“Làm phim trong tình huống này, khẳng định sẽ hỏng!”
“Hiển nhiên, tổng giám đốc Bùi đã sớm nhìn thấy sự mất cân bằng nghiêm trọng trong tâm trạng của tất cả mọi người trong phòng làm việc Phi Hoàng, cho nên mới quyết định dùng liệu pháp sốc, để chúng ta cẩn thận suy nghĩ lại, điều chỉnh lại trạng thái!”
Một câu đánh thức người trong mộng.
Hoàng Tư Bác đột nhiên cảm thấy rất có lý!
Hắn vội vã hỏi: “Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? Cứ ở nhà, không làm cái gì hết à?”
Chu Tiểu Sách: “Tự kiểm điểm bản thân, khôi phục tâm trạng chỉ là một mặt, còn có một phương diện rất quan trọng, là bổ sung cảm hứng.”
“Trong ngành phim điện ảnh không thể chỉ chăm chăm vào công việc mà không có phương pháp, không có cảm hứng chỉ có thể làm ra phim rác, không chỉ không kiếm được tiền, không kiếm được danh tiếng, ngược lại phải đốt tiền mà còn bị mắng.”
“Chỉ khi có đủ cảm hứng, chúng ta mới có thể tạo ra những tác phẩm tốt hơn.”
“Cho nên, chúng ta phải đi bồi dưỡng!”
Nghe xong những lời Chu Tiểu Sách nói, tất cả mọi người nhảy dựng lên.
Đúng vậy, cơ hội tốt như thế mà ngày ngày còn ở lì trong nhà giết thời gian, thực sự là quá lãng phí rồi!
Chu Tiểu Sách xuất thân từ đạo diễn được đào tạo chính quy, hơn nữa trong bộ phim điện ảnh “Ngày Mai Tươi Đẹp”, ngoài tổng giám đốc Bùi ra thì hắn là người cống hiến lớn nhất, mà hắn cũng không kiêu ngạo tự mãn như vậy, còn luôn không ngừng đốc thúc mình tiến bộ, chúng ta lại càng không có lý do gì để mình phóng túng!
Dưới hiệu quả dẫn dắt của Chu Tiểu Sách, những người khác trong phòng làm việc Phi Hoàng cũng rất nhanh thông suốt được đạo lý này.
Theo lẽ thường mà nói, kẻ ăn lương nghỉ phép thì nên nghỉ ngơi thật tốt, thả lỏng bản thân.
Đã nghỉ phép rồi mà còn cả ngày nghĩ tới học tập, nâng cao, rồi tiến bộ, thì đúng thật là hành vi ngốc nghếch.
Như vậy không gọi là ăn lương nghỉ phép, mà gọi là ăn lương học tập.
Nhưng nói một cách khác thì chuyện này cũng phải tùy vấn đề cụ thể mà phân tích.
Người khác ăn lương nghỉ phép, đều là do công việc bận rộn, thân thể sắp bị rã rời đến mang bệnh thì mới cần nghỉ ngơi.
Đằng ngày mọi người trong phòng làm việc Phi Hoàng, lại căn bản không thiếu thời gian nghỉ ngơi!
Khi quay “Ngày Mai Tươi Đẹp”, trong khoảng thời gian hậu kỳ và tuyên truyền, mọi người quả thật rất mệt mỏi, nhưng nửa tháng sau khi phim ra rạp đã đủ cho mọi người nghỉ ngơi rồi!
Mỗi ngày đến nơi làm việc mà việc gì cũng không làm, chỉ cần nhìn vào app mà xem tiền bán vé rồi cười ngây ngô là đủ rồi.
Trong nửa tháng ấy, mặc dù cũng là làm việc, nhưng đi làm đều là ngày ngày chơi game, xem phim, ăn đồ ăn vặt, mệt nhọc lúc trước đã tan biến từ lâu rồi.
Lúc này, điều mọi người hy vọng là có thể tìm ra vài việc để mà làm.
Mà cái gọi là “gây sốc” của tổng giám đốc Bùi, chỉ nói là không cho mọi người làm việc, chứ không hạn chế làm những thứ khác!
