mọi người cũng cầm rất nhiều đồ chơi và búp bê sang trọng, cũng thực sự không có biện pháp lấy giải thưởng của cuộc họp thường niên.
Bùi Khiêm rất hài lòng với cuộc họp thường niên lần này.
Quả thực đã đáp ứng yêu cầu của mình một cách hoàn hảo!
Chi tiêu tiền bạc và tiết kiệm thời gian, quá hoàn hảo!
......
Bao Húc rời khỏi hiện trường cuộc họp thường niên, cả người ủ rũ.
Làm sao đây!
Vốn tưởng rằng bản thân sẽ an toàn cho đến lần tuyển chọn nhân viên xuất sắc nhất tiếp theo.
Tuyệt đối không nghĩ tới, giải thưởng của cuộc họp thường niên là một chuyến du lịch, lại còn là chuyến du lịch đôi!
Du lịch một mình cũng đã rất phiền phức rồi, còn mẹ nó du lịch hai người?
Muốn chết muốn chết...
Đối với việc rốt cuộc nên đi đâu chơi, quả thực hắn không có ý tưởng gì