Đám người phụ trách mở nhật ký trò chuyện ra xem, càng nhìn càng thấy có lý.
Tổng giám đốc Bùi đúng là một vị hiền triết, mười sáu chữ đơn giản, lại có thể ẩn giấu nhiều triết lý như vậy?
Đây đúng là trình độ mà chỉ có thánh nhân cổ đại mới có thể có được?
Thứ hai, ngày 28 tháng 3.
Cuối tuần trước nghe nói hình như đám người tổng giám đốc Lý đã hoàn tất phương án hạng mục xung quanh Palpitation Hotel, thời gian gần đây phải khảo sát và chính thức khởi công.
Đương nhiên, bọn họ cải tạo những khách sạn quán ăn này cũng không phải bắt đầu xây dựng lại từ con số không, đều tiến hành cải tạo lại từ kiến trúc nguyên bản của khu công nghiệp cũ, dưới tình hình tăng ca làm việc, hẳn có thể hoàn thành cùng lúc với Palpitation Hotel, cho dù hạng mục khác có trễ một chút, cũng sẽ không trễ hơn quá lâu.
Chỉ cần rót tiền đúng chỗ, tốc độ thi công trong nước trước nay đều khiến người ta hài lòng.
Bùi Khiêm lại cảm thấy có hơi kinh ngạc vì phương án diễn ra quá nhanh, có điều vẫn duy trì cảm xúc ổn định.
Hầy, không ngăn được, thuận theo tự nhiên thôi.
Hôm nay là thứ hai, Bùi Khiêm vốn định chạy đến phòng làm việc Phi Hoàng, tuyên bố “kế hoạch gây sốc” với bọn họ, nhưng mà Hách Vân của bộ phận nhân sự nói có chuyện muốn báo cáo, cho nên sau khi Bùi Khiêm ăn xong buổi trưa, thì đi đến trụ sở chính trước.
Bùi Khiêm có hơi bồn chồn bởi vì gần đây bộ phận nhân sự hẳn phải không việc gì làm mới đúng.
Lẽ nào Hách Vân rảnh rỗi không có việc gì làm, tự dưng dựng chuyện thêm kịch tính cho mình?
Nếu thật sự như vậy, hình như là một dấu hiệu vô cùng bất hảo, Bùi Khiêm phải cân nhắc việc đổi người phụ trách bộ phận nhân sự thôi.
Hách Vân gõ cửa đi vào.
“Tổng giám đốc Bùi, lần này ta chủ yếu báo cáo về phương án điều chỉnh tiền lương do các bộ phận nộp lên.”
Bùi Khiêm càng thêm mơ hồ: “Phương án điều chỉnh tiền lương?”
Có ý gì đây?
Đãi ngộ của Đằng Đạt vẫn chưa đủ tốt sao?
Lẽ nào... ta vẫn còn không gian tiếp tục tiến bộ?
Bùi Khiêm đột nhiên cảm thấy hứng thú.
Hách Vân nói: “Là như vầy, tổng giám đốc Bùi. Vì mục đích ‘củng cố cơ sở’, các bộ phận đã tiến hành xem xét tình hình nội bộ bộ phận, trong đó mỗi bộ phận đều nhận ra được hiện tượng bất hợp lý là tiền lương đảo ngược trong nội bộ.”
“Sau khi bộ phận nhân sự bọn ta nghiên cứu, cho rằng hiện tượng này dường như đang tồn tại phổ biến trong các bộ phận, cho nên dùng thời gian buổi chiều thứ sáu và sáng hôm nay để gấp rút thống kê một lượt, báo cáo với ngươi.”
Bùi Khiêm đã hiểu được đôi chút, nhưng vẫn mịt mờ như cũ.
Hắn biết tiền lương đảo ngược có nghĩa là gì.
Tiền lương đảo ngược bình thường chỉ việc tiền lương của nhân viên mới cao hơn nhân viên lâu năm trong công ty, tiền lương của tầng lớp nhân viên cao hơn tầng lớp quản lý, cao hơn chủ quản.