Có lương mà công ty phát cho, dùng vào việc học thêm một ít kiến thức trong khoảng thời gian này tới, phát triển bản thân, đây cũng là cơ hội ngàn năm có một!
Nếu như để từ chức rồi mới bồi dưỡng, còn phải nghĩ đến chi phí sinh hoạt và áp lực từ tiền tiết kiệm thì rất khó hoàn toàn chuyên tâm mà vùi đầu vào học tập.
Giờ thì sao? Tiền lương vẫn phát như cũ, chẳng cần lo nghĩ!
Hơn nữa, mấy lời Chu Tiểu Sách nói cũng thức tỉnh ý thức nguy cơ của mọi người.
“Ngày Mai Tươi Đẹp” quả thật thành công, nhưng loại thành công này mang theo vài nhân tố tình cờ, không hẳn chứng minh đoàn đội này có thể xứng với doanh thu tiền vé hơn hai tỷ được.
Nếu như bộ phim tới đây thất bại thì làm sao bây giờ?
Hầu hết mọi người đều vừa mới đứng được lên đỉnh, đều không ai muốn liên tưởng đến tình cảnh lao dốc chạm đáy không phanh.
Thế nên, phải nâng cao bản thân!
Vì bản thân có thể thành công hơn nữa, cũng đế không phụ sự mong đợi của tổng giám đốc Bùi, phải tận dụng khoảng thời gian này mà học tập thật tốt, nâng cao bản thân, để sau này không ỷ lại tổng giám đốc Bùi, mà cũng có thể quay được một bộ phim đại náo phòng vé!
Không khí trong nhóm bỗng nóng hẳn lên.
“Chúng ta đi đâu bồi dưỡng đây?”
“Ta nghe nói, một vài đại học mở lớp bồi dưỡng đạo diễn, chuyên chiêu sinh những người có kinh nghiệm công việc liên quan đến phim điện ảnh, chương trình học một năm được rút gọn từ chương trình đào tạo chính quy bốn năm, tất cả thầy giáo đều là thầy giáo ưu tú, thật sự có thể học được rất nhiều điều!”
“Không được, chương trình học này hình như phải mất một năm, chúng ta chỉ có vài tháng.”
“Ừm... đối với chúng ta mà nói thì hữu dụng, nhưng đối với đạo diễn Chu thì chẳng phải vô dụng sao? Suy cho cùng nói về doanh thu phòng vé, đừng nói là sinh viên cùng cấp, cho dù là giáo sư cũng không chắc cao được như hắn...”
Chu Tiểu Sách lên tiếng: “Mọi người đừng nên có loại suy nghĩ này. Chúng ta quả thực đã có được một ít thành tích, nhưng này những giáo sư, thầy giáo này đều là tiền bối trong giới, đừng chỉ vì bản thân may mắn quay được vài ba bộ phim mà kiêu căng, nhất định phải tôn kính tiền bối.”
Hoàng Tư Bác cũng đồng ý nói: “Đúng, có câu học thầy không tày học bạn, người bình thường cũng có điều mình nên học hỏi, huống chi là giáo sư phim điện ảnh, truyền hình chuyên nghiệp chứ.”
Chu Tiểu Sách: “Về vấn đề thời gian thì ta đề nghị mọi người lựa chọn lớp bồi dưỡng tại chức đạo diễn cao cấp của trường Đại học Hán Đông, học vào thứ bảy chủ nhật, chương trình học là hai năm.”
“Như vậy, cho dù ‘gây sốc’ của phòng làm việc Phi Hoàng kết thúc, chúng ta cũng có thể tranh thủ thời gian ngày chủ nhật để đi nghe giảng.”
“Đương nhiên, loại ‘lớp bồi dưỡng’ này nhàm chán nhiều hơn so với những gì mọi người nghĩ, thế nên trừ nghe giảng, ta sẽ sắp xếp thêm cho mọi người một vài buổi học liên quan.”
“Lúc không phải lên lớp, mỗi người mỗi ngày đều phải xem và học tập một bộ phim, viết phân tích phim điện ảnh, hơn nữa mỗi tuần đều phải đọc một quyển phân tích cảm nghĩ liên quan đến phim điện ảnh và truyền hình, viết ghi chú đọc sách, và còn...”