Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 812 - Chương 812. Lão Gia Tử Nhà Họ Lâm Thay Đổi Chủ Ý Rồi (2)

Chương 812. Lão gia tử nhà họ Lâm thay đổi chủ ý rồi (2)
Chương 812. Lão gia tử nhà họ Lâm thay đổi chủ ý rồi (2)

Vẻ mặt của Lâm Thường có chút phức tạp: “Lão gia tử suy xét quá trình chiếc điện thoại này hot lên, bán được mới mức giá 8000 đồng, cho nên khen không hết lời tổng giám đốc Bùi ngươi.”

“Mạnh dạn sử dụng Thường Hữu, đặt nền móng cao cấp ngay từ đầu, tiến hành quảng bá thương hiệu một cách tinh vi trong phim điện ảnh, dùng các sản nghiệp khác của Đằng Đạt để làm hậu thuẫn cho điện thoại, từ đó đột phá ra khỏi vòng vây thị trường với vô số thương hiệu nội địa đã xác lập đủ loại mức giá…”

“Bất kỳ bước nào ở trên đi sai đều có khả năng khiến điện thoại OTTO thất bại!”

“Đặc biệt là họp báo ra mắt sản phẩm, ngay cả lão gia tử cũng cảm thấy rất kinh ngạc, bởi vì nhà sản xuất trong nước chưa từng làm vậy bao giờ. Lão gia tử nói, chỉ riêng buổi họp báo này đã tiết kiệm ít nhất mấy trăm nghìn tiền marketing cho điện thoại OTTO!”

“Lão gia tử biết đây hầu hết là công lao của tổng giám đốc Bùi ngươi và Thường Hữu, thế nhưng a Vãn với tư cách là giám đốc, cho dù chỉ phụ trách một phần nhỏ trong đó, song cũng chắc chắn có được sự tiến bộ cực kỳ lớn.”

“Sau đó, lão gia tử lại tìm hiểu sơ lược về những sản nghiệp khác của Đằng Đạt, bao gồm Nghịch Phong Logistics, quán cà phê Internet Netfish…”

Bùi Khiêm cảm thấy không ổn: “Ngươi cứ nói thẳng kết quả cuối cùng như thế nào đi…”

Lâm Thường khựng lại, sau đó tiếp tục nói: “Lão gia tử thay đổi chủ ý rồi.”

Bùi Khiêm: “?”

“Thay đổi chủ ý rồi?”

“Không bắt Lâm Vãn quay về nữa?”

Biểu cảm của Lâm Thường thoáng lộ vẻ phức tạp: “Phải.”

“Ban đầu lão gia tử muốn để a Vãn quay về là vì hắn cảm thấy công ty bên ngoài không đáng tin cậy, cho rằng a Vãn làm việc ở những công ty này hoàn toàn là lãng phí thời gian.”

“Thế nhưng sau khi nhìn thấy thành tích ưu tú của a Vãn, định kiến của lão gia tử về những công ty này đã bị loại trừ… Ờm, nói như vậy cũng không chính xác lắm, nói đúng ra là xóa bỏ định kiến với Đằng Đạt.”

“Thậm chí lão gia tử còn cực kỳ tán thưởng tổng giám đốc Bùi ngươi, cảm thấy a Vãn làm việc dưới trướng ngươi nhất định sẽ học được rất nhiều thứ, rèn luyện ở nơi này thêm mấy năm rồi mới bảo nàng về nhà tiếp tục kế thừa gia nghiệp chưa chắc là chuyện không thể.”

Bùi Khiêm: “??”

Rèn luyện ở nơi này thêm mấy năm rồi mới về nhà tiếp tục kế thừa gia nghiệp chưa chắc là chuyện không thể?

Cái mà gì chưa chắc không thể, rõ ràng là tuyệt đối không thể chứ!

Nếu làm giám đốc ở chỗ ta thêm vài năm nữa, không biết công ty của ta sẽ bị nàng phá hoại thành dáng vẻ như thế nào đây!

Ý là sao, tức là “chiến tuyến chung muốn khiến Lâm Vãn về nhà” đã hoàn toàn sụp đổ và tan vỡ chỉ vì thành công nhỏ nhoi không đáng nhắc đến này?

Lão gia tử ngươi có thể kiên định hơn chút được không hả!

Bùi Khiêm vội vàng hỏi: “Vậy còn Lâm Du nói thế nào?”

