Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 676 - Chương 676. Lại Thêm Một Lý Do Nữa Để Chuyển Đến Kinh Châu! (2)

Chương 676. Lại thêm một lý do nữa để chuyển đến Kinh Châu! (2)
Chương 676. Lại thêm một lý do nữa để chuyển đến Kinh Châu! (2)

Cũng có thể nói ở một mức độ nào đó, bản phác thảo của Nguyễn Quang Kiến đã thổi hồn vào game của Đằng Đạt!

Một vị đại thần như vậy, nếu như bị dọa sợ đến nỗi nguy hiểm đến tính mạng ra khỏi Horror Hostel, thì hắn không chịu trách nhiệm nổi đâu!

Ngay cả Bùi Khiêm cũng tự hỏi liệu mình có hơi quá đáng hay không.

“Ôi, oan oan tương báo đến bao giờ mới hết? Nể tình hắn bị dọa sợ đến mức này, thôi thì tha thứ cho hắn vậy.”

“Dù sao thì lần này cũng xem như là thù lớn được báo rồi, có thể tạm thời gạch tên hắn khỏi sổ ghi chép.”

Nhìn thấy Nguyễn Quang Kiến cuối cùng vẫn là bị dọa cho sợ hãi, mọi người vội vàng chạy đến nghênh đón.

“Không sao chứ?”

“Không bị dọa sợ chứ?”

“Mau mau, mời đại thần ngồi.”

Giống như những vì sao quay quanh mặt trăng, để Nguyễn Quang Kiến ngồi xuống bên cạnh.

Bùi Khiêm quan tâm hỏi: “Thế nào rồi, còn ổn không?”

Sắc mặt của Nguyễn Quang Kiến hồng hào, tinh thần phấn chấn: “Tổng giám đốc Bùi, nhà ma này của ngươi... thật tuyệt vời !!!”

Hắn giơ ngón tay cái lên: “Còn hạng mục nào khác nữa không? Ta muốn chơi lần nữa!”

Bùi Khiêm mông lung, một dấu chấm hỏi từ từ bay lên đầu hắn.

?

Hai mắt lúc này của Nguyễn Quang Kiến sáng ngời, cả người như được tái sinh, ngay cả khi hắn vẽ cũng không kích động đến vậy!

Bùi Khiêm ngay lập tức có cảm thấy như bị mắc lừa.

Không phải ngươi nói ngươi sợ nhất là nhà ma sao?

Vậy hiện giờ ngươi đang ồn ào “ta muốn thử nữa” là có mấy ý đây?

Người bình thường chẳng phải là đều vào một lần rồi không bao giờ muốn vào nữa sao?

Vả lại, người ta đều là mặt mũi tái nhợt, đôi chân run rẩy, ngươi thì hay rồi, không chỉ mặt mũi hồng hào, thần sắc còn rất tốt, ngay cả trạng thái tinh thần cũng rất tốt, cảm giác như muốn nhảy một bước đến ba thước mà không được vậy!

Tình huống này khiến tất cả mọi người đang có mặt ở đâu đều cứng đờ người.

Phải nói là, vẫn là tổng giám đốc Bùi phản ứng nhanh nhất.

Bùi Khiêm nghiến răng nghiến lợi: “Đều không nghe thấy sao? Sắp xếp hai hạng mục còn lại luôn đi!!”

......

......

“Tổng giám đốc Bùi, ta lên máy bay rồi.”

“Rất cảm ơn ngươi đã tiếp đãi ta trong khoảng thời gian này, cho dù là tàu lượn siêu tốc khi ta mới đến, hay nhà ma lúc cuối, đều gây cho ta ấn tượng sâu sắc, không thể nào quên!”

“Nhà ma lại cho ta thêm một lý do nữa để chuyển đến Kinh Châu, sau khi quay về, ta lập tức xúc tiến thủ tục di dời phòng làm việc, hy vọng tổng giám đốc Bùi có thể đẩy nhanh tiến độ của nhà ma, ta rất nóng lòng được trải nghiệm ba hạng mục lớn của nhà ma!”

“Hẹn năm sau gặp lại!”

Nhìn tin nhắn Nguyễn Quang Kiến gửi đến, Bùi Khiêm dựa lưng vào ghế giám đốc, hai tay chán nản buông thõng xuống.

“Tức chết đi được!!”

Bùi Khiêm cảm nhận một búng máu tích tụ trong lồng ngực hắn.

