Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 84 - Chương 84. Vũ Khí Ngốc Nghếch Gì Mà Có Thể Bán Với Tám Trăm Tám Mươi Tám Chứ?!

Chương 84. Vũ khí ngốc nghếch gì mà có thể bán với tám trăm tám mươi tám chứ?!
Chương 84. Vũ khí ngốc nghếch gì mà có thể bán với tám trăm tám mươi tám chứ?!

Tiêu tiền tìm người chắc chắn có thể tìm được.

Nhưng nếu tiêu tiền, để Bùi tổng biết được.

Hoàng Tư Bác cảm thấy chuyện này không cần phải làm phiền đến Bùi tổng, còn hắn lại không thể bỏ tiền mình vào đó, cho nên chỉ có thể cho một số quyền lợi trong game.

Mặc dù sức hấp dẫn đối với các người chơi không lớn, nhưng… Dù sao có cũng hơn không.

Ngay sau đó, mọi người đã nhao nhao trả lời.

Phần lớn mọi người giống Hoàng Tư Bác, không có cách nào, không quen người tương tự, cũng không có nhóm người chơi giống vậy.

Tiểu Lữ đề xuất, hắn có thể đi lục tìm vài group người chơi của “Kế Hoạch Chống Khủng Bố”, xem có thể thành công trà trộn vào, lừa dối nhóm trưởng hay không

Nhưng tỷ lệ thành công của phương án này không cao.

Vào group người chơi của người ta làm quảng cáo, bảo bọn họ đi chơi game FPS khác, lại còn không cho đủ lợi ích, e rằng sẽ bị nhóm trưởng đá ra ngoài luôn.

Đúng lúc này, Lâm Vãn lên tiếng.

“A… Ta có phương thức liên hệ với nhóm trưởng của vài group người yêu thích game FPS lớn. Về cơ bản, bọn họ đều có một đến hai group người chơi, trong group có lẽ có hơn mấy trăm nghìn người chơi.”

Hoàng Tư Bác vội vàng hỏi: “Có thể bọn họ lừa dối chút không?... A xin lỗi, ý ta nói là, bảo bọn họ giúp chúng ta một chút.”

Hoàng Tư Bác ý thức được mình không nên nói năng không giới hạn trước mặt em gái dễ thương, vội vàng sửa lại lời của mình.

Lâm Vãn cũng không để ý: “Không thành vấn đề, ta cũng quen biết bọn họ, chỉ một câu nói thôi.”

Hoàng Tư Bác hơi tò mò: “Sao ngươi lại biết nhiều nhóm trưởng của group người yêu thích game FPS như vậy?”

Chuyện này không hợp lý lắm.

Lâm Vãn cũng không phải là người yêu thích game FPS, hơn nữa cho dù nàng phải, cũng không lý nào lại đồng thời quen nhiều nhóm trưởng của group game FPS như vậy cả.

Lâm Vãn giải thích: “À, là bởi vì trước kia khi còn thực tập ở phòng làm việc của Thiên Hỏa, tổ R&D phát triển “Vết Đạn” cố ý tìm một nhóm người chơi nòng cốt của game FPS làm người khảo sát, ta phụ trách kết nối, liên lạc với bọn họ.”

Hoàng Tư Bác không kìm được vui mừng, lại cảm thấy buồn cười.

Thì ra là có chuyện như vậy!

Hắn suýt nữa thì quên mất, trước kia khi Lâm Vãn còn ở phòng làm việc của Thiên Hỏa, “Vết Đạn” tổ R&D làm cũng là game FPS!

Lúc đó Lâm Vãn là thực tập sinh, bản thân nàng không có kinh nghiệm làm việc nào, cho nên Chu Mộ Nham đã sắp xếp nàng đi kết nối, chọn lựa ra người kiểm tra từ những người chơi nòng cốt trong game FPS.

Những người khảo sát này không cần đến làm ở phòng làm việc của Thiên Hỏa, chỉ cần ở nhà mình, tải gói thử nghiệm “Vết Đạn” từ trên mạng xuống, thể nghiệm game ở chiều sâu là được.

Sau đó, những người kiểm tra này sẽ viết kỹ càng tỉ mỉ thể nghiệm game của mình ra, tạo thành ý kiến đưa cho Lâm Vãn, tiếp theo Lâm Vãn thống nhất sửa sang lại, đưa ý kiến về cho tổ R&D.

Tổ R&D sẽ dựa vào những ý kiến này, tiến hành cải tiến “Vết Đạn”.