Hiện tượng này tồn tại trong rất nhiều công ty, ví như, nhân viên cũ nhậm chức với giá thị trường 3000/tháng làm việc hai năm, trong hai năm cho dù có được tăng lương, cũng không nhiều; nhưng mà hai năm sau giá thị trường biến thành 4500/ tháng, tiền lương của nhân viên mới không có kinh nghiệm nhậm chức lại cao hơn nhân viên cũ, hình thành việc tiền lương đảo ngược.
Tiền lương đảo ngược là một hiện tượng rất thường thấy, bởi vì phần lớn các công ty đều không thể mỗi năm đều điều lương theo mức giá thị trường hiện tại cho toàn thể công ty, không nỡ chịu phần chi phí đó.
Cũng chính vì như thế mà đại đa số công ty đều nghiêm cấm việc bàn luận mức lương trong nhân viên, bởi vì như vậy sẽ để lộ ra hiện tượng lương ngược, dẫn đến lượng lớn nhân viên cũ bất mãn hoặc từ chức.
Nếu như chủ quản phát hiện hắn làm việc nhiều, tiền công lại không bằng nhân viên mới dưới trướng, không thể nào không sụp đổ tâm lý.
Mà Đằng Đạt là một doanh nghiệp mới thành lập hơn một năm, nhân viên tuyển dụng trước sau có mấy lượt, tuy rằng thường xuyên tiến hành tăng lương toàn nhân viên, nhưng bởi vì các loại nhân tố khác nhau như chức vị, học lực, năng lực của mỗi một người, vẫn sẽ xuất hiện ra một vài tình huống lương ngược.
Đương nhiên, bởi vì Đằng Đạt thường xuyên tăng lương, đồng thời các phúc lợi khác chiếm tỉ lệ khá cao trong tiền lương, cho nên tình huống lương đảo ngược lúc nào cũng cao hơn các công ty khác.
Nhưng mà Hách Vân cảm thấy, vì yêu cầu củng cố cơ sở trong “tinh thần cơ sở”, lương ngược dù sao vẫn là một mối hoạ tiềm tàng, tuy công ty khác đều không quan tâm, hơn nữa không quan tâm quả thực cũng chẳng sao, nhưng mà vẫn phải báo lên với tổng giám đốc Bùi, để tổng giám đốc Bùi quyết định thì tốt hơn.
Bùi Khiêm nhận lấy tài liệu từ trong tay Hách Vân, từng dòng chữ số khiến hắn cũng có chút choáng váng.
Sau khi vờ vịt nhìn một lúc, Bùi Khiêm nói: “Cũng tức là lương cơ bản của bộ phận nhân viên mới cao hơn nhân viên cũ, ý là vậy sao?”
Hách Vân cân nhắc một lúc, nói: “Là ý này, nhưng mà tình hình thực tế phức tạp hơn một chút.”
“Nói đơn giản, ví dụ như nhân viên cũ vào sớm hơn nhân viên mới nửa năm, năng lực làm việc thực tế và kinh nghiệm rõ ràng cao hơn nhân viên mới, nhưng thực tế tiền lương cơ bản chỉ cao hơn 200 đồng, trên thực tế cũng là một loại lương ngược biến tướng.”
Hai mắt Bùi Khiêm bất giác bừng sáng.
Làm tốt lắm, ta đang rầu vì không có lý do tiếp tục tăng lương cho nhân viên đây!
“Đây là vấn đề rất dễ giải quyết.”
“Thêm tiền!”
“Cách một khoảng thời gian sàng lọc một lượt bù lương cho tất cả nhân viên cũ, dựa theo tiêu chuẩn mức lương cao nhất tuyển mộ nhân viên mới vào.”
Hách Vân thẫn thờ: “Ờm, tổng giám đốc Bùi, xử lý như vậy đương nhiên rất tốt. Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, tăng lương cho toàn thể nhân viên như vậy lúc nhân viên còn ít thì tốt, đợi đến sau này nhân viên ngày càng nhiều, số tiền tăng lên mỗi lần cũng sẽ ngày càng nhiều hơn, thậm chí hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng hiện tại...”
“Trên cơ bản công ty khác... sẽ tiết kiệm chi tiền ở chỗ này, mỗi một ngành nghề đều làm như vậy.”
Càng tăng càng nhiều?
Vậy thì quá tốt rồi!