Khi đến, hắn muốn cho Nguyễn Quang Kiến biết tay, kết quả là Nguyễn Quang Kiến chơi rất vui vẻ;

Khi rời đi, hắn muốn cho Nguyễn Quang Kiến biết tay, kết quả vẫn là Nguyễn Quang Kiến chơi vui vẻ đến sướng cả người!

Nhớ lúc trước, dù là Kiều Lão Thấp đến Kinh Châu, tổng giám đốc cũng chưa từng trải qua thất bại lớn như vậy…

Mà chuyện tức giận nhất là Nguyễn Quang Kiến rõ ràng là đã bị dọa cho sợ hãi chịu không nổi ở hạng mục đầu tiên, vừa la hét vừa run rẩy, sau khi hắn ra ngoài thế mà lại như không có gì xảy ra, thậm chí hắn còn hét ầm lên muốn trải nghiệm hạng mục khác!

Thế là Bùi Khiêm ngay lập tức sắp xếp hai hạng mục còn lại lên.

Phản ứng của Nguyễn Quang Kiến vẫn vậy, trong lúc trải nghiệm hắn sợ muốn chết, cảm giác như có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, nhưng sau khi hắn đi ra lại lập tức vui vẻ sung sướng, còn muốn chơi nữa!

Phải mất ba tháng mới khó khăn mới làm xong hạng mục này, mà chỉ trong một tiếng ngắn ngủi đã bị Nguyễn Quang Kiến phá đảo hết toàn bộ...

Bùi Khiêm cũng bó tay, chỉ có thể khiến Nguyễn Quang Kiến phóng khoáng rời đi, bất lực.

Loại cảm giác này giống như vì để Đằng Tăng đến Tây Thiên thỉnh kinh mà sắp xếp chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, kết quả là, Đường Tăng chỉ mất ba ngày đã đến Tây Thiên, sau đó còn nói một câu: “Chỉ có vậy thôi sao?”

Như vậy mà còn có thể nhịn được thì còn việc gì không thể nhịn được nữa!

“Ngươi chờ đó mà xem, đợi Horror Hostel của ta hoàn chỉnh, nhất định sẽ dọa ngươi sợ đến vịn tường mà ra!!”

Bùi Khiêm căm hận nói.

Thứ tư, ngày 26 tháng 1.

Đầu tư Viên Mộng.

Bùi Khiêm vừa uống trà, vừa nghe Hạ Đắc Thắng báo cáo, như đi vào cõi tiên xa xôi vậy.

Nguyễn Quang Kiến đi ra, môn thi cuối cùng của tuần thi cũng đã thi xong, đáng lý ra phải là chuyện vui nhân đôi nhưng Bùi Khiêm luôn cảm thấy có hơi trống trải.

Còn một tuần nữa là đến Tết rồi, tất cả các bạn học xung quanh đều đã lần lượt quay về nhà, nhưng Bùi Khiêm vẫn còn đang bận rộn với công việc của công ty.

Gian khổ làm sao nói cho hết!

Hắn muốn rời khỏi thế gian, à không, buông bỏ hết mọi chuyện, nhưng không có cách nào, hắn không tìm việc thì công việc cũng sẽ đến tìm hắn.

Đầu tư Viên Mộng có hai công việc, một là quốc phục của IOI, hai là app Học Bá Đến Mau.

Hiện tại, tình hình thử nghiệm của IOI tại Âu Mỹ đều rất tốt, theo lẽ thường thì cũng đã gần đến thời điểm bắt đầu chuẩn bị quốc phục rồi.

Giai đoạn này, nhiều công ty game tại Trung Quốc đã chú ý đến tình hình khá tốt của IOI khi thử nghiệm tại Âu Mỹ, muốn giành được quyền đại lý quốc phục càng sớm càng tốt.

Tuy nhiên, khi đến hỏi công ty Finger, mới biết rằng quyền đại diện quốc phục đã được đăng ký trước rồi...

Thế là, nếu những người này muốn lấy được quyền đại diện quốc phục của IOI, chỉ có thể hy vọng đầu tư Viên Mộng sẽ bán lại nó.

Dưới tình hình nhiều công ty đều có chung ý này, mức giá đưa ra đương nhiên ngày càng cao.

“Tổng giám đốc Bùi, vậy chúng ta… bán không?” Hạ Đắc Thắng kết thúc bản báo cáo tràng giang đại hải của mình, cuối cùng kết thúc bằng một câu hỏi chạm đến linh hồn.

Bùi Khiêm im lặng một lúc: “Ngươi nói lại lần nữa mức giá cao nhất hiện nay là bao nhiêu?”

Hết chương 676.
Bình Luận (0)
Comment