Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 788 - Chương 788. Đây Cũng Vừa Hay Phù Hợp Với Tuổi Nghỉ Hưu Do Pháp Luật Quy Định Của Nước Ta

Chương 788. Đây cũng vừa hay phù hợp với tuổi nghỉ hưu do pháp luật quy định của nước ta
Chương 788. Đây cũng vừa hay phù hợp với tuổi nghỉ hưu do pháp luật quy định của nước ta

Trong mắt không ít người đều lộ ra một loại biểu cảm lo lắng và xấu hổ.

Lo lắng tổng giám đốc Bùi dưới cường độ công việc cao như vậy, cơ thể không thể nào chống đỡ nổi.

Xấu hổ, là cảm thấy tổng giám đốc Bùi nỗ lực như vậy, bản thân lại yên tâm thoải mái ăn uống, thực sự là có chút không thoả đáng.

Lâm Vãn nhấc một ly rượu vang lên, khẽ cười nói: “Mọi người không cần lo lắng, ta cảm thấy hôm nay tổng giám đốc Bùi không đến chắc không hoàn toàn là vì công việc, mà còn là vì một vài suy tính trên phương diện khác.”

Khung cảnh huyên náo lập tức yên tĩnh mấy giây, mọi người nhìn về phía Lâm Vãn, hỏi: “Giám đốc Lâm biết nội tình gì sao?”

Lâm Vãn lắc đầu: “Không biết nội tình, nhưng có thể suy đoán ra được!”

“Theo ta thấy, hôm nay tổng giám đốc Bùi không đến, ít nhất có động cơ và nguyên nhân từ hai phương diện.”

Mọi người đều nghiêm túc lắng nghe.

“Đầu tiên, tổng giám đốc Bùi hy vọng giữ không gian đủ riêng tư cho tất cả các bộ phận chúng ta.”

“Có thể tổng giám đốc Bùi cảm thấy hắn là ông chủ, tham dự trường hợp thế này sẽ khiến một vài nhân viên không thể thả lỏng thoải mái, mọi người đều vì có mặt ông chủ mà gò bó, bầu không khí sẽ tương đối nghiêm túc hơn một chút.”

“Cho nên, tổng giám đốc Bùi cố tình không đến, là vì tạo cho chúng ta một bầu không khí tự nhiên, không áp lực, hưởng thụ thả lỏng và vui vẻ sau khi thành công.”

Mọi người đồng loạt gật đầu, cảm thấy rất có lý.

Tuy rằng bình thường tổng giám đốc Bùi bình dị gần gũi, hoàn toàn không có bất kỳ khí thế ông chủ gì, nhưng nói thế nào thì ông chủ vẫn là ông chủ.

Càng huống hồ tổng giám đốc Bùi nhìn xa trông rộng, tính toán thấu đáo, trong mắt tất cả người phụ trách bộ phận đều có hào quang vô cùng chói mắt, cho dù mọi người muốn đối xử với hắn như một người bình thường, thì trên cơ bản cũng là chuyện hoàn toàn không thể.

Dưới tình huống thế này, tổng giám đốc Bùi có mặt chắc chắn sẽ khiến bầu không khí nảy sinh một vài biến hoá vi diệu.

Mà tổng giám đốc Bùi vì để mọi người có thể thoải mái tận hưởng thức ăn ngon, gắn kết tình cảm tốt hơn, đặc biệt không đến dự tiệc một lần dường như thật sự có dụng ý riêng!

Lâm Vãn mỉm cười tiếp tục nói: “Thứ hai, tổng giám đốc Bùi chắc chắn là đang làm việc, chuyện này là chắc chắn rồi, chỉ là chắc hẳn không giống với công việc trong tưởng tượng của mọi người.”

“Thời gian lâu như vậy, mọi người có phát hiện ra có một hiện tượng đặc biệt không?”

“Dường như sau khi tất cả hạng mục đã hoàn thành mới là lúc tổng giám đốc Bùi bận rộn nhất!”

Mọi người tỉ mỉ nhớ lại, hình như thật sự có chuyện như vậy.

Ban đầu khi hạng mục vừa được phê duyệt, tổng giám đốc Bùi chỉ đơn giản đưa ra vài phương hướng lớn, sau đó bèn để các bộ phận tự do phát huy, không hỏi han thêm.

