Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 629 - Chương 629. Bốt Điện Thoại Vẽ Tay Của Họa Sĩ

Chương 629. Bốt điện thoại vẽ tay của họa sĩ
Chương 629. Bốt điện thoại vẽ tay của họa sĩ

Máy hát tự động thì cần nói chuyện hợp tác với một vài app âm nhạc, thiết bị cũng cần mua thống nhất;

Còn AED, cũng cần phải mua, trong thời gian ngắn không thể giao hàng.

Nhưng mà Trương Vọng cho rằng, dù sao đây cũng là một dự án vẫn đang trong quá trình nghiên cứu, sau này vẫn có thể từ từ hoàn thiện, từ từ nâng cao.

Ra mắt trước, để mọi người làm quen, những chức năng này, sau này từ từ nhét vào sau.

Cặp đôi thử quét mã đầu tiên do dự ở bên ngoài bốt điện thoại công cộng một lúc, rồi rời đi, không trả tiền vào nữa.

Nguyên nhân chủ yếu là cảm thấy mình không có nhu cầu vào đó, với lại giá cả cũng hơi đắt.

So với cái hộp kính chật hẹp này thì bọn họ thà đi tìm một tiệm cà phê hoặc tiệm bánh ngọt còn hơn, bỏ tiền mua hai ly nước uống để ngồi nghỉ ngơi.

Người chụp ảnh ở xung quanh bốt điện thoại ngày càng nhiều, nhưng người thực sự quét mã thanh toán thì tạm thời chưa có ai.

Sau khi chụp vài tấm ảnh, mọi người vốn đang tụ tập xem náo nhiệt đã giải tán không ít, có người vài tiệm trà sữa gần đó mua đồ uống, có người đi vào rạp chiếu phim.

Lúc này, lại có một đôi tình nhân tới trước bốt điện thoại công cộng.

Cô gái nhìn thấy điện thoại bên trong thì mắt sáng lên: “Ơ, điện thoại đó trông đẹp quá, mau, ta muốn quét mã vào, ngươi mau chụp ảnh cho ta!”

Cô gái quét mã vào một cách dứt khoát, đứng ở bên trong bốt điện thoại cầm điện thoại cổ điển đang treo ở đó lên, tạo vài pose.

Vẻ mặt của chàng trai ở bên ngoài rất không tình nguyện nhưng lại không thể làm gì khác đành giơ điện thoại lên, “tách tách” chụp ảnh.

“Được rồi, chụp xong rồi.”

Chàng trai cũng đi vào bốt điện thoại, đưa tấm ảnh trong điện thoại cho cô gái xem.

“Ừm... Kỹ thuật chụp ảnh của ngươi vẫn cần phải nâng cao nữa, thôi, cứ vậy đi.”

Cô gái miễn cưỡng nhận những tấm ảnh này, sau đó chuyển sức chú ý vào bên trong bốt điện thoại công cộng.

Thoạt nhìn hơi thô sơ, nhưng nhìn vẫn chắc chắn.

“Trên giá sách có sách bán chạy, truyện tranh, có giấy miễn phí, nước nóng miễn phí...”

Cô gái nhìn quanh tất cả các dự án trầm mặc một lát: “Hóa ra bỏ ra mười đồng thì chỉ tạo dáng chụp được vài tấm ảnh, ngồi nghỉ ngơi một lát, uống hai cốc nước nóng... Lỗ thật đấy.”

Chàng trai lặng lẽ lấy một cuốn truyện tranh trên giá sách xuống: “Cứ coi là thuế IQ đi.”

Cô gái: “… Ngươi đang nói chỉ số IQ của ta bất ổn đấy hả?”

……

Ở đối diện bốt điện thoại công cộng, trong một tiệm bánh ngọt.

Hai người Trương Vọng và Hạ Đắc Thắng vừa uống nước, vừa quan sát động tĩnh bên phía của bốt điện thoại công cộng.

“Khu mua sắm đã mở cửa được ba tiếng rồi.”

“Đã thu hút được rất nhiều người đến xem, nhưng người thật sự thanh toán, thì chỉ có cô gái tạo dáng chụp ảnh kia.”

Hạ Đắc Thắng khẽ thở dài: “Cho nên trước đó ta đã đề nghị với ngươi là đừng gấp, đợi toàn bộ các chức năng của bốt điện thoại công cộng được hoàn thiện thì hãy chuyển tới trung tâm mua sắm lớn.”

“Ngươi lại cứ khăng khăng chuyển một bán thành phẩm tới đây, người sử dụng mà mua mới lạ.”

