Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 796 - Chương 796. Lời Hay Khó Cứu Kẻ Đáng Chết (2)

Chương 796. Lời hay khó cứu kẻ đáng chết (2)
Chương 796. Lời hay khó cứu kẻ đáng chết (2)

Nhưng nếu như phải chọn một trong hai, Bùi Khiêm vẫn thà rằng lựa chọn để cho Trần Khang Thác giải thích sơ qua tình huống dự án này cho bọn họ.

Với mối quan hệ của những người này, chắc chắn có thể tìm được một vài chuyên gia chuyên môn làm dự án khu vui chơi để làm quy hoạch cho bọn họ, không cần nghi ngờ một điểm này.

Trong hai cái xấu chọn cái ít xấu hơn.

Bùi Khiêm vừa đi vừa lấy điện thoại di động ra, len lén gửi tin nhắn cho Trần Khang Thác.

“Chỉ giới thiệu tình huống hiện tại, chuyện khác một chữ đều không được nói nhiều.”

Rất nhanh, đoàn người đã đi đến văn phòng tạm thời chỗ Trần Khang Thác.

Có người phụ trách chiêu đãi, đưa trà, mọi người lần lượt tìm chỗ ngồi xuống.

Bùi Khiêm nhìn thoáng qua Trần Khang Thác, Trần Khang Thác lập tức hiểu ý, yên lặng gật đầu tỏ vẻ mình đã nhận được tin nhắn.

Nháy mắt trong lòng Bùi Khiêm kiên định hơn không ít.

Hắn hắng giọng, giới thiệu với những nhà đầu tư: “Đây là người phụ trách dự án Palpitation Hotel, tên Trần Khang Thác, ban đầu là nhân viên bộ phận Game Đằng Đạt.”

Chủ ý của Bùi Khiêm là hy vọng ám chỉ cho những nhà đầu tư, người phụ trách được tùy tiện chọn ra từ bộ phận game, vốn không phải là dân chuyên nghiệp trong dự án nhà ma này, hiện giờ các ngươi thay đổi chủ ý vẫn còn kịp!

Nhưng mà nghe xong giới thiệu của Bùi Khiêm, những nhà đầu tư đều ngồi thẳng người lên, cảm thấy kính nể.

“Nhân tài của bộ phận game! Hân hạnh được gặp!”

“Đã sớm nghe nói bộ phận Game Đằng Đạt là tinh túy của tập đoàn Đằng Đạt, chọn lựa cực kỳ chặt chẽ, mỗi người đều là nhân trung long phượng, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!”

“Có cậu Trần đây phụ trách dự án thay cho tổng giám đốc Bùi, vậy có thể nói là không một sai sót! Ta hoàn toàn yên tâm!”

Bùi Khiêm: “…”

Đậu, tác dụng hoàn toàn ngược lại.

Bùi Khiêm thật sự hết lời để nói, trực tiếp vẫy tay gọi Trần Khang Trác: “Ngươi đến giới thiệu sơ lược tình hình của dự án cho mọi người một phen.”

Khi Bùi Khiêm nói đến hai chữ ‘sơ lược’ đã cố ý có nhấn mạnh một chút.

Trần Khang Thác lập tức hiểu ra.

Trước đó hắn đã chỉnh sửa xong tư liệu về dự án Palpitation Hotel, chuẩn bị báo cáo lại cho tổng giám đốc Bùi, kết quả đối phương không nghe.

Hiện giờ lấy báo cáo ra, cũng giống như vậy thôi.

Nhưng mà nếu như tổng giám đốc Bùi đã yêu cầu phải báo cáo sơ lược, như vậy chắc chắn phải làm đủ sơ lược, dù sao “nghiêm túc hoàn thành bất cứ yêu cầu gì của tổng giám đốc Bùi’ là một trong những tinh thần Đằng Đạt mọi người đều biết.

Trần Khang Thác bắt đầu giới thiệu về dự án Palpitation Hotel.

Sau năm phút đồng hồ đã giới thiệu xong xuôi.

Trần Khang Thác cô đọng toàn bộ quá trình giới thiệu hành hết sức sơ lược, rất nhiều số liệu và chi tiết hoàn toàn không nhắc đến, thậm chí một vài chi tiết bên trong ba dự án lớn nhà ma đều được gói gọn trong một câu.

Chỉ nói một dàn ý tổng.

