Một máy tính cần một CPU, một cây máy và một màn hình đơn, nhưng bộ nhớ RAM tận bốn cái, tỷ lệ có vấn đề cao hơn một chút.
Cho nên Trương Nguyên cảm thấy phải đánh vào số lượng trước, giá bộ nhớ RAM bây giờ cũng không cao, mua nhiều một chút cũng không có gì xấu.
Ngày 31 tháng 12.
Sáng sớm Trương Nguyên đã đến quán cà phê Internet Netfish chi nhánh đại học Hán Đông, gọi một tách cà phê, vừa thong thả nhâm nhi vừa dạo Tieba, muốn xem cộng đồng mạng tấu hề gần đây có đăng bài viết mới gì thú vị không.
Hôm qua hắn đã sắp xếp cho cấp dưới trả hàng, sửa chữa những phụ kiện có vấn đề rồi, còn dùng hết số tiền còn lại trong tài khoản mua phụ kiện có tỷ lệ hỏng hóc cao, nhất là bộ nhớ RAM.
Tuy rằng thế này cũng có cống hiến nhất định trong việc tích hàng, nhưng Trương Nguyên để ý đến danh tiếng của thương hiệu ROF hơn.
Ban đầu tạo ra thương hiệu này, tổng giám đốc Bùi đã chi nhiều tiền để làm ngày lễ kỹ thuật số 1024, chung quy là để tạo ra danh tiếng.
Nếu vì vấn đề chất lượng máy lắp ráp mà phá hỏng danh tiếng như thế thì chẳng phải sẽ khiến tổng giám đốc Bùi uổng phí tâm huyết rồi sao?
Cho nên nhất định phải đảm bảo chất lượng!
Cố gắng làm sao mỗi máy tính lắp ráp xong không có trục trặc gì, cung cấp dịch vụ hậu mãi tốt nhất cho khách hàng, còn đảm bảo đầy đủ, khách hàng ở Kinh Châu chốt đơn bất cứ lúc nào đều có thể giao đến tận nơi trong ngày.
Sau khi bận rộn mấy việc này, cuối cùng Trương Nguyên có thể nghỉ ngơi.
Hôm nay là kỳ nghỉ Tết Dương lịch 2011, nghỉ Tết Dương lịch được ba ngày, có thể thư giãn thật thoải mái.
Trương Nguyên từ từ uống cà phê, lướt Tieba.
Đột nhiên, sự chú ý của hắn va vào một bài trên Tieba.
“Nhà máy MSC lại cháy rồi?”
“Vãi ò! Bộ nhớ RAM lại tăng giá nhỉ?”
“Gian thương!”
“Mẹ nó, hình như đã tăng giá rồi!”
“Ta con đợi xem kỳ Tết Dương lịch xem trên mạng có hoạt động gì không, đến lúc đó lại lắp ráp máy! Bây giờ thì hay rồi, lỗ hộc máu!”
“Thôi xong, bọn gian thương đã nghe tin làm ngay!”
“Cuối cùng là sao đây, sao dễ cháy vậy? Muốn đốt từ 11.11 năm ngoái đến 6.18 năm nay?”
“Có phải cháy thật không thì ai cũng biết, hơn 50% mấy vụ cháy này toàn mấy nhà xưởng tự đốt.”
“Thật ra mấy xương này cứ luân phiên cháy, với lại không những cháy, mà còn lũ lụt, mất điện… tóm lại, các ngươi cứ nói là muốn tăng giá chẳng phải được rồi sao?”
“Hình như hỏa hoạn lần này rất nghiêm trọng, năng suất bị ảnh hưởng rất nhiều, e rằng không chỉ có bộ nhớ RAM, mà bộ nhớ Flash cũng sẽ tăng…”
Xem cư dân mạng thảo luận, ban đầu Trương Nguyên hơi mơ hồ, sau đó chìm vào niềm vui ngoài ý muốn.
Hắn vội vàng mở website mua sắm, kiểm tra giá mấy bộ nhớ RAM mình mua trước đó, đã tăng lên hơn ba mươi lần rồi!
Với lại chỉ mới bắt đầu thôi, e rằng trong một tuần tới sẽ tiếp tục tăng…
Dù sao thì bình thường Trương Nguyên lăn lê ở Tieba, cũng rất rõ mấy vụ này, mỗi lần giá bộ nhớ RAM giảm xuống thấp, các công xưởng sẽ đột nhiên cháy hoặc mất điện, sau đó tin tức báo nhà xưởng này lại thua lỗ mấy tỷ, sau đó các gian thương bắt đầu hành động, bắt đầu tung bộ nhớ RAM ra như điên…
Tuy rằng vậy, không ai biết, chuyện ngoài ý muốn xảy ra khi nào.
