Trên mặt trợ lý Tân lộ ra vẻ kinh ngạc, có điều cũng không hỏi thêm nhiều, chỉ gật đầu xoay người chuẩn bị đi làm.
Bùi Khiêm lại bổ sung thêm một câu: “Chuyện này không nên truyền ra ngoài.”
Trợ lý Tân gật đầu: “Rõ rồi.”
Sau khi trợ lý Tân rời đi, Bùi Khiêm không khỏi bắt đầu liên tưởng.
Cũng không biết nhà chế tác game nào sẽ nhận lời mời thịnh tình từ ta đây?
Bùi Khiêm nỗ lực nhớ lại, phát hiện bản thân thật sự chưa từng tiếp xúc với các nhà chế tác game khác, ngoài Chu Mộ Nham của phòng làm việc Thiên Hỏa, nhưng đó cũng đã là chuyện hơn một năm trước rồi.
Nguyên nhân chủ yếu nằm ở, game đối với Bùi Khiêm chỉ là một phương pháp để lỗ tiền mà thôi, hắn căn bản không cảm thấy hứng thú với giới game trong nước, cũng không có động cơ chủ động kết giao với những nhà chế tác game thành công này.
Cho nên mãi đến hiện tại, Bùi Khiêm cũng không quen biết được mấy nhà chế tác game.
Nhưng như vậy cũng chẳng sao, Game Đằng Đạt cũng xem như là có chút danh tiếng trong giới game quốc nội, tổng giám đốc Bùi thành tâm thành ý muốn học tập chút tri thức thiết kế game, chắc thế nào cũng có một hai vị đại thần vui lòng đến tham gia?
Hoặc là, đơn thuần đến kết giao với tổng giám đốc Bùi cũng được!
Bên phía Kinh Châu địa linh nhân kiệt, rất nhiều nơi ăn ngon chơi vui, đến một chuyến cũng không lỗ!
Cũng không biết vị đại thần nào đồng ý đến đây? Mong chờ quá đi.
Bùi Khiêm bất giác bắt đầu tưởng tượng.
Sau hơn mười phút, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, trợ lý Tân đã về đến.
Bùi Khiêm rất mong chờ: “Đã có ai trả lời lại chưa?”
Sắc mặt trợ lý Tân thoáng lộ vẻ cổ quái: “Ách, tổng giám đốc Bùi, ta đã hỏi bốn công ty rồi, bọn họ... đều đã từ chối.”
Bùi Khiêm sững người: “Tại sao? Là vì ta không nói rõ vấn đề học phí sao? Hay là bởi vì thành ý của chúng ta không đủ?”
Trợ lý Tân lắc đầu: “Không phải vấn đề tiền, cũng không phải vấn đề thành ý.”
“Bọn họ vốn không tin, cho rằng chúng ta đang nói đùa.”
“Nguyên văn của một người nói thế này: Đừng có nói đùa, tổng giám đốc Bùi đã là nhà chế tác game đứng đầu trong nước, ai dám dạy hắn? Múa rìu qua mắt thợ sao?”
“Còn có một vị nói: Ta chỉ biết làm game nạp tiền, về phương diện tính nghệ thuật của game ngay cả khói xe hơi của tổng giám đốc Bùi ta còn hít không đến, sao có thể không biết ngại mà đi dạy tổng giám đốc Bùi chứ?”
“Mọi người đồng loạt tỏ vẻ, nếu chỉ là đến làm khách, kết giao qua lại bọn họ sẽ rất vui lòng, nhưng nếu là đến dạy học thì thôi khỏi đi.”
“Ta cảm thấy có hỏi thêm nữa cũng sẽ không có kết quả gì, cho nên không nhiều người nữa, quay về báo cáo với ngươi trước.”
Bùi Khiêm rất cạn lời: “Hay là, hỏi thử Chu Mộ Nham của phòng làm việc Thiên Hỏa?”
Người quen cũ, chắc sẽ dễ nói chuyện hơn một chút?
