Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 609 - Chương 609. Đừng Trách Ta Thủ Đoạn Độc Ác! (3)

Chương 609. Đừng trách ta thủ đoạn độc ác! (3)
Chương 609. Đừng trách ta thủ đoạn độc ác! (3)

Theo lý thuyết, nơi như kho thế này ít nhiều cũng tồn tại vài vấn đề an toàn.

Ví dụ như vấn đề mạch điện, vấn đề phòng cháy chữa cháy, vấn đề an toàn…

Trong quá trình Bùi Khiêm dạo trong nhà kho, lúc nào cũng đề phòng nơi nào đó tự nhiên cháy, kho đột nhiên mất điện, hoặc thứ gì đó trên giá tự dưng rơi xuống.

Thế mà đi cả vòng lại chẳng có gì!

Không thể không nói, chuyện này không khoa học lắm, à không, không huyền học.

Hắn quan sát tỉ mỉ một phen, phát hiện kho này không có vấn đề an toàn gì.

Vì diện tích kho rất lớn nên kệ để hàng cũng rất rộng rãi.

Mấy kệ này đều mới mua mấy tháng trước thôi, cái nào cái nấy đều rất chắc chắn, đặt linh kiện điện tử bên trên cũng không thể tự dự đổ sập, rơi đồ được.

Về mạch điện, chắc hẳn tuân theo tiêu chuẩn an toàn hết sức nghiêm ngặt, nghiêm túc tuân thủ an toàn điện, nguồn điện có lắp công tắc, công tắc nguồn điện cũng lắp ngoài kho, với lại sẽ được kiểm tra bảo trì định kỳ.

Tóm lại, bây giờ muốn tìm ra vấn đề an toàn rất khó!

Dạo hết một vòng, Bùi Khiêm cảm thấy rất sầu khổ.

Ta đã đưa Đường Diệc Xu đến rồi mà vẫn không thể có vấn đề gì sao?

Trương Nguyên ơi là Trương Nguyên, ngươi muốn trái ý trời à?

Bùi Khiêm dạo hết một vòng mà vẫn không có chiến tích gì, chỉ có thể quay về khu lắp ráp máy tính của kho, tìm ghế ngồi.

Lúc này Bùi Khiêm chú ý đến dây chuyền sản xuất này là kiểu bàn làm việc nâng hạ được chế tạo đặc biệt, sau lưng người phụ trách lắp ráp có ghế.

Cách một khoảng thời gian, bàn làm việc sẽ nâng lên hoặc hạ xuống, người lắp ráp ngồi lâu sẽ đứng lên một chút, đứng mệt lại ngồi, rất chăm chút đến vấn đề sức khỏe của bọn họ.

Trương Nguyên tỏ vẻ tự hào: “Thế nào tổng giám đốc Bùi, không khiến ngươi thất vọng chứ?”

Bùi Khiêm sầu bi đáp: “Ừm, ngươi làm tốt lắm…”

Trước đó hắn không ngờ được kịch bản thế này, quả thật Trương Nguyên làm không chê vào đâu được.

Đã dẫn hiệu quả hào quang đến rồi cũng không tìm được rắc rối gì?

Vốn dĩ không hợp lý!

Đường Diệc Xu ngồi một bên, môi trường thế này khiến nàng cảm thấy hơi mất tự nhiên.

Bên cạnh có người đưa một lon coca lạnh và một chai trà xanh nóng cho nàng.

Dù sao thì cũng là nhà kho, không có điều kiện tốt như quán cà phê Internet, song Trương Nguyên vẫn đặc biệt chuẩn bị tủ lạnh và tủ nhiệt trong cửa hàng tiện lợi, mọi người làm việc mệt có thể uống chút đồ hồi sức.

Bùi Khiêm uống coca lạnh, trong lòng chùn bước.

Người ta nói, làm việc là người, thành công do trời.

Bây giờ xem tình huống này, phỏng chừng là trời muốn ta ngỏm rồi.

Đã vậy thì cứ theo hắn đi, dù lắp ráp ROF kiếm được tiền, ta sẽ nghĩ cách tiêu tiền khác là được…

Khi Bùi Khiêm mới uống được hai ngụm coca, nghe thấy một người trên dây chuyền sản xuất “ài” một tiếng.

Mắt Bùi Khiêm sáng lên, hình như thấy được hy vọng.

Hắn thấy rõ ràng máy tính kia không sáng đèn!

