Nhìn từ các phương diện, đều không thể hấp dẫn sức chú ý của mọi người mới đúng!
Nhìn lại những người khác:
Mã Nhất Quần đưa Điểm Kết hoàn thành việc lật ngược tình thế, chuyển lỗ thành lãi, lớp học văn học mạng rất có tiếng;
Trương Nguyên đã mở quán cà phê Internet Netfish đến Lâm Thành, hơn nữa nghiệp vụ lắp ráp máy tính ROF còn nhanh chóng phát triển, có thể nói là danh tiếng và doanh thu đều tốt;
Bên phía Game Thương Dương, ba người phụ trách Lâm Vãn, Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân dẫn đầu phát triển phiên bản game mobile ‘Chiến Ca Nhiệt Huyết’ càn quét thị trường game, bây giờ cũng đang cố gắng phát triển ‘Be Quiet’;
Mã Dương và Hạ Đắc Thắng của đầu tư Viên Mộng đang theo đuổi đầu tư ba hạng mục, trong đó IOI đã được xác định là sẽ kiếm được món tiền lớn, bốt điện thoại công cộng trở thành biểu tượng văn hóa mới ở Kinh Châu, “Học Bá Đến Mau” cũng đã có độ hot cực cao;
Mặc dù điện thoại của khoa học kỹ thuật OTTO vẫn chưa làm xong, nhưng đoàn đội của Thường Hữu và hắn làm việc rất nghiêm túc, có thể nói là đoàn đội gương mẫu...
Những người này, nhưng đều chưa từng giành được nhân viên xuất sắc nhất!
Cho dù bộ phận Game Đằng Đạt là bộ phận lâu đời nhất, bị tổng giám đốc Bùi chú ý tới nhiều nhất, nhưng nếu luận về công lao, Lý Nhã Đạt vẫn đứng đầu.
Thành tích của những người này, đều có thể tra được ở trên trang mạng nội bộ của tpdb, ai cống hiến nhiều hơn, chỉ cần nhìn là biết.
Tóm lại là an toàn rồi nhỉ?
Bao Húc cố gắng an ủi mình, bàn tay bớt run rẩy hơn.
“Bây giờ các bộ phận bắt đầu bỏ phiếu, mời nhìn lên màn hình!”
Mọi người nhao nhao ngẩng đầu, chỉ thấy trên màn hình lớn xuất hiện một bản đồ hình cột, số phiếu của mọi người bắt đầu tăng lên, vượt qua nhau.
Mọi người lấy điện thoại ra, mở app của trang web tpdb, bỏ lá phiếu quý báu của mình ra.
Những nhân viên bình thường không tới hiện trường, cũng có thể bỏ phiếu trên điện thoại, không bỏ phiếu đúng hạn thì sẽ bị coi là tự động bỏ quyền.
Tên từng người thay nhau thăng lên, hầu hết những người ít phiếu nhất đều đã xác định bị loại từ lâu.
Bao Húc rất căng thẳng nhìn tên của mình, hắn kinh ngạc phát hiện mình lại nhận được hơn hai mươi phiếu!
Hắn đột nhiên rất muốn biết hơn hai mươi người này là ai, phải nói chuyện đàm đạo nhân sinh với bọn họ mới được.
Nhưng cũng may, chút phiếu này quả thực không đủ để giúp hắn tiến vào top hai.
Nhìn thấy mình bị từng người một nhanh chóng vượt mặt, cuối cùng Bao Húc cũng thở ra một hơi, có thể yên tâm cắn hạt dưa.
Cuối cùng, biểu đồ hình cột lại nhảy lên vài lần không rõ ràng, rồi cũng dừng lại.
Nhân viên xuất sắc: Trương Nguyên.
Nhân viên xuất sắc hạng nhì: Lý Nhã Đạt.
Nhân viên xuất sắc hạng ba: Mã Dương.
Mặc dù thành tích của đầu tư Viên Mộng cũng rất vượt trội, nhưng kiểu bỏ phiếu này, rất khó đạt được công bằng khách quan tuyệt đối, ít nhiều gì cũng sẽ chịu ảnh hưởng của một vài người coi trọng tình nghĩa.
