Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 819 - Chương 819. Thác Quản Fitness (2)

Chương 819. Thác Quản Fitness (2)
Chương 819. Thác Quản Fitness (2)

Các phòng tập thể hình khác đều bán thẻ hội viên nửa năm hoặc một năm, bất kể là tới hay không tới thì đều sẽ tính, trong khi đó phòng tập mà Bùi Khiêm muốn mở thì nếu đến thì trừ phí, không đến thì không trừ phí.

Các phòng tập thể hình khác đều không cho phép trả lại thẻ, chỉ có thể tìm người khác chuyển nhượng, hơn nữa còn rất phiền phức, trong khi đó phòng tập mà Bùi Khiêm muốn mở lại có thể hoàn trả bất cứ lúc nào.

Làm như vậy, đám người gà mờ kia sẽ không bốc đồng nông nổi, cũng không thể trả nhiều tiền cho phòng tập được.

Tiếp theo, không kiếm tiền của đám người nhà giàu!

Các phòng tập thể hình khác đều điên cuồng bán khóa học riêng, cung cấp dịch vụ cho người tiêu dùng có thu nhập cao, kiếm được lợi nhuận lớn.

Trong khi đó Bùi Khiêm lại quyết định hoàn toàn không bán khóa học riêng.

Tất cả các huấn luyện viên đều có mức lương và phúc lợi như nhau, không hưởng hoa hồng.

Huấn luyện viên sẽ làm việc bất cứ lúc nào dựa theo trình quản lý trên mạng, khách hàng có thắc mắc sẽ tới giải đáp, thấy khách hàng luyện tập sai sẽ nhắc nhở một tiếng, tuyệt đối không nói nhiều, cũng tuyệt đối không chào hàng bất kỳ khóa học nào.

Muốn tìm huấn luyện viên riêng? Muốn bỏ tiền mua khóa học riêng?

Ngại quá, bọn ta không có loại dịch vụ 1:1 này.

Bùi Khiêm càng nghĩ càng cảm thấy hài lòng.

Phương án này có thể dập tắt hết suy nghĩ muốn tiêu tiền của khách hàng.

Đầu tiên là đám người gà mờ sẽ bị mức giá đắt đỏ dọa chạy mất dép, cho dù rảnh rỗi sinh nông nổi làm thẻ thì cũng có thể xin hoàn trả bất cứ lúc nào;

Người có tiền muốn tìm huấn luyện viên phụ đạo 1:1, bên này không cung cấp dịch vụ đó;

Còn người thật sự hiểu việc tập thể hình, chỉ cần có trang thiết bị là có thể luyện tập, chắc chắn sẽ lựa chọn những phòng tập giá rẻ, căn bản cũng sẽ không bỏ ra thêm một số tiền lớn để tới đây.

Người duy nhất quan tâm đến mô hình này chỉ có nhóm người có chút điều kiện kinh tế, muốn tập thể hình, nhưng lại không muốn bị huấn luyện viên lừa gạt.

Thế nhưng, do trình độ phát triển kinh tế trong nước còn chưa cao, Kinh Châu lại chỉ là một đô thị loại 2 không quá phát triển, cho nên số lượng của nhóm người này rất ít, phòng tập thể hình rất khó có thể sinh lời.

Làm như vậy, phòng tập thể hình sẽ luôn trong trạng thái thua lỗ, hơn nữa bỏ ra càng nhiều, lỗ càng lớn!

Đương nhiên, hệ thống cũng không dễ bị lừa như vậy.

Yêu cầu của hệ thống là, sản nghiệp buộc phải tồn tại khả năng sinh lời trên lý thuyết, nếu như có thể kiếm được nhiều danh tiếng, vậy thì yêu cầu về lợi nhuận có thể giảm xuống một mức độ nhất định.

Bùi Khiêm cung cấp một môi trường rèn luyện cơ thể tốt hơn, tất nhiên cũng phải cần cái giá cao hơn.

Sau khi tính toán, Bùi Khiêm quyết định đặt ra mức giá cao hơn nhiều so với mức giá tối thiểu mà hệ thống cho phép.

Bởi vì đặt theo mức giá tối thiểu mà hệ thống cho phép, rất có thể sẽ để lại ấn tượng tốt cho người chơi, tạo thành kết quả lợi nhuận nhỏ nhưng thu lại nhanh.