Rõ ràng máy tính này có vấn đề, không thể làm việc bình thường!

Mấy người lắp ráp này đều là người lành nghề, khả năng xảy ra vấn đề rất thấp, nguyên nhân duy nhất có thể giải thích chính là linh kiện có vấn đề!

Rõ ràng người nọ biết có lãnh đạo đang quan sát, không dám to tiếng, chỉ im lặng giao máy cho người bên cạnh phụ trách kiểm tra chất lượng, tra thử xem rốt cuộc linh kiện chỗ nào có vấn đề.

Máy tính kế tiếp trên dây chuyền đến rất nhanh, người này tiếp tục thử, lần này không phát hiện vấn đề gì, hắn thở phào một hơi.

Nhưng người ở dây chuyền trước mặt hắn lại phát hiện máy tính vừa lắp xong có màn hình xanh.

Người này hơi hoang mang vò đầu, cũng không to tiếng, chỉ giao máy tính cho người phụ trách kiểm chất lượng bên cạnh.

Bùi Khiêm uống coca, giả bộ không thấy.

Trương Nguyên ngồi bên cạnh cảm thấy mồ hôi lạnh đổ ròng ròng.

Tình huống gì đây!

Vẫn luôn ổn thỏa mà, sao tổng giám đốc Bùi vừa đến xem lại lòi ra chuyện ảo ma thế này!

Mấy người này đều là người lành nghề, đã lắp nhiều máy tính như thế rồi, chắc chắn tay nghề không có vấn đề gì lớn.

Nhưng lại vừa không sáng đèn vừa xanh màn hình, rõ ràng là phần cứng có vấn đề.

Ví dụ như máy chủ hư, CPU hư, ổ cứng hư, bộ nhớ RAM hư… đều sẽ khiến máy tính có vấn đề.

Quả thật mấy phụ kiện này có tỷ lệ hỏng nhất định, nhưng… không lý nào trong thời gian ngắn lại hỏng liên tục hai máy nhỉ?

Bùi Khiêm im lặng uống hết coca, trên mặt lộ ra nụ cười khó thấy.

Hắn đứng lên: “Tình huống kho không tồi, tiếp tục cố gắng nha, ta còn có việc, đi trước đây.”

Trương Nguyên như được đại xá, vội nói: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, hoan nghênh đến thăm bất cứ lúc nào!”

……

Tiễn tổng giám đốc Bùi xong, Trương Nguyên thở phào một hơi.

May thay, hình như tổng giám đốc Bùi không chú ý đến!

Nếu trong thời gian tổng giám đốc Bùi đến quan sát xuất hiện vấn đề, lại còn bị tổng giám đốc Bùi phát hiện, thế thì có trăm cái miệng cũng không giải thích được.

Nói với tổng giám đốc Bùi rằng trước đó vẫn ổn, ngươi đến mới có vấn đề, thế thì tổng giám đốc Bùi cũng không thể tin được!

Trương Nguyên vội đến chỗ dây chuyền, hỏi: “Tình huống gì đây, chẳng phải trước đó vẫn ổn sao?”

Người phụ trách kiểm tra cũng sững sờ: “Ta cũng không biết nữa? Đĩa cứng hỏng…”

Trương Nguyên cạn lời: “Nhanh chóng kiểm tra sửa chữa. Có thể trả hàng thì trả hàng, những cái không thể trả hàng thì đem đi sửa.”

Vừa nhập về không bao lâu, đa số bên trong vẫn trong thời gian bảy ngày hoàn hàng không lý do.

Tuy rằng một phần linh kiện không hỗ trợ trả hàng không lý do trong bảy ngày, nhưng cũng có thể sửa được.

Nhưng, dù là trả hàng đặt đơn mới hay sửa chữa đều cần thời gian.

Vận chuyển tới lui, rất chậm trễ.

Trương Nguyên nghĩ ngợi: “Mua thêm một lô phần cứng có khả năng dễ hỏng đi, giống như nguồn điện, máy chủ, ổ cứng cơ, bộ nhớ RAM... đúng rồi, mua nhiều bộ nhớ RAM một chút.”

Tuy rằng bộ nhớ RAM không phải phụ kiện có tỷ lệ hỏng hóc cao, nhưng vấn đề ở chỗ ROF bán máy tính đặt làm cao cấp, máy cao cấp hơn mười nghìn, cơ bản thẻ nhớ RAM đều đầy.

Hết chương 609.
Bình Luận (0)
Comment