Khi rửa tay, nước máy ban đầu có thể đột nhiên chuyển sang màu đen hoặc đỏ như máu, trong đó còn có thể có một số mảnh đạo cụ máu thịt lẫn vào nhau.
Mà sau khi du khách nằm xuống bồn tắm, một loạt hiện tượng cũng sẽ xảy ra trong phòng tắm, chẳng hạn như đèn ban đầu bị hỏng đột ngột sáng trở lại; vòi nước tự động mở ra tạo nên tiếng nước chảy; bồn cầu xả nước; cửa bị mở ra, có người đang lê những bước chân nặng nề bước vào trong phòng tắm; thậm chí là mở rèm tắm, tiến đến trước mặt du khách...
Tóm lại, những điều này đều do nhân viên công tác quyết định ngẫu nhiên, thống nhất điều khiển, mỗi khi du khách bước vào, trải nghiệm sẽ khác nhau.
Đồng thời, ở trong còn có rất nhiều camera ẩn, bất cứ lúc nào cũng có thể biết được tình trạng của du khách, chiếc gương cũng được đặc chế, nhìn bề ngoài thì giống như một chiếc gương nhưng thực chất là một màn hình hiển thị, không chỉ có thể hiển thị mấy loại hiệu ứng như mắt đỏ như máu hoặc chảy máu, còn có thể tạo ra các hiệu ứng như “bản thân đột nhiên biến mất trong gương”.
Dự án nhỏ thứ hai: Bên cửa sổ.
Bối cảnh là một hành lang khách sạn chật hẹp, sau khi vào cũng cần phải tự mình khóa cửa lại.
Hành lang có bốn cánh cửa sổ, tình trạng của mỗi cửa sổ đều có chênh lệch rất nhỏ.
Cánh cửa sổ đầu tiên bị hỏng hoàn toàn, để mở, dưới tác động của gió đêm thổi vào, khung cửa sổ không có kính thỉnh thoảng đập vào tường tạo ra tiếng động, rèm cửa cũng thường bị thổi tán loạn.
Trong tiếng gió còn hòa lẫn vào tiếng la hét của những con quái vật không biết là gì.
Tất nhiên, cảnh này là bối cảnh bên trong container, phần bên ngoài cửa sổ vẫn là ở bên trong container, tối đen như mực, mà hiệu ứng gió thổi và tiếng la hét của quái vật đều do con người tạo ra.
Cửa sổ thứ hai có một số vết nứt, bên trên có một số dấu tay đẫm máu rõ rệt, như thể từng có ai đó đã dùng bàn tay đẫm máu không ngừng đập lên vậy.
Rèm của cửa sổ thứ ba được kéo nhẹ.
Cửa sổ thứ tư không có rèm, bên ngoài tối đen như mực, không nhìn thấy được gì hết.
Du khách cần đứng quay lưng về phía cửa sổ thứ tư, dù có chuyện gì xảy ra cũng không được di chuyển, không được quay đầu lại, không thêt phát ra tiếng động, kiên trì thực hiện sau năm phút thì thử thách thành công.
Trong khoảng thời gian này, một số cảnh tượng ngẫu nhiên đều có thể xảy ra ở mấy cửa sổ này.
Ví dụ, tiếng la hét của quái vật trong cửa sổ đầu tiên có thể đột ngột tăng lên, như thể nó sẽ nhảy vào bất cứ lúc nào;
Đột nhiên có người vừa hét lên kêu cứu vừa đập mạnh vào tấm kính cửa sổ ở bên ngoài cửa sổ thứ hai, âm thanh thảm thiết, nhưng sau vài giây, tiếng hét của người đó càng ngày càng xa, như thể bị một loại quái vật đáng sợ nào đó kéo đi.
Cửa sổ thứ ba có thể đột nhiên bị phá vỡ, một bàn tay to lớn của một con quái vật sẽ giơ vào túm lấy, quơ bắt lung tung ở xung quanh, bắt đi một người giả ở trên hành lang.