Nếu biết thì tích một lô bộ nhớ RAM cũng có thể kiếm được mớ tiền.
Tin này đối với Trương Nguyên là tin xấu.
Vì nghiệp vụ lắp ráp ROF tương tự như chiến lược định giá của mấy thương hiệu kia, theo chỉ dẫn của tổng giám đốc Bùi, ban đầu định giá đã suy xét đến giá cả hậu mãi và giá trị thương hiệu, giá không thể biến động thường xuyên được.
Muốn tăng giá thì phải cập nhật cấu hình, không thể làm thêm những hoạt động giảm giá.
Chủ yếu là chiến lược này để loại bỏ lo lắng về sau của khách hàng, để tất cả người tiêu dùng đều nảy sinh ấn tượng thương hiệu này rất có tâm, rất đáng tin, rất đáng giá.
Bộ nhớ RAM tăng giá, cả máy cũng tăng theo, khiến người ta cảm thấy giống gian thương, sẽ bất lợi cho thương hiệu ROF.
Cho nên vốn dĩ bộ nhớ RAM tăng giá chắc chắn là tin xấu đối với Trương Nguyên, giá mua tăng mà giá cả máy không đổi thế thì giảm lợi nhuận rất nhiều.
Nhưng bây giờ thì khác.
Trước đó Trương Nguyên đã mua một lô phụ kiện rồi, nhất là bộ nhớ RAM, dựa vào tiêu chuẩn mỗi máy cao cấp hơn mười nghìn lắp vào bốn cái, tích được một đống lớn!
Như vậy, người tiêu dùng sẽ so sánh giá mấy máy cao cấp này, sẽ rẻ hơn mình tự lắp nhiều!
Đối với Trương Nguyên, mấy món hàng tồn này tiếp tục bán với giá cũ có thể lời đậm.
Đương nhiên hắn cũng có thể suy xét tăng giá.
Nhưng chuyện tăng giá thế này không phù hợp với tinh thần Đằng Đạt, cũng bất lợi trong việc phát triển thị trường.
Cho nên sau khi Trương Nguyên suy nghĩ đã đưa ra quyết định, vẫn bán hàng tồn với giá như trước!
Nghĩ đến các nguyện nhân tăng giá bộ nhớ RAM, phải điều chỉnh cấu hình máy tính, nâng cao cấu hình nâng giá, định giá theo giá vốn mới.
Đương nhiên, sau khoảng thời gian này mới cần suy tính vấn đề này.
Vì hàng tồn lần này thật sự rất nhiều…
Nghĩ đến đây, Trương Nguyên ngồi không yên được nữa.
Hắn gọi điện cho cấp dưới ngay, bảo bọn họ làm poster hoàn toàn mới trưng trước cửa các quán cà phê Internet Netfish, đồng thời cập nhật trang đầu quảng cáo của cửa hàng online.
Nội dung quảng cáo cũng rất đơn giản, không giảm giá, nhưng tuyệt đối không tăng giá!
……
Thứ bảy, ngày 1 tháng 1 năm 2011.
Kỳ nghỉ Tết Dương lịch ba ngày từ ngày mùng một đến ngày mùng ba, Bùi Khiêm cũng vui vẻ nghỉ ngơi, thư giãn.
Vừa nghĩ đến việc ngày mùng bốn mấy người Lý Nhã Đạt và Lâm Vãn về từ Mỹ, Bùi Khiêm cảm thấy hơi đau đầu.
Một tuần qua nhanh vậy?
Thời gian vui vẻ vẫn luôn ngắn ngủi như vậy.
Bùi Khiêm ra ngoài, chuẩn bị đến quán cà phê Internet Netfish chi nhánh đại học Hán Đông ngồi, uống tách cà phê, chơi game, thư giãn thoải mái.
Kết quả vừa đến cửa quán cà phê Internet, đột nhiên ý thức được có gì đó không đúng.
Sao nhiều người vậy?
Ở cửa quán cà phê Internet xếp thành hàng dài, dài đến ven đường!
Đương nhiên, khác với mấy hàng dài chỗ bán hàng trạm xe lửa, trông có vẻ cũng mười mấy người thôi.