Đương nhiên, phòng làm việc Thiên Hỏa có tiền như vậy, chắc chắn sẽ bỏ ra một khoản chi phí, không giống Đằng Đạt, Hoàng Tư Bác lại không muốn tiêu tiền.

Mỗi ngày Lâm Vãn đều phụ trách nhận thể nghiệm game từ những người khảo sát này, không có việc gì cũng chuyện trò vài câu, đương nhiên sẽ quen biết.

Nói cách khác, bây giờ Đằng Đạt có thể tìm được những người này, hoàn toàn giống như Thiên Hỏa trồng cây, Đằng Đạt hóng mát…

Đối với hành động không làm mà hưởng này, Hoàng Tư Bác chỉ muốn nói…

Tốt quá rồi!

“Vậy thì xin nhờ rồi, liên hệ, cố gắng tìm một số người chơi thích game FPS đến chơi thử, mỗi người chơi chơi thử, chúng ta đều sẽ lấy một khẩu Desert Eagle bản kỷ niệm làm phần thưởng!”

“Ngoài ra, nếu người chơi kéo được nhiều người, thì chúng ta sẽ suy nghĩ cân nhắc nâng cao phần thưởng, nếu kéo được một trăm người chơi, thì có thể được sử dụng vũ khí Sử Thi vĩnh cửu!”

“Hoặc là, ngươi cũng lựa chọn ra một số người chơi khảo sát xuất sắc, tặng vũ khí Sử Thi vĩnh cửu.”

Hoàng Tư Bác rốt cuộc cũng khá bảo thủ.

Hắn không lấy tiền làm phần thưởng được, nhưng làm giám đốc kế hoạch, hắn có quyền hạn quản lý, phát chút súng ống, phiếu giảm giá cho người chơi được chỉ định, không thành vấn đề.

Mặc dù vũ khí Sử Thi vĩnh cửu có đắt, 888 đồng một cái, nhưng đó chỉ là số liệu bên phía công ty game mà thôi.

Nếu có người chơi thật sự kéo được một trăm người chơi chơi thử, hoặc là khảo sát ra một số bug chí mạng, vậy thì cho người ta một vũ khí Sử Thi vĩnh cửu cũng hợp tình hợp lý.

“Được, cứ giao cho ta!” Lâm Vãn đồng ý.

Đây chính là nhiệm vụ đầu tiên nàng nhận được ở Đằng Đạt, không khó, cho nên càng phải nghiêm túc hoàn thành!

Lâm Vãn lập tức liên lạc với nhóm trưởng của mấy group người chơi game FPS này.

Đầu tiên là nhóm trưởng có tên trên mạng là “Chiết Kích Trầm Sa”.

Chiết Kích Trầm Sa, tên thật là Trần Sa, là một người chơi thâm niên của game FPS, nhân vật nổi danh trong phạm vi của “Kế Hoạch Chống Khủng Bố”, là nhóm trưởng của một group người chơi (Hoặc cũng có thể xem như là group fan của bản thân hắn).

Group của hắn là một group lớn hai nghìn người, hơn nữa trong đó có hơn mấy trăm người đều rất sôi nổi.

Bên phía phòng làm việc Thiên Hỏa vô cùng coi trọng ý kiến của Trần Sa, có không ít sửa đổi đều tiến hành sửa chửa dựa trên kiến nghị của Trần Sa.

Nhưng, Lâm Vãn cũng chỉ biết tên của hắn, có thể mơ hồ cảm nhận được ở ngoài hiện thực, hắn là một người không thiếu tiền, còn những tin tức cụ thể khác, ví dụ như làm công việc gì, thì không rõ lắm.

“Lão Trần, đừng lặn mất tăm nữa, hỗ trợ khảo sát một game đi!” Lâm Vãn và Trần Sa cũng khá quen biết, cho nên cũng không khách sáo nhiều, trực tiếp đi vào chủ đề chính.

Ngay sau đó, đối phương đã trả lời.

“ Không phải “Vết Đạn” đã kiểm tra xong toàn bộ, chuẩn bị đăng lên mạng rồi sao? Lại có yêu cầu kiểm tra tiếp theo?” Trần Sa thuận miệng hỏi.

Lâm Vãn giải thích: “Không phải “Vết Đạn”, là một game khác. Này, ta vẫn chưa nói với ngươi, ta đã nghỉ việc ở phòng làm việc Thiên Hỏa rồi.”

Hết chương 84.
Bình Luận (0)
Comment