Cửa sổ thứ tư, cũng chính là cửa sổ nơi du khách đứng quay lưng lại, cũng có thể truyền đến nhiều tiếng gõ có tiết tấu, tiếng móng tay cắt qua kính…
Ngoài ra, còn có những bóng đen khổng lồ lướt qua cửa sổ, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân nặng nề, tiếng kéo xích sắt, tiếng gầm nhẹ của quái vật…
Sau khi đồng hồ đếm giờ dừng lại, du khách có thể rời khỏi cửa sổ, mở cánh cửa đã bị mình khóa lại sau đó rời đi.
Nhưng vào lúc này, cửa sổ thứ tư nơi du khách đang đứng đột nhiên bị mở ra, một con quái vật to lớn thò đầu vào, há cái miệng hôi tanh mùi máu táp không ngừng nghỉ, đồng thời gầm lên.
Tất nhiên, tiêu chuẩn qua ải là du khách chỉ cần không di chuyển, quay đầu, phát ra âm thanh trong vòng ba phút kể từ khi đồng hồ đếm giờ tính giờ là được, cảnh cuối hoàn toàn là hiệu ứng của tiết mục, không ảnh hưởng đến kết quả qua ải.
Sau những dự án nhỏ là tivi, cầu thang, trần nhà, gầm giường.
Những dự án nhỏ này đều có một điểm chung, đó là chúng không phải là bối cảnh kinh dị theo nghĩa truyền thống, không giống những bối cảnh có mức độ kích thích cao như nghĩa trang, địa ngục, nhà xác.
Vả lại trong những cảnh này không có yếu tố kinh dị làm quá lên, chẳng hạn như không có nhân viên tỉ mỉ đóng giả thành ma quỷ, cơ quan rất phức tạp, đạo cụ vô cùng tinh vi đáng sợ…
Hơn thế nữa là thông qua tác động tâm lý để đạt được hiệu ứng đáng sợ.
Xuống chút nữa là chính sách thu phí của Horror Hostel, nhưng rõ ràng là Trần Khang Thác đã không suy nghĩ chu đáo về mức phí cụ thể, mà chỉ viết vài chữ đơn giản, cho phép du khách mua vé một lần nhưng chơi nhiều lần.
Bùi Khiêm nhìn vào bản kế hoạch, rơi vào trầm tư.
Theo lý mà nói, dự án thứ nhất và thứ ba, hẳn là khá xuất sắc, nhưng trước mắt Trần Khang Thác vẫn chưa nghĩ ra được kế hoạch cụ thể tốt nhất, chỉ có ý tưởng chung chung.
Làm thế nào để “dẫn dắt” hắn đây?
Dự án lớn thứ hai có kế hoạch cụ thể, nhưng nó luôn tạo cho Bùi Khiêm cảm giác cao không với tới, thấp cũng không xong.
Chỉ nhìn vào dự án lớn thứ hai, có thể chưa đủ đô đối với những người lớn gan, những người thích cảm giác mạnh, nhưng cũng rất đáng sợ, không dám chơi thử đối với những người nhát gan.
Hơn nữa, quá trình cũng khá ngắn, cách chơi tương đối đơn điệu, còn có giới hạn một người chơi.
Khả năng thất bại rất cao, thực sự không có chỗ nào để thay đổi.
Bùi Khiêm suy nghĩ một lúc, nếu kế hoạch cụ thể không có chỗ nào để sửa đổi, vậy thì làm một chút ẩn ý về khoản thu phí đi vậy!
Nếu như có thể, Bùi Khiêm rất muốn nhà ma miễn phí vé, nhưng nếu như vậy thì hệ thống chắc chắn sẽ không cho phép đâu.
Có thể giảm giá trong một giới hạn nhất định, nhưng sau khi giảm giá đến mức thấp nhất mà hệ thống cho phép, muốn giảm thêm thu nhập thì phải dựa vào chiến lược định giá.
Bùi Khiêm vẫn phải thực hiện lại mục đích trước đây của mình.
Để những người lớn gan không có nơi nào để tiêu tiền, khiến những người nhát gan phải chùn bước.