Thời gian nghiên cứu phát triển hạng mục, tuy rằng tổng giám đốc Bùi sẽ ngẫu nhiên qua hỏi thăm, nhưng đã không thúc giục tiến độ còn không đào sâu vào chi tiết, ngược lại sẽ nghiêm trừng không tha những tình huống làm trái lại tinh thần Đằng Đạt như tham công tiếc việc, tăng ca... trong hạng mục.

Ngược lại, lúc hạng mục đã đạt được thành công, mọi người đều đã nghỉ ngơi, tổng giám đốc Bùi lại bắt đầu bận rộng, thường xuyên làm thần long thấy đầu không thấy đuôi, chẳng biết đang bận cái gì.

Hơn nữa mỗi khi đến giai đoạn này, tổng giám đốc Bùi dường như đều trở nên đầy tâm sự, tóm lại là dáng vẻ đang suy ngẫm vấn đề.

“Đây là tại sao chứ?” Có người hỏi.

Lâm Vãn uống một ngụm rượu vang, có chút cảm khái nói: “Nào có nhiều tháng năm yên bình như thế, tóm lại có người đang gánh vác bước đường phía trước thay chúng ta.”

“Tục ngữ nói ‘người không nghĩ xa, tất phải lo gần’, tất thảy hạng mục đều đã thu về thành công, mọi người cảm thấy, đây là một việc ngẫu nhiên sao?”

Câu hỏi ngày khiến mọi người sững sờ.

Tại sao hạng mục lại thành công?

Bởi vì mọi người đều làm việc nghiêm túc nỗ lực sao?

Chắc chắn có nguyên nhân trên phương diện này, nhưng trên thế giới này có rất nhiều công ty nghiêm túc nỗ lực, nhưng không phải công ty nào cũng có thể thành công.

Mà ở trong Đằng Đạt, dường như tỉ lệ thành sau khi nỗ lực quả thực sẽ cao hơn, vả lại còn cao hơn rất nhiều!

Lấy chu kỳ này ra để nói, những dự án vốn dĩ khó nhằn như hai tựa game, điện thoại, phim điện ảnh, bốt điện thoại công cộng, Học Bá Đến Mau... đều đã thu được thành công, đây chắc chắn không phải là thứ mà “nỗ lực” và “vận may” đơn giản có thể giải thích.

Lâm Vãn nói tiếp: “Chắc mọi người cũng đã phát hiện, những hạng mục này có thể thành công, nguyên nhân đầu tiên đều là do đã chọn đúng phương hướng, thứ hai là sự giúp đỡ hỗ trợ qua lại giữa các sản nghiệp, các bộ phận, mới có thể nâng cao tỉ lệ thành công lên đáng kể.”

“Giả dụ năm ngoái lúc chúng ta rót vốn quay phim điện ảnh, nghiên cứu phát triển điện thoại, mà không có sự giúp đỡ của các bộ phận khác, tỉ lệ thành công tự nhiên sẽ giảm mạnh.”

“Rất rõ ràng, từ lúc bắt đầu tổng giám đốc Bùi đã quy hoạch xong xuôi những chi tiết này, hạng mục nào có thể làm, hạng mục nào không thể làm, rõ ràng hắn đều đã từng cân nhắc kỹ lưỡng.”

“Tại sao sau khi hạng mục hoàn thành là lúc hắn bận rộn nhất?”

“Bởi vì sau khi hạng mục hoàn thành, hắn phải hắn đầu lên kế hoạch hạng mục của giai đoạn tiếp theo.”

“Mọi người nghĩ thử đi, vừa muốn lên kế hoạch tốt phương hướng của hạng mục, lại suy nghĩ đến hiệu quả liên hệ giữa các bộ phận, trăm ngàn mối lo, phức tạp rối rắm trong đó, cơ bản không phải chuyện một ngày hai ngày là có thể nghĩ rõ ràng.”

“Mà tổng giám đốc Bùi lại luôn có thể trong vòng một hai tuần đã nghĩ ra phương án hoàn mỹ giao cho chúng ta chấp hành, thậm chí lúc giao phó nhiệm vụ còn phân phối ngay tại chỗ, độ khó trong đó càng không thể tưởng tượng!”

“Tổng giám đốc Bùi tuổi còn trẻ đã có thể tính toán tỉ mỉ, có được thành tựu to lớn, năng lực xuất chúng ưu tú như vậy chắc chắn có nhân tố do thiên phú, nhưng tuyệt đối không thể tách rời nỗ lực của hắn.”

Hết chương 788.
Bình Luận (0)
Comment