Chỉ là hiện tại ba hạng mục lớn của nhà ma đều đã hoàn thành, xem chừng ít nhất cũng chỉ cần hơn ba tháng nữa.
Trần Khang Thác vẫn như thường ngày, nhìn chằm chằm vào bản thiết kế trên màn hình máy tính, nghiêm túc suy nghĩ về một số chi tiết thiết kế.
Đột nhiên, điện thoại di động của hắn rung lên, nhận được một tin nhắn.
Trần Khang Thác hoảng sợ, vội vàng gọi Hác Quỳnh.
“Mau, chuẩn bị một chút, tổng giám đốc Bùi sắp đến!”
Hác Quỳnh đang ôm điện thoại xem đến say sưa, đó là một cuốn tiểu thuyết kinh dị có thành tích khá tốt gần đây trên trang web Điểm Kết của truyện Trung.
Sau khi nghe Trần Khang Thác nói, hắn vội vàng hỏi: “Khi nào thì đến?”
Trần Khang Thác đã đứng dậy bắt đầu sắp xếp lại tài liệu: “Mười phút nữa!”
Cả hai bắt đầu tay chân luống cuống dọn dẹp đồ linh tinh trên bàn.
Đây là văn phòng tạm thời được tu sửa lại bằng cách sử dụng một góc nhà xưởng, được tu sửa nghiêm ngặt theo đúng tinh thần của Đằng Đạt, có bàn làm việc lớn, sofa, tủ lạnh, tóm lại môi trường văn phòng rất thoải mái.
Chẳng qua ngoài thoải mái ra thì cũng dễ bừa bộn.
Có một số vật dụng linh tinh như chai nước uống, tiểu thuyết kinh dị, tập phác thảo kinh dị chất chồng trên sofa và bàn làm việc, Trần Khang Thác cảm thấy, nếu để tổng giám đốc Bùi nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ để lại một số ấn tượng xấu.
Thế là cả hai vội vã thu dọn, khiến cho toàn bộ môi trường làm việc khôi phục lại sự sạch sẽ chung.
Dọn dẹp xong không lâu, tổng giám đốc Bùi đã đến.
Trần Khang Thác cầm một tập hồ sơ trên tay chào đón hắn.
“Chào tổng giám đốc Bùi! Mời vào!”
Kẹp bên trong hồ sơ là tài liệu về dự án Palpitation Hotel, bao gồm bản vẽ mặt phẳng, chi tiết thiết kế của từng hạng mục, kết xuất đồ họa, nguồn cảm hứng, giá thành công trình, hợp đồng đã ký với đội thi công…
Trần Khang Thác cảm thấy tổng giám đốc Bùi đến đây lần này là hỏi về tiến độ xây dựng và một số chi tiết của Palpitation Hotel, vì vậy đã nhanh chóng chuẩn bị chúng.
Tuy rằng hắn đã nhớ kỹ rất nhiều nội dung, nhưng có tư liệu trong tay để bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra cho tổng giám đốc Bùi xem, bao giờ cũng đúng hết.
Sau khi tổng giám đốc Bùi ngồi xuống sofa, Trần Khang Thác đã chuẩn bị sẵn sàng báo cáo công việc.
“Tổng giám đốc Bùi, ta xin báo cáo tình hình xây dựng Palpitation Hotel gần đây trước.” Đợi đến khi Hác Quỳnh bưng trà nóng lên cho tổng giám đốc Bùi xong, Trần Khang Thác nói.
Bùi Khiêm nhận lấy nhấp một ngụm trà, sau khi nghe Trần Khang Thác nói như vậy bèn lắc đầu: “Không cần đâu, ta có chuyện quan trọng muốn giao cho các ngươi.”
Nhìn thấy biểu cảm có hơi nghiêm túc của tổng giám đốc Bùi, Trần Khang Thác không khỏi có chút căng thẳng.
Tổng giám đốc Bùi đang muốn nói với bọn ta chuyện quan trọng gì?
Khiến tổng giám đốc Bùi nghiêm túc như vậy chắc chắn là một nhiệm vụ rất phức tạp, khó khăn!
Hai người Trần Khang Thác và Hác Quỳnh không dám hỏi thêm, chỉ có thể nghiêm túc lắng nghe.