Lâm Thường nhún vai: “Nàng còn có thể nói gì được đây? Lão gia tử đã lên tiếng rồi, đương nhiên đều phải nghe theo lão gia tử.”

“Thái độ hiện giờ của lão gia tử chính là nếu như a Vãn học được điều gì đó ở đây, vậy thì đợi thêm một thời gian nữa cũng không sao. Vả lại lão gia tử cũng ngầm ám chỉ, trong khoảng thời gian này, mấy anh chị em bọn ta phải phối hợp cho thật tốt, kéo sự nghiệp của nàng lên…”

Bùi Khiêm: “…”

Người anh em à, nhân vật lớn như Thần Hoa muốn “kéo” không phải là chuyện đùa được đâu!

Làm không xong thì có khi kéo đứt cánh tay của ta mất!

Ngẫm lại quá khứ.

Lâm Du giúp quảng bá phiên bản game mobile của “Chiến Ca Nhiệt Huyết” trên cửa hàng ứng dụng di động của Thần Hoa;

Lâm Châu miễn phí tiền thuê Thần Hoa Hào Cảnh;

Lâm Thường giúp tuyên truyền “Ngày Mai Tươi Đẹp”.

Nghĩ tới tương lai…

Ba người các ngươi lần lượt phụ trách điện thoại, bất động sản và ngành giải trí, nếu như hợp tác với nhau, quả thật sự nghiệp của Lâm Vãn sẽ thăng tiến vượt bậc, thuận buồm xuôi giá, vậy thì chẳng phải đại nghiệp thua lỗ của tổng giám đốc Bùi sẽ chết ngay tại chỗ hay sao?

Bùi Khiêm lập tức quả quyết từ chối: “Không cần!”

Lâm Thường gật đầu: “Đúng, ta cũng nói như vậy với lão gia tử!”

Bùi Khiêm: “Hả?”

Lâm Thường làm biểu cảm “ta chính là tri kỷ của tổng giám đốc Bùi”: “Ta đã nói với lão gia tử rồi, tổng giám đốc Bùi ngươi tay trắng lập nghiệp, thiên phú hơn người, trước giờ luôn từ chối sự giúp đỡ. Nếu như mỗi một quyết định của tổng giám đốc Bùi đều đã được tính toán kỹ lưỡng, nắm chắc được phần thắng, vậy thì sự giúp đỡ mù quáng của bọn ta cũng chỉ là vẽ rắn thêm chân, thật sự là không cần thiết.”

Bùi Khiêm mừng rỡ gật đầu: “Không sai!”

Quả nhiên là giám đốc Lâm hiểu ta, lời nói này của ngươi khiến ta thấy yên tâm hơn nhiều rồi!

Tuy rằng sự lý giải của ngươi về “tính toán kỹ lưỡng” xuất hiện chút vấn đề, thế nhưng chỉ cần ngươi không đổ thêm dầu vào lửa, vậy thì mọi người vẫn là bạn tốt!

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, lại hỏi: “Vậy thì, giám đốc Lâm, lão gia ta có ám chỉ khi nào Lâm Vãn có thể quay về không?”

Lâm Thương suy tư một lúc: “Dựa trên thái độ hiện tại của lão gia tử để phỏng đoán… khi nào a Vãn có năng lực một mình đảm đương một phương thì chắc hẳn có thể quay về rồi.”

Bùi Khiêm vội vàng nói: “Ta cảm thấy năng lực bây giờ của nàng đã có thể một mình đảm đương một phương rồi!”

Lâm Thường lắc đầu: “Hiển nhiên là lão gia tử không cho là như vậy. Tổng giám đốc Bùi, theo cách nhìn của lão gia tử, quy mô hiện tại của Đằng Đạt tuy rằng còn rất nhỏ, lượng tiêu thụ và lợi nhuận của điện thoại OTTO trước mắt, thậm chí còn không bằng những thương hiệu điện thoại bình thường trong công ty con của sản nghiệp điện thoại Thần Hoa, cho nên chút thành tích này còn cách xa tiêu chuẩn ‘một mình đảm đương một phương’ của lão gia tử.”

“Chí ít nghiệp vụ mà a Vãn phụ trách có khả năng đứng ở một vị trí vô cùng cao trong cùng lĩnh vực, như vậy mới có thể lọt vào mắt xanh của lão gia tử…”

Bùi Khiêm đen mặt.

Đứng ở một vị trí vô cùng cao?

Hết chương 812.
Bình Luận (0)
Comment