Mà tiếp tục tăng gia, tăng đến mức mà người bình thường cũng khó có thể chấp nhận thì có thể đạt được mục tiêu khiến người tiêu dùng lùi bước!

Trước mắt, thẻ năm của phòng tập thể hình tại Kinh Châu vào khoảng 2000 đồng, nhân viên của Đằng Đạt đều đã làm hết.

Hơn nữa đây còn là phòng tập thể hình tương đối cao cấp, nếu giá rẻ hơn thậm chí còn chưa tới 1000 đồng.

Dựa theo tiêu chuẩn trung cao cấp là 2000 đồng cho thẻ năm để tính toán, mỗi ngày tiêu tốn khoảng 5 đồng.

Thế nhưng ngày nào cũng đến phòng tập rõ ràng là điều không thể, hầu hết mọi người một tuần tới hai lần đã là đỉnh lắm rồi.

Tính theo tần suất này, giá thực tế mỗi ngày là vào khoảng 20 đồng/ngày.

Đi càng nhiều thì càng lời.

Nếu như Bùi Khiêm đã quyết định sử dụng trang thiết bị tốt hơn, tạo ra môi trường tốt hơn, mời những huấn luyện viên giỏi hơn, vậy thì cũng cần phải đặt ra mức giá có thể khiến người tiêu dùng chùn bước, cho nên mức giá mỗi ngày sẽ là 40 đồng!

Xem xét đến việc các phòng tập thể hình khác phải bỏ tiền ra mới có thể hưởng thụ dịch vụ hướng dẫn riêng, vậy thì ở đây, người tiêu dùng có thể hưởng thụ miễn phí, với điều kiện là phải trả nhiều tiền hơn.

Đương nhiên, khóa học riêng ở những nơi khác đều là phụ đạo 1:1, nhưng học riêng ở phòng tập này là một với nhiều người, thấy ai không hiểu thì đi dạy người đó, mức giá đặt ra cũng không thể quá cao.

Bùi Khiêm cân nhắc một hồi, vậy thì mức giá mỗi ngày là 50 đồng!

Chắc hẳn mức giá này có thể khiến hầu hết mọi người từ bỏ nhỉ?

Làm như vậy, nếu như một tuần tới phòng tập hai lần, một tháng cần phải bỏ ra 400 đồng, một năm cần phải bỏ ra 4800 đồng.

Nếu như ác liệt hơn, một tháng tới phòng tập bốn lần, vậy thì mức giá sẽ tăng lên gấp đôi, một năm là 9600 đồng.

Đối với mức tiêu dùng ở địa phương Kinh Châu năm 2011, mức giá này cực kỳ xa vời.

So sánh với giá cả của các phòng tập thể hình khác, có lẽ đây là một con số khá khó để chấp nhận.

“Ừm… Hình như vẫn chưa đủ thì phải.”

“Ta chỉ có thể làm đến mức này vì để lỗ tiền thôi sao?”

“Nghĩ thêm đã.”

Bùi Khiêm cảm thấy, nếu thiết lập như hiện tại thì quả thật sẽ đi ngược lại hoàn toàn với nhưng phòng tập thể hình kiếm tiền kia, cũng có tỷ lệ thất bại nhất định, song vẫn chưa ổn định.

Nhỡ đâu có người cảm thấy phòng tập thể hình này rất tận tâm, muốn tới với mục đích trải nghiệm, làm thẻ hội viên như một tấm “thẻ phụ” thì sao?

Hoặc là có đại thần đến Kinh Châu, không muốn làm thẻ tập dài hạn, chỉ muốn làm thẻ ngắn hạn thì phải làm thế nào?”

Nếu như những người thỉnh thoảng tới một lần nhiều, số lượng mỗi ngày được đảm bảo, vậy thì hình như vẫn kiếm ra tiền…

Bởi vậy, phải nghĩ thêm cách, khiến những người này từ bỏ ý định tới trải nghiệm mới được!

Bắt buộc làm thẻ dài hạn thì chắc chắn không được, bởi vì sẽ đi ngược lại với quy tắc trước đó, phải nghĩ cách khác thôi.

Bùi Khiêm suy tư một lúc, quyết định tiến hành “chế độ chấm thẻ”, dùng cách thức đặc biệt để đạt được hiệu quả khiến người tiêu dùng từ bỏ!

Hết chương 819.
Bình Luận (0)
Comment