Bùi Khiêm nhấp một ngụm trà và hỏi: “Theo như kế hoạch hiện tại, mất bao lâu nữa nhà ma mới hoàn thành?”
Trần Khang Thác: “Nhanh nhất là hơn ba tháng, kế hoạch bình thường thì bốn tháng.”
Bùi Khiêm gật đầu, bốn tháng vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được.
“Ta cho ngươi thêm 40 triệu, đầu tư toàn bộ vào dự án Palpitation Hotel, có chỗ nào khó khăn thì nói ngay bây giờ.”
Trần Khang Thác đợi một lúc, nhận ra tổng giám đốc Bùi dường như không hỏi thêm gì nữa, lúc này mới lên tiếng hỏi: “À ... tổng giám đốc Bùi, còn những chuyện khác thì sao?”
Bùi Khiêm: “Không có chuyện gì khác nữa.”
Trần Khang Thác: “... Chuyện quan trọng mà ngươi nói, là tiêu tiền?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ừ.”
Vẻ mặt bối rối của Trần Khang Thác kéo dài vài giây, sau đó hắn đột nhiên bừng tỉnh: “Ồ! Ta hiểu rồi!”
“Tổng giám đốc Bùi, 40 triệu này có phải là dùng để xây dựng công trình xung quanh không? Ta đã muốn nhắc tới chuyện này từ lâu rồi!”
Theo như Trần Khang Thác nhận thấy, dự toán trước đây đã đủ để sửa chữa phần chính của Palpitation Hotel, nhưng lại không có công trình phối hợp xung quanh nó!
Không có cửa hàng, khách sạn, nhà hàng, thiếu cả thức ăn, quần áo và nhà ở.
Giao thông còn thảm thương hơn, đừng nói là tàu điện ngầm, ngay cả xe buýt đến đây cũng không có.
Làm thế nào để có thể thu hút khách du lịch được đây?
Lẽ nào tất cả khách du lịch đều tự tìm đến, đứng không không trong quá trình xếp hàng?
Chuyện này chắc chắn là không thích hợp.
Hiện giờ tổng giám đốc Bùi lại phát thêm 40 triệu, công trình phối hợp xung quanh cuối cùng cũng có thể theo kịp rồi!
Bùi Khiêm có chút không nói nên lời lắc đầu: “Sai rồi, 40 triệu này đều là chuẩn bị cho dự án Palpitation Hotel.”
“Toàn bộ đều đầu tư vào dự án này, không được tốn một đồng nào cho công trình phối hợp xung quanh, vả lại thời gian thi công cũng không thể chậm trễ.”
“Ta nhấn mạnh một chút, chuyện này rất quan trọng, nhất định phải làm cho tốt, hiểu chưa?”
Trần Khang Thác có chút mông lung.
Phải, đoán sai hết rồi ...
Quả nhiên tổng giám Bùi là tổng giám đốc Bùi, lối suy nghĩ này người bình thường đều không đoán ra…
Bốn mươi triệu ném hết vào dự án Palpitation Hotel, mà còn không thể ảnh hưởng đến thời gian thi công, vậy thì không thể thêm lung tung dự án mới vào, chỉ có thể tiếp tục đánh bóng các chi tiết trên các nền móng dự án hiện có.
Nhưng... điều này không tránh được có hơi xa xỉ!
Rõ ràng là giá cả của việc xây dựng công trình phối hợp còn không cao bằng!
Lẽ nào, có ý nghĩa sâu xa gì ở trong đây?
Trần Khang Thác theo bản năng cảm thấy có hơi lãng phí, nhưng cũng không dám hỏi thêm, chỉ trung thành thực hiện: “Vâng tổng giám đốc Bùi, ta nhất định sẽ làm tốt chuyện này!”
Bùi Khiêm hài lòng gật đầu, sau đó đứng lên: “Các ngươi tiếp tục làm công việc của mình đi. Một lát nữa sẽ có một nhóm người tới khảo sát ở phụ cận, ta sẽ đích thân tiếp đón bọn họ, các ngươi không cần quan tâm gì hết, nhìn thấy chuyện gì đáng nghi cũng đừng hỏi nhiều, đã hiểu chưa?”
Trần Khang Thác và Hác Quỳnh cùng nhau gật đầu: “Đã hiểu!”
Bùi Khiêm hài lòng rời khỏi văn phòng, đi đến bên xe của mình chờ đợi.