“Hơn nữa còn phải sinh sống ở nước ngoài một tháng, ta còn là con gái, rất nguy hiểm...”
Là một trạch nữ, những thứ này quả thực có độ khó rất cao.
Bùi Khiêm trầm mặc một lát, gật đầu: “Ừm, ngươi nói cũng có lý.”
“Con gái một thân một mình đi du lịch ở nước ngoài, an toàn quả thực chính là vấn đề lớn.”
“Vậy đi, tìm một người cùng đi chơi với ngươi, nhân tiện cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, bảo vệ sự an toàn của mình.”
“Ừm, phải tìm một người có kinh nghiệm phong phú đi cùng.”
“Bao Húc, ngươi đi!”
Dưới sân khấu, Bao Húc đang thong thả uống trà “phụt” một tiếng, phun ra ngoài.
Hắn còn không kịp lau khô giọt nước trà trên miệng: “Tổng giám đốc Bùi! Ta...”
Bùi Khiêm khoát tay, tỏ vẻ không có tâm trạng nghe hắn giái thích: “Kinh nghiệm của ngươi phong phú nhất, còn rất thân với Lý Nhã Đạt, là ứng cử viên thích hợp nhất. Đây là nhiệm vụ công việc, không được từ chối!”
Bao Húc còn đang định nói gì đó, nhưng vừa mở miệng, đã lập tức im lặng.
Trốn được mùng một, không trốn được mười lăm!
Ngàn vạn lần không ngờ tới, không bị chọn vào, nhưng vẫn không thể thoát khỏi vận xui phải đi du lịch!
Việc lựa chọn nhân viên xuất sắc đã chấm dứt, sau khi mọi người cùng nhau nói vài lời chúc mừng năm mới, từng người rời đi, chuẩn bị nghỉ lễ về nhà.
Bùi Khiêm vừa chuẩn bị đi, Lý Nhã Đạt đã đuổi theo.
“Tổng giám đốc Bùi, đợi một chút! Về việc đi du lịch, ta còn có thắc mắc...”
Bùi Khiêm ngừng cất bước, mỉm cười nói: “Có vấn đề gì thì cứ việc nói, có thể dùng tiền giải quyết được vấn đề thì không cần tìm đến ta, trực tiếp tìm bộ phận tài chính để thanh toán là được.”
Lý Nhã Đạt do dự một hồi: “Tổng giám đốc Bùi, du lịch đợt này, có thể hoãn lại một chút được không?”
“Còn mấy ngày nữa là đến Tết rồi, kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán chắc chắn phải tách ra chứ? Hơn nữa, hiện tại ta là người phụ trách của bộ phận game, nếu như đi là đi một tháng, rất nhiều công việc không thể chuyển giao được.”
“Theo ta thấy, đợi Tết Nguyên Đán qua đi, đến khoảng thời gian cuối tháng, ta mới sắp xếp công việc của bộ phận game, từ ngày 1 đến ngày 31 tháng 3 đi du lịch, được không?”
Bùi Khiêm suy đi nghĩ lại, lời của Lý Nhã Đạt cũng có lý.
Ngày 31 tháng 3 sẽ kết toán, cả tháng ba là thời kỳ quan trọng để GOG tinh chỉnh chi tiết game, nâng cấp chất lượng game.
Hiện tại, GOG đã bắt đầu đi vào thử nghiệm, phần khuôn đã được ổn định xong xuôi, sẽ không có xảy ra trường hợp game chưa nghiên cứu xong, kéo dài thời hạn kết toán.
Nếu như Lý Nhã Đạt sau đi du lịch Tết, vừa may có thể tranh thủ về hai tuần trước kết toán, đến lúc đó thẳng tay sửa đổi, nói không chừng còn có biến số gì đó.
Nếu như tháng ba đi du lịch, sau khi kết toán mới quay trở về, bộ phận game của Đằng Đạt không có người chỉ huy, đối với Bùi Khiêm mà nói ngược lại càng có lợi hơn.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm vui vẻ nhận lời: “Được, vậy thì kéo dài thời hạn đến ngày 1 tháng 3 đi.”
“Cảm ơn tổng giám đốc Bùi đã châm chước!” Lý Nhã Đạt đẩy mắt kính, rời đi.
