Cần phải thuê toàn bộ, thông tin của mỗi một vị khác thuê và nhân viên phỏng vấn đều phải đăng ký ở chỗ quản gia.
Tiền thuê có thể trả theo tháng, không cần giao tiền cọc, nhưng hợp đồng thuê nhà chỉ có hai chọn lựa là nửa năm và một năm, cần phải ở đầy đủ.
Nếu trong thời hạn muốn trả phòng cũng có thể, sẽ không trừ tiền, tiền thuê còn dư cũng sẽ được trả lại, nhưng trong một năm khách hàng không thể vào ở bất kỳ một căn hộ nào dưới tên chung cư Sloth.
Cứ như vậy, người muốn xem chung cư Sloth như là khách sạn để ở, chắc hẳn cũng sẽ thấy mà chùn bước.
Dựa theo mức lương của Kinh Châu hiện tại, người có thể thuê được chung cư Sloth, đều là những người giàu có.
Nhưng người có tiền có thể tự mình mua được nhà, đi thuê căn hộ làm gì chứ?
Về phần dân đi làm bình thường, e rằng cũng chỉ có nhân viên Đằng Đạt có thể thuê nổi.
Nhưng nhân viên Đằng Đạt còn muốn moi tiền thuê căn hộ của chung cư Sloth? không có cửa đâu.
Bùi Khiêm cân nhắc chính là, thời kỳ đầu cứ từ chối nhân viên Đằng Đạt vào ở trước, đợi đến sau khi Bùi Khiêm nghiệm chứng được chung cư Sloth quả thực không thể kiếm được tiền, mới xây dựng đại quy mô lại, sau đó sắp xếp nhân viên Đằng Đạt vào ở, dùng phúc lợi nhân viên trung hoà tiền thuê.
Như vậy, sẽ lấy được niềm vui gấp đôi.
Đương nhiên, hệ thống yêu cầu trong chung cư Sloth chỉ có một phần nhỏ căn hộ có thể làm túc xá cho nhân viên, đây đại khái là vì để đảm bảo khả năng, tính chất có lợi nhuận của hạng mục này không phát sinh chuyển biến.
Nhưng Bùi Khiêm chỉ cần xây dựng chung cư Sloth đủ nhiều là có thể chưa tất cả nhân viên.
Đến lúc đó một phần nhỏ làm ký túc xá cho nhân viên ở, phần lớn không cho thuê hết được thì cứ để trống đó, vậy còn không thể lỗ tiền lỗ đến trắng tay sao?
Cuối cùng, Bùi Khiêm còn phải tìm kiếm một người phụ trách cho chung cư Sloth.
Người phụ trách hạng mục mới lúc trước đều đã điều đến các bộ phận khác nhậm chức, lần này Bùi Khiêm quyết định cải tổ lại suy nghĩ đôi chút.
Để kiến trúc sư Lương Khinh Phàm làm người phụ trách chung cư Sloth, dương như là một lựa chọn không tệ?
Đương nhiên, hiện tại hắn vẫn là nhân viên của công ty thiết kế Cao Lĩnh, nhưng Bùi Khiêm tin chắc, chỉ cần vung tốt đầu cuốc, thì không có góc tường nào là đào không được.
Để một kiến trúc sư trẻ tuổi đến phụ trách việc quản lý chung cư, nghề nghiệp chắc hẳn không phù hợp cho lắm?
Đương nhiên, cụ thể có cần đào hay không, vẫn phải nghiêm túc cân nhắc một phen.
Nếu kịch bản của chung cư Sloth phát triển hoàn toàn dựa theo tưởng tượng của Bùi Khiêm, Lương Khinh Phàm làm đúng theo yêu cầu của Bùi Khiêm, đồng thời không hề biểu hiện ra bất kỳ tài năng quản lý hoặc là tiếp thị tiêu thụ nào, vậy thì Bùi Khiêm có thể cân nhắc đến việc đào hắn về.
……
……
Thứ năm, ngày 14 tháng 4.
Thác Quản Fitness.
Các huấn luyện viên đang đứng hoặc ngồi trong khu nghỉ ngơi, có vài người lộ vẻ lúng túng khó xử.
