Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 793 - Chương 793. Tổng Giám Đốc Bùi Đang Thử Thách Các Ngươi! (2)

Chương 793. Tổng giám đốc Bùi đang thử thách các ngươi! (2)
Chương 793. Tổng giám đốc Bùi đang thử thách các ngươi! (2)

Lúc trước tổng giám đốc Lý nói muốn dẫn người khác đến vùng lân cận để đầu tư, hôm nay sẽ đến để khảo sát, Bùi Khiêm nhất định phải tiếp đón một chút.

Mặc dù việc tiếp đón này có thể giao cho Trần Khang Thác, nhưng Bùi Khiêm không yên tâm.

Lỡ như Trần Khang Thác không giữ mồm giữ miệng, sơ ý để lộ ra sơ hở, khiến đám người tổng giám đốc Lý phát hiện ra Bùi Khiêm đã đầu tư một số tiền lớn như vậy vào dự án này, ý tưởng “uống ké một chén canh” của đám người tổng giám đốc Lý nhất định sẽ càng thêm kiên quyết.

Đến lúc đó sẽ càng khó ném bỏ hơn.

Bùi Khiêm đã suy nghĩ kỹ rồi, đợi lát nữa đám người tổng giám đốc Lý đến, trực tiếp dẫn họ đi dạo ở khu công nghiệp cũ hoang vắng, để họ xem kỹ xem mảnh đất này đã hoang vắng đến như thế nào rồi!

Có thể khuyên lui một số nhà đầu tư ngay tại đây là tốt nhất.

Nếu như không thuyết phục được, vậy thì lại nghĩ thêm cách khác.

......

Không đến nửa tiếng sau, một số xe thương vụ cao cấp dừng ngay trước lối vào của khu công nghiệp cũ.

Bùi Khiêm ngay lập tức đến, tỏ vẻ chào đón nồng nhiệt đối với đám người tổng giám đốc Lý.

“Tổng giám đốc Bùi! Để ngươi chờ lâu rồi, đường sá gần đây ta không rành lắm, có hơi chậm trễ, thật xin lỗi.”

Lý Thạch bước xuống xe, là người đầu tiên ngỏ lời xin lỗi Bùi Khiêm.

Các nhà đầu tư khác cũng lần lượt xuống xe, chào hỏi tổng giám đốc Bùi.

Có người tự lái xe đến, cũng có người dẫn tài xế theo, nhưng mà tài xế đều ngồi trên xe không đi cùng.

Rất rõ ràng, những gì tổng giám đốc Lý nói không phải là nói dối, mà là sự thật.

Con đường đến đây, thật sự là không quen!

Có hai nhà đầu tư xuống xe, phản ứng đầu tiên là cau mày.

Nơi này quá là hoang vắng rồi đấy?

Mặc dù mọi người đã nghe nói về khu công nghiệp cũ của Kinh Châu từ lâu, nhưng có rất nhiều người chưa đến đây bao giờ, bởi vì không có công việc trực tiếp với nơi này, vậy thì chạy đến đang làm gì?

Hôm nay khi đến đây, thật sự là vô cùng thất vọng, tình trạng nơi đây còn tồi tệ hơn trong tưởng tượng của bản thân!

Lúc trước Lý Thạch quả thực từng nói, tổng giám đốc Bùi đang xây dựng dự án nhà ma ở một nơi mà chim cũng không thèm ị, hoang vắng trong khu công nghiệp cũ.

Lúc đó bọn họ còn cho rằng là tổng giám đốc Lý đang dùng nói quá.

Hiện giờ mới biết, hoàn toàn không hề nói quá chút nào!

Nói chỗ này chim không thèm ị thì hơi xúc phạm con chim.

Tóm lại, tâm lý của bọn họ có hơi suy sụp ngay tại chỗ, không tự chủ được mà lộ hết lên trên mặt.

Bùi Khiêm nhìn thấy hết trong tầm mắt, trong lòng vui vẻ.

Rất tốt, đây đích thị là loại phản ứng mà hắn muốn!

Ta đã nói với các ngươi từ lâu, nơi này quá hoang vu, căn bản là làm không được, các ngươi lại nhất quyết không tin.

Bây giờ tin rồi chứ?