Đầu tư Viên Mộng giống như một bộ phận độc lập, cơ hội giao tiếp với những bộ phận khác không nhiều.
Còn Trương Nguyên phụ trách quán cà phê Internet Netfish và lắp ráp máy tính ROF, quan hệ rất mật thiết với các bộ phận khác, ví dụ máy tính của lớp tác giả mạng, được mua bằng giá gốc từ ROF, còn Nghịch Phong Logistics giúp lắp ráp máy tính ROF giao hàng đến nhà, cũng khá quen thuộc.
Ngoài ra nhân viên của những bộ phận Takeaway Netfish, quán cà phê Internet Netfish, Nghịch Phong Logistics tương đối nhiều, Lữ Minh Lượng đã từng nhận được giải nhân viên xuất sắc nhất nên không tham gia cuộc bình chọn này nữa, Trương Nguyên lấy được phần thưởng này cũng trở thành hợp lý.
Còn thành tích của Lý Nhã Đạt chủ yếu là ở việc, nàng nửa đường tiếp nhận ‘Quay Đầu Là Bờ’, độ hot của game này khiến nàng tăng thêm không ít điểm, cộng thêm sức ảnh hưởng của GOG và bộ phận game, cho nên nhận được vị trí thứ hai.
Trương Nguyên hoàn toàn không ngờ đến kết quả này, hắn sửng sốt hai phút mới ý thức được mình phải lên sân khấu nhận thưởng.
“Cảm ơn tổng giám đốc Bùi, cảm ơn tất cả các đồng nghiệp của ta!”
“Nhận được phần thưởng này khiến ta cảm thấy hổ thẹn, sau này ta vẫn sẽ tiếp tục cố gắng làm việc, không phụ sự tín nhiệm của mọi người đối với ta!”
Ngoài miệng thì nói là vui vẻ, nhưng trên mặt lại không có bất cứ biểu cảm vui vẻ nào.
Nhận được giải nhân viên xuất sắc nhất, thì cũng đồng nghĩa với việc có được một quỹ Ước Mơ để theo đuổi ước mơ, nhưng Trương Nguyên không có ước mơ nào để theo đuổi cả!
Nghiệp vụ hắn thích nhất bây giờ chính là lắp ráp máy tính ROF, cũng rất thích thận phận CEO của quán cà phê Internet Netfish, nhưng nhận được phần thưởng này thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ bỏ lỡ hai nghiệp vụ này!
Mặc dù rất không muốn, nhưng trường hợp này, cũng chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ ở trong lòng.
Bùi Khiêm thì lại rất vui, tốt lắm, loại bỏ được vị trí đầu não lại còn loại bỏ được kẻ đâm lén sau lưng mình mạnh nhất!
Lúc Trương Nguyên này phụ trách ở quán cà phê Internet Netfish và lắp ráp máy tính ROF đã gây rất nhiều rắc rối, bây giờ loại bỏ hắn tận gốc, để hắn đi phụ trách nghiệp vụ khác, cuối cùng cũng có thể sống yên ổn!
Đương nhiên, nghiệp vụ của quán cà phê Internet Netfish và nghiệp vụ lắp ráp máy tính ROF vốn do Trương Nguyên phụ trách, sẽ phải đổi thành người khác.
Nhưng mà Bùi Khiêm không để tâm chút nào, trái lại còn tràn đầy kỳ vọng.
Trương Nguyên hơi thất vọng xuống sân khấu, tiếp theo đến phiên Lý Nhã Đạt.
Nhưng câu đầu tiên sau khi Lý Nhã Đạt lên sân khấu, lại khiến mọi người hoàn toàn mở rộng tầm mắt.
“Tổng giám đốc Bùi, ta có thể từ bỏ giải thưởng này không...”
Sắc mặt Bùi Khiêm trầm xuống: “Giải thưởng này không thể bỏ được, không phải đã nhấn mạnh rất nhiều lần rồi sao?”
Vẻ mặt của Lý Nhã Đạt đau khổ: “Nhưng, tổng giám đốc Bùi, ta thật sự hoàn toàn không có năng lực tự sinh sống ở nước ngoài... Làm visa, đặt khách sạn, lập lộ trình, giao lưu với người nước ngoài... Những thứ này ta đều không làm được!”