Tổng cộng 20 huấn luyện viên, 14 huấn luyện viên nam và 6 huấn luyện viên nữ, đều là người được tuyển dụng chính thức sau khi Quả Lập Thành khảo hạch sàng lọc nghiêm túc.
Giới gymer tại Kinh Châu vốn không quá lớn, Quả Lập Thành cũng quen biết một vài bạn bè, sau khi giới thiệu với nhau, Quả Lập Thành bèn nói một lượt về tiền lương và đãi ngộ của Thác Quản Fitness, người lập tức đã tuyển dụng đầy đủ.
Quả Lập Thành cũng nghiêm túc sàng lọc dựa theo lời nói của tổng giám đốc Bùi, người tìm về đều là huấn luyện viên chuyên nghiệp tố chất vững vàng, đều là người trung thực giống như hắn không thích khua môi múa mép.
“Huấn luyện viên Quả, thật sự bọn ta không cần đi phát tờ rơi gì đó sao?” Một nữ huấn luyện viên dáng vẻ ngọt ngào trước lồi sau lõm hỏi.
Nữ huấn luyện viên này tên là Lý Á Linh, thứ hiện tại có thể nhìn thấy chỉ là vẻ bên ngoài, nếu cởi áo khoác ra, sẽ có thể nhìn thấy bắp tay cuồn cuộn cơ bụng săn chắc rõ ràng, thuyết minh sinh động cho cái gọi là “ta đấm một cái ngươi có thể chết ngay.”
Huấn luyện viên khác cũng đều mắt to mắt nhỏ chờ đợi chủ ý của Quả Lập Thành.
Quả Lập Thành gật đầu: “Ông chủ đã nói chúng ta không cần làm gì cả, đợi khách hàng tự đến cửa là được rồi.”
Lý Á Linh nhẹ nhàng thở dài: “Lời ông chủ nói, có thể tin được sao?”
“Hiện tại phòng tập thể hình trong nước, có chỗ nào không phát truyền đơn, bán thẻ bán khoá học?”
“Mọi người đều từng làm việc này, tuy rằng không tình nguyện, nhưng làm việc mà, không phải như vậy sao.”
“Ta cảm thấy bất kể ông chủ nói thế nào, chúng ta vẫn phải chủ động tìm kiếm việc làm.”
Quả Lập Thành có chút do dự, nhưng nhanh chóng kiên định lại với tín niệm: “Không, tổng giám đốc Bùi không giống với ông chủ khác.”
Lý Á Linh có chút bất đắc dĩ: “Các ông chủ thoạt nhìn không giấy nhau, có người nghiêm khắc, có người ôn hoà, có người thoạt nhìn dường như rất dễ nói chuyện, nhưng trên thực tế đều giống như nhau, đều hi vọng nhân viên chủ động làm việc.”
“Ở đây không cần bán thẻ, đãi ngộ cao hơn các phòng tập thể hình khác nhiều như vậy, bọn ta chỉ chờ đợi như thế, không thích hợp lắm.”
Quả Lập Thành vẫn lắc đầu: “Cho dù phát tờ rơi kéo khách hàng đến thì sao chứ? Suy nghĩ cho kỹ chế độ hội viên của phòng tập thể hình chúng ta.”
“Mỗi tuần cần đến đủ số lần nhất định, hơn nữa còn phải ràng buộc tiêu thụ đồ ăn healthy.”
“Khách hàng kéo đến bằng tờ rơi có bao nhiên người tiếp nhận điều kiện hà khác như vậy?”
Lý Á Linh nhất thời nghẹn lời: “Vậy... vậy phải làm sao.”
Quả Lập Thành quan sát mọi người, nói: “Không dò thấu suy nghĩ của ông chủ, vậy thì nghiêm túc làm theo lời ông chủ nói là được rồi.”
“Tổng giám đốc Bùi chắc chắn có cách nghĩ của riêng hắn. Vốn chúng ta đều không có sở trường tiêu thụ, không cần bịt mắt làm càn.”
“Tóm lại, mọi người không cần nghĩ nhiều, nếu thật sự tổng giám đốc Bùi trách mắng xuống, có hậu quả gì một mình ta gánh chịu.”
“Hiện tại chưa có khách hàng, mọi người đi làm nóng cơ thể đi, đều là dụng cụ máy móc rất tốt, đừng lãng phí.”