Nhuế Vũ Thần rất muốn lớn tiếng hét lên: Tổng giám đốc Bùi, ta hiểu rồi! ta đã hiểu tại sao quán cà phê Internet Netfish làm ăn thua lỗ, ta đã hiểu ý nghĩa thực sự của mô hình hoạt động này!
Nhưng nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng của tổng giám đốc Bùi, Nhuế Vũ Thần lại cảm thấy làm như vậy rất không cần thiết.
Hiển nhiên, tổng giám đốc Bùi đã sớm biết ta sẽ đoán được điểm này, đơn giản là vấn đề sớm hay muộn.
Hiện tại nói về điều này, có vẻ như mình rất không thông minh.
Mọi người đều biết, tổng giám đốc Bùi không thích cấp dưới thường xuyên nói về công lao, ngược lại càng thêm thiên vị những cấp dưới chỉ nói vấn đề, không nói thành tích và làm việc chăm chỉ.
Nhuế Vũ Thần suy đi nghĩ lại, rất nhiều điều muốn nói cuối cùng vẫn hợp thành một câu.
“Nhất định ta sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, tuyệt đối không phụ lòng mong đợi của ngươi!”
Bùi Khiêm hài lòng gật gật đầu.
Ừ, trẻ nhỏ dễ dạy!
……
Cùng lúc đó.
Hoàng Tư Bác nằm trên sô pha trong nơi ở của mình, hắn vừa mới xem xong một bộ phim nước ngoài, đột nhiên cảm thấy có chút nhàm chán.
Nhìn ngày tháng, đã hơn một tuần trôi qua kể từ khi phòng làm việc Phi Hoàng chính thức bị sốc.
Việc phát hành “Ngày Mai Tươi Đẹp” ở nước ngoài vẫn đang được sắp xếp và việc hoàn trả phòng vé trong nước sẽ sớm đến..
Tổng giám đốc Bùi sắp xếp cho phòng làm việc Phi Hoàng “bị sốc” suốt bốn tháng, lúc này mới qua một tuần, Hoàng Tư Bác đã chịu không nổi.
“Ở nhà quá nhàn rỗi...”
Mặc dù nghỉ có lương nghe có vẻ hấp dẫn, nhưng mỗi ngày ở nhà không có việc gì để làm chỉ có thể xem phim, cũng sẽ làm cho người ta ngột ngạt!
Hoàng Tư Bác rất muốn đi làm, nhưng lại không dám.
Tổng giám đốc Bùi nói để cho phòng làm việc Phi Hoàng bị sốc, vậy nhất định phải bị sốc.
Nếu lén lút đi làm mà bị tổng giám đốc Bùi phát hiện, vậy hậu quả tuyệt đối là không thể tưởng tượng nổi.
Duy trì trạng thái hiện tại trong bốn tháng?
Đó quả thực là sống không bằng chết!
Hoàng Tư Bác lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn vào nhóm phòng làm việc Phi Hoàng: “Chán quá!!!”
Mọi người thi nhau trả lời lại rất nhanh.
“Đúng vậy!”
“Một ngày ta xem bốn bộ phim, tất cả đều sắp xem tới buồn nôn rồi.”
“Nhớ thời gian quay ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’ quá.”
“Ta cũng nhớ, quay phim tuy rằng mệt mỏi, nhưng rất vui vẻ, còn rất có cảm giác thành tựu. Bây giờ nghỉ có lương, cảm thấy như mình như được bao nuôi vậy.”
Mọi người thi nhau phàn nàn.
Hoàng Tư Bác yên lặng cảm khái, xem ra không phải vấn đề của mình, tất cả mọi người đều cảm thấy như vậy!
Chu Tiểu Sách: “ Đừng phàn nàn nhanh như vậy. Ta đã suy nghĩ rất nhiều trong mấy ngày qua và đột nhiên nhận ra một vấn đề.”
Hoàng Tư Bác sửng sốt, vội vàng gõ chữ hỏi: “Vấn đề gì?”
Chu Tiểu Sách: “Tổng giám đốc Bùi nói với chúng ta, cũng không phải là ‘nghỉ phép có lương’, mà là ‘bị sốc’.”
Hoàng Tư Bác cảm thấy hơi rối rắm: “Có gì khác biệt sao? Chúng ta hiện tại thực sự là đang nghỉ có lương.”