“Dù sao thì có vẻ bây giờ hiệu suất của bốt điện thoại này quá kém, sau khi vào thì chỉ có thể ngồi đọc truyện tranh, uống chút nước nóng miễn phí, hơn nữa 15 phút đã phải trả mười đồng, một giờ thanh toán bốn mươi đồng, số tiền này đã đủ để lướt mạng ở quán cà phê Internet Netfish trong bốn giờ rồi.”

“Máy bán hàng tự động, máy hát tự động... quan trọng nhất, vẫn chưa có.”

Trong đôi mắt Trương Vọng lóe lên vẻ kiên định: “Không sao, đợi sau khi các thiết bị của bốt điện thoại công cộng sắp xếp xong thì mọi người sẽ hiểu mức định giá này.”

“Vậy thì… chuyện về họa sĩ thế nào rồi, ta quan tâm tới chuyện này hơn.”

Hạ Đắc Thắng lắc đầu: “Ta nghe ngóng rồi, không tìm được người thích hợp, dù sao thì Kinh Châu cũng không có nhiều đại thần giống như mấy thành phố kiểu Đế Đô hay Ma Đô...”

“Nhưng ta cảm thấy tổng giám đốc Bùi sẽ có biện pháp, dù sao nghề chính của Đằng Đạt cũng là làm game, chắc chắn có thể liên lạc được với vài họa sĩ nổi danh.”

“Nhưng... chúng ta đã tiêu sắp hết kinh phí dự toán rồi, giờ lại để tổng giám đốc Bùi bỏ tiền ra tìm họa sĩ, không biết có khiến tổng giám đốc Bùi cảm thấy bất mãn không...”

Trương Vọng kiên định nói: “Vậy ta đi tìm tổng giám đốc Bùi nói chuyện! Ta tin tổng giám đốc Bùi sẽ hiểu thôi.”

Hạ Đắc Thắng trầm mặc một lát: “Ừm, cũng được, ngươi chỉ cần nói với tổng giám đốc Bùi về hình dạng cuối cùng của bốt điện thoại công cộng, ta tin tổng giám đốc Bùi sẽ hiểu.”

Trương Vọng lắc đầu: “Không được, ta là người thành thật, bây giờ dự án này như thế nào thì nhất định phải báo cáo đúng sự thật.”

“Tổng giám đốc Bùi tín nhiệm ta như vậy, sao ta có thể lấp lửng với hắn được!”

Ta tin tổng giám đốc Bùi nhất định sẽ tán thưởng sự thành thật của ta!”

“Tán thưởng sự thành thật của ngươi... Suy nghĩ ngây thơ tới vậy sao!” Hạ Đắc Thắng đỡ trán, “Được rồi. Nếu là ở tư bản Phú Huy, kiểu này chắc chắn không kiếm ra tiền được.”

“Nhưng tổng giám đốc Bùi vẫn luôn có kiến giải cao siêu, nói không chừng sẽ đưa ra cách hay...”

Hạ Đắc Thắng vốn muốn đưa ra một vài lời khuyên chân thành cho Trương Vọng, nhưng nghĩ lại, mình có tư cách gì khuyên người ta...

Bản thân mình đến cả một phần vạn phương pháp đầu tư của tổng giám đốc Bùi còn chưa học được, còn Trường Vọng dù sao cũng đã làm ra một dự án khiến tổng giám đốc Bùi gật đầu đồng ý.

Tùy vậy, không quan tâm nữa...

Hạ Đắc Thắng đổi sang chủ đề khác: “Công xưởng phụ trách sản xuất bốt điện thoại, app karaoke, nhà sản xuất máy bán hàng tự động... đều đã trả lời ta, vấn đề tiền bạc có lẽ không lớn, hàng loạt máy khử rung tim AED cũng đang trên đường tới rồi.”

Trương Vọng gật đầu: “Bên cạnh đó, app này vẫn phải hoàn thiện hơn.”

“Tóm lại, đợi có họa sĩ thích hợp, những thứ chọn mua kia đều đến nơi là có thể tuyên bố bốt điện thoại công cộng đã bắt đầu chính thức hoạt động!”

“Ta gọi điện thoại cho tổng giám đốc Bùi trước.”

Trương Vọng lôi điện thoại ra, gọi cho tổng giám đốc Bùi.

Sau đó, giọng điệu của hắn bình tĩnh, báo cáo rõ đầu đuôi ngọn ngành về tình hình trước mắt của bốt điện thoại.

……

Hết chương 629.
Bình Luận (0)
Comment