Nói xong, Trần Khang Thác nhìn tổng giám đốc Bùi.

Bùi Khiêm lập tức len lén giơ ngón tay cái lên, hết sức hài lòng với cách làm này.

Tất cả những nhà đầu tư đều có vẻ mặt mờ mịt.

Như vậy đã nói xong?

Uống một ngụm trà, trà còn chưa hết vị đã nói xong?

Còn chưa nghe được cái gì cả đâu!

Mọi người lại một lần nữa nhìn Lý Thạch, còn Lý Thạch lại mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng hỏi lòng, dáng vẻ trầm tư.

Sau một lát, Lý Thạch như có đăm chiêu gật đầu: “Ừm, quả nhiên là một dự án tốt đáng tin!”

Mọi người sửng sốt một chút, sau đó đều lập tức kịp phản ứng lại.

Thì ra là thế, thử thách của tổng giám đốc Bùi chỗ nào cũng có!

Suýt chút nữa lại bị lừa!

Cẩn thận ngẫm lại, tuy rằng trước đó Trần Khang Thác giới thiệu vô cùng sơ lược, nhưng trong đó vẫn ẩn chứa vài chi tiết.

Ví dụ như nơi này là do tổng giám đốc Bùi tự mình lựa chọn, tổng giám đốc Bùi thêm tài chính hai lần, còn có một chút quan hệ với game kinh dị trước đó Đằng Đạt đã phát triển…

Dự án do tổng giám đốc Bùi tự mình quyết định, bản thân tin tức này đã đủ đáng tin! Còn không hài lòng cái gì nữa?

Vì thế mọi người lập tức phản ứng kịp, bắt đầu khen ngợi.

“Dự án tốt, thật sự đáng tin!”

“Mấy lời ít ỏi đã nói lên ưu thế chủ yếu của dự án này, cậu Trần đây thật sự có năng lực! Không hổ là nhân viên do tổng giám đốc Bùi tuyển ra!”

Bùi Khiêm: “…”

Hình như lại thêm một bước nữa rơi vào trong vòng luẩn quẩn.

“Được rồi, giới thiệu đã giới thiệu xong, mọi người có thể đi.”

Bùi Khiêm chuẩn bị tiễn khách.

Những nhà đầu tư lập tức sợ loạn cả lên, đừng mà, còn chưa nghe thấy cái gì cả đâu!

Lý Thạch vội vàng đứng lên: “Tổng giám đốc Bùi! Bình tĩnh đừng nóng.”

“Tuy rằng đã biết tình huống của dự án này, nhưng mà một vài chi tiết về phương diện thực hiện, bọn ta còn cần thương lượng với cậu Trần đây.”

“Tổng giám đốc Bùi, bọn ta đều đã đến đây, cứ qua loa trở về như vậy, hình như không thích hợp lắm đâu?”

Nói đến thành khẩn như vậy, Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, hình như chút yêu cầu hèn mọn đó không tính là quá đáng.

“Được, vậy các ngươi thảo luận đi.”

Bùi Khiêm ra hiệu cho Trần Khang Thác, Trần Khang Thác lập tức hiểu ý, khẽ gật đầu.

Trước đó tổng giám đốc Bùi đã gửi tin nhắn nói rõ, chỉ giới thiệu tình huống hiện tại, chuyện khác không cần nói nhiều dù một chữ.

Trần Khang Thác quyết định nghiêm túc làm theo chỉ thị của tổng giám đốc Bùi, chỉ nói sự thật, không đề cập đến sáng kiến gì.

Còn tổng giám đốc Lý cũng nháy mắt với mọi người, thấp giọng nói: “Phương án chưa định ra, không ai được rời đi!”

Những nhà đầu tư đều đồng loạt gật đầu, vẻ mặt thấy chết không sờn.

Người tham dự dự án càng nhiều, càng dễ dàng tranh luận với nhau.

Gặp phải tình huống như vậy, điểm mấu chốt nhất chính là không thể trì hoãn, thật khó khăn mới tụ tập một lần, thứ nên định ra cũng phải nắm bắt đúng thời gian để định ra.

Nếu trì hoãn, vậy không thể hoàn thành bất cứ thứ gì.

Do đó, không có biện pháp gì có tác dụng, vậy nhất định phải moi ra được lời từ trên người tổng giám đốc Bùi, xác định ra phương án!

Hết chương 796.
Bình Luận (0)
Comment