Chu Tiểu Sách gửi một icon “trầm tư”: “Không không không, đương nhiên là có sự khác biệt.”
“Nghỉ có lương, ý là công việc rất mệt mỏi nên dành thời gian nghỉ ngơi một chút, nhiều nhất là một tuần cũng đủ rồi.”
“Nhưng tổng giám đốc Bùi lại cho chúng ta bốn tháng tung hoành.”
“Nếu là nghỉ ngơi thì như vậy hiển nhiên đã quá nhiều.”
“Cho nên, tổng giám đốc Bùi dùng từ là ‘bị sốc’.”
Hoàng Tư Bác hơi nghi hoặc: “Bị sốc là như thế nào?”
Chu Tiểu Sách: “Liệu pháp sốc là một khái niệm kinh tế, có nghĩa là khi đối mặt với tình hình kinh tế mất cân bằng nghiêm trọng, thông qua một số phương tiện nghiêm ngặt để đạt được sự cân bằng giữa nhu cầu xã hội và cung cấp, thậm chí có thể để cho các cơ chế xã hội không thể hoạt động bình thường trong thời gian ngắn, nhưng nếu được vận dụng tốt, sau khi đau đớn có thể nhanh chóng khôi phục lại trật tự.”
“Mà trước mắt phòng làm việc Phi Hoàng chúng ta đang phải đối mặt với tình huống như vậy.”
Hoàng Tư Bác hơi hoang mang: “Không phải chứ? Chúng ta không có ‘mất cân bằng nghiêm trọng’, cũng không phải đối mặt với vấn đề nghiêm trọng gì...”
Chu Tiểu Sách: “Ngươi suy nghĩ kỹ lại xem?”
“Tâm trạng của mọi người thật sự không có mất cân bằng sao?”
“Ta, một người mới tốt nghiệp chưa được hai năm, tốt nghiệp khoa đạo diễn. Anh Hoàng, anh vừa mới chuyển từ ngành công nghiệp game qua không bao lâu. Về phần những người khác thì càng không cần phải nói, tuy rằng hầu hết đều xuất thân chính quy, nhưng mọi người ai đã từng tham gia vào một bộ phim thành công như vậy?”
“Phòng làm việc của chúng ta đã quay một bộ phim ngắn, lần đầu tiên làm phim đã nhận được hơn hai trăm triệu phòng vé, được khen ngợi và rất ăn khách.”
“Ai dám nói mình không phiêu? Ai dám nói tâm trạng của mình không mất cân bằng chút nào?”
“Có phải mọi người cảm thấy, hai trăm triệu phòng vé dường như cũng không khó như vậy, dễ như trở bàn tay?”
Tất cả mọi người rơi vào im lặng.
Hoàng Tư Bác tỉnh táo lại tự hỏi, có vẻ như điểm này đạo diễn Chu Tiểu Sách thật sự đúng rồi.
Quả thật, ai cũng có chút phiêu!
Nhưng đây cũng là chuyện thường tình của con người, lần đầu tiên làm phim đã có được hơn hai trăm triệu phòng vé, hơn nữa còn được thổi phồng lên, người bình thường rất khó không phiêu.
Hoàng Tư Bác suy nghĩ một chút, gõ chữ hỏi: “Vậy chuyện này có liên quan gì tới liệu pháp sốc?”
Chu Tiểu Sách nhanh chóng trả lời trong nhóm: “Mọi người nghĩ xem, nếu chúng ta lấy tâm trạng hiện tại chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo, sẽ như thế nào?
“Thành công của ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’, trước hết là vì kịch bản của tổng giám đốc Bùi tốt. Thứ hai là bởi vì tích lũy cảm hứng của mỗi người chúng ta, trong quá trình làm phim đã đạt được hiệu suất cao; Cuối cùng đây là lần đầu tiên chúng ta làm phim, có một sự thận trọng.”
“Nhưng bây giờ thì sao?”
“Ta không nghi ngờ rằng tổng giám đốc Bùi vẫn có thể nghĩ ra một kịch bản hay, nhưng linh cảm tích lũy của chúng ta đã tiêu hao gần như không còn, đồng thời, chúng ta huênh hoang, không có cách nào duy trì cái loại tâm trạng lúc trước.”