Ngay lập tức, Lý Nhã Đạt cảm thấy có điều không đúng.
Tại sao hoãn lại ngày nghỉ còn phải cần sự châm chước của tổng giám đốc Bùi? Dường như có chỗ nào đó hơi sai...
“Anh Bùi, ngươi dự định khi nào sẽ về quê?” Mã Dương đang ôm một hộp socola ăn ngấu nghiến.
Hắn cũng không nghĩ rằng bản thân mình cũng giành được vị trí thứ ba trong cuộc tuyển chọn nhân viên xuất sắc, tuy thực chất không có phần thưởng, nhưng hắn vô cùng vui, cảm thấy công việc của mình đã được sự công nhận của toàn thể nhân viên Đằng Đạt.
Bùi Khiêm thờ ơ trả lời: “Buổi chiều thu dọn đồ đạc sẽ đi.”
Thái độ của hắn đối với Mã Dương hơi lạnh nhạt, không chỉ vì Mã Dương đã làm tổn thương hắn sâu sắc khi đầu tư vào IOI, mà còn vì kỳ thi đợt này, thành tích của Mã Dương cũng đã áp đảo mọi mặt về hắn...
Bùi Khiêm hễ nghĩ đến bản thân mình đã bỏ công sức ôn tập lâu như thế, kết quả cũng không vượt qua Mã Dương, nên rất tức.
Mã Dương hoàn toàn không chú ý sự thay đổi khéo léo trong thái độ của Bùi Khiêm, vừa nhai socola vừa nói: “Được thôi anh Bùi, vậy chúng ta qua năm mới gặp vậy!”
“Bởi vì bận việc thi cử mà ta không có thời gian mà để mà lo nhiều về đầu tư Viên Mộng, đợi đến năm sau, ta nhất định tận tâm tận lực, và đầu tư thêm mấy dự án lớn có thể sinh ra tiền!”
Bùi Khiêm: “...”
……
Sau khi về đến chỗ ở của mình, Bùi Khiêm dọn dẹp đồ đạc một chút.
Trước kia khi về quê, hắn đều cẩn thận từng li từng tí mà cất đi hết tất cả những thứ có thể làm lộ danh tính của mình, mặc lên một bộ đồ trông rẻ tiền mà trở về.
Nhưng mà lần này, Bùi Khiêm cố tình chọn vài bộ quần áo tương đối mới mẻ, điện thoại và máy tính xách tay cũng được đổi mới.
Gần như cho bố mẹ một chút gợi ý.
Căn nhà được mua có thế bàn giao vào khoảng cuối tháng hai đầu tháng ba, bấm đốt tay tính toán, cũng nhanh thôi.
Đến lúc đó trực tiếp nói rằng mình đã mua nhà, có lẽ cha mẹ nhất thời khó có thể chấp nhận, tránh không khỏi đặt ra nhiều câu hỏi để hỏi rõ ngọn ngành.
Năm nay đón Tết, đưa ra một vài gợi ý trước “con trai đã bắt đầu đi kiếm tiền rồi, còn kiếm được không ít tiền”, để bọn họ chuẩn bị trước tâm lý.
Bùi Khiêm đã suy nghĩ trước lời thoái thác, nói rằng công việc dạo gần đây của phòng làm việc Phi Hoàng rất là thuận lợi, bản thân cũng đã được vào ban quản lý của phòng làm việc Phi Hoàng rồi, hiện tại các khoản thu nhập cộng lại, mỗi tháng cũng gần đạt đến khoảng mười năm nghìn.
Cộng thêm những khoản tiền thưởng linh tinh, tiền thanh toán nhà cửa cũng đã để dành lại, tuy rằng còn phải trả nợ hàng tháng, nhưng áp lực cũng không lớn.
Đây cũng không thể nói là lừa gạt, chỉ có thể nói là Bùi Khiêm đã nói ra một phần sự thật.
Mấy ngày gần đây phòng làm việc Phi Hoàng thuận lợi phát triển, điều này không sai chứ?
Bùi Khiêm đã được làm trong cấp quản lý của phòng làm việc Phi Hoàng, điều này cũng không sai phải không?