Đương nhiên, biểu hiện không hài lòng hiện tại rõ ràng chỉ có hai người, Bùi Khiêm cảm thấy mình phải tiếp tục kiên trì nỗ lực.

Đưa nhóm nhà đầu tư này đi dạo một vòng quanh khu công nghiệp cũ, để bọn họ nhìn thấy toàn cảnh của khu công nghiệp cũ.

Đến lúc đó bọn họ sẽ biết được, khu vực có thể gọi là “tương đối hoang vắng” chỉ có khu vực lối vào mà thôi.

Đi sâu vào trong, còn tồi tệ hơn ở đây!

Nếu đã phơi bày sự thật và giảng đạo lý mà còn không thuyết phục được đám người này rút lui, vậy thì để các ngươi nhìn thấy tình hình thực tế, các ngươi cũng sẽ biết khó mà lui nhỉ?

“Mọi người đi với ta nào, để ta giới thiệu sơ qua về tình trạng hiện tại của khu công nghiệp cũ này và tình hình gần đây của dự án Palpitation Hotel với mọi người.”

Bùi Khiêm dẫn theo những nhà đầu tư này tiến vào khu công nghiệp cũ.

......

Ba mươi phút sau, mọi người quay lại từ nơi sâu trong khu công nghiệp cũ, dừng lại bên ngoài một trong những nhà xưởng đang được cải tạo của dự án Palpitation Hotel.

Có hai nhà đầu tư hơi lớn tuổi một chút đã đi đến nổi thở hổn hển.

Lý Thạch cũng xoa chân, trên trán lấm tấm mồ hôi.

Bùi Khiêm mới ngoài hai mươi, đi một quãng đường nhỏ như vậy giống như đang đi chơi, nhưng mấy người này bình thường đều sống trong nhung lụa, đi nửa giờ đồng hồ đã kiệt sức rồi.

Dù là như vậy, các nhà đầu tư vẫn theo kịp, không ai bị lạc khỏi đoàn người cũng không có ai tức giận quay lưng bỏ đi, điều này khiến Bùi Khiêm có chút không ngờ tới.

Chỉ là sắc mặt của mọi người cũng không còn dễ chịu nữa.

Bởi vì sau khi đi dạo một vòng rồi mới phát hiện, lúc đầu cảm thấy lối vào của khu công nghiệp cũ quá hoang vu, rõ ràng là nghĩ sai mất rồi.

Sau khi xem bên trong xong, mới biết thế nào mới gọi là hoang vắng thực sự!

Lối vào tuy vắng vẻ nhưng khoảng đất vẫn xem như sạch sẽ, đến khi đi vào khu công nghiệp cũ có thể nhìn thấy đủ loại rác thải xây dựng chất thành đống, trên tường là những hình vẽ bằng sơn không rõ ý nghĩa, cỏ dại ngoan cường mọc um tùm khắp nơi, tất cả đều thể hiện rõ ràng một sự thật.

Lối vào hoang vắng kia, thực sự là nơi danh giá nhất trong toàn bộ khu công nghiệp cũ này rồi...

Bùi Khiêm khẽ mỉm cười, cảm thấy mình đã đạt được một nửa mục đích.

Chỉ cần khiến những nhà đầu tư này nhìn thấy tình trạng thực sự của khu công nghiệp cũ, suy nghĩ xem một khi bọn họ đầu tư tiền vào đây sẽ xảy ra tình trạng như thế nào...

Chắc chắn sẽ có người rút lui ngay tại chỗ!

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Các vị, để ta nhấn mạnh lại một lần nữa.”

“Lần đầu tư này, thực sự sẽ lỗ vốn.”

Hắn cố gắng hết sức làm cho biểu cảm của mình chân thành nhất có thể.

Có thể nhận ra, có hai ba nhà đầu tư sắp chùn bước rồi.

Trước đây bọn họ muốn đầu tư theo hào quang thành công của tổng giám đốc Bùi, nhưng hiện giờ nhìn thấy tình trạng thực tế của khu công nghiệp cũ, bỗng nhiên cảm thấy hào quang của tổng giám đốc Bùi có tuyệt vời thêm nữa cũng không dễ sử dụng.

Muốn hot ở nơi này, độ khó không khác gì với việc biến đá thành vàng!

Hết chương 793.
Bình Luận (0)
Comment