Sắc mặt trợ lý Tân mang theo nụ cười nhẹ: “Đã hỏi rồi, phản ứng của hắn là kịch liệt nhất.”
Bùi Khiêm: “...”
Đây đúng là một mớ hỗn độn.
Bản thân Bùi Khiêm thì lại không muốn bắt bẻ ý tứ, học tập cũng được, giao lưu cũng tốt, tác dụng có được đều gần như nhau.
Nhưng mà, yêu cầu của hệ thống rất rõ ràng.
Cần phải học tập, hơn nữa một triệu sáu trăm ngàn này cần phải chi tiêu dưới dạng học phí và các chi phí liên quan đến giảng dạy.
Giao lưu, nghiên cứu thảo luận, đều không phù hợp với yêu cầu của hệ thống!
Bùi Khiêm không nghĩ đến chuyện bản thân sẽ bị từ chối, càng không ngờ bị từ chối bởi vì nguyên nhân thế này.
Mọi người đều cho rằng trình độ thiết kế game của tổng giám đốc Bùi quá cao, dạy hắn rất ngại!
Bùi Khiêm tỏ ra không phục.
Phương pháp khó khăn lắm mới nghĩ ra được, lẽ nào lại bỏ cuộc dễ dàng như vậy? Tuyệt đối không thể!
Các ngươi không muốn dạy, vậy ta chỉ có thể cầu học nặc danh!
Bởi vì từ trước đến nay Bùi Khiêm đều cố tình bảo mật thân phận của chính mình, hiện tại người biết dáng vẻ thật sự của Bùi Khiêm không nhiều, bao gồm cả trong quá trình phỏng vấn cũng không có bất kỳ hình ảnh và tư liệu video nào.
Cũng chính là nói, cho dù gặp mặt những nhà chế tác này, bọn họ cũng sẽ không biết đây chính là tổng giám đốc Bùi.
Bùi Khiêm cân nhắc bản thân có thể nguy trang thành một phú nhị đại không thiếu tiền, bỏ ra 1.6 triệu mời những nhà chế tác thành công này về dạy mình thiết kế game.
Dù sao thì phú nhị đại mà, làm ra chuyện gì cũng không kỳ lạ, những người chế tác này cũng sẽ không quá nghi ngờ.
Có điều chuyện này lại mang đến một vấn đề mới.
Học phí một triệu sáu là do hệ thống đưa ra, cần phải chuyển từ tài khoản công ty sang, đến lúc đối diện với khoản thu nhập, phát hiện người chuyển khoản là Đằng Đạt, vậy phải làm sao đây?
Tại sao phú nhị đại này trả tiền học phí lại là dùng tài khoản công ty Đằng Đạt?
Dường như không được lắm.
Sau khi suy nghĩ mấy lần, hắn quyết định đổi một thân phận khác, không phải phú nhị đại, mà là nhân viên ưu tú của Đằng Đạt.
Bởi vì nhân viên ưu tú, cho nên tổng giám đốc Bùi đã cố ý đưa ra số tiền 1 triệu 6 để hắn có thể tuỳ ý sắp xếp và học tập nghiên cứu.
Mà nhân viên ưu tú này vẫn luôn một lòng hướng về thiết kế game, hắn không thiếu tiền quyết định dùng khoản tiền này mời người chế tác game ưu tú đến dạy kinh nghiệm chế tác game thành công.
Nếu nói như vậy, hắn chắc chắn không thể là nhân viên của bộ phận game, vậy thì là... nhân viên của bộ phận đầu tư vậy!
Bởi vì đầu tư thành công, cho nên nhận được phần thưởng đặc biệt của tổng giám đốc Bùi.
Ừm, như vậy có thể miễn cưỡng nói xuôi rồi.
Nếu có người hỏi, ngươi đã là nhân viên của Đằng Đạt, tại sao không tìm tổng giám đốc Bùi dạy ngươi thiết kế game?
Lúc này có thể đáp, công việc của tổng giám đốc Bùi bận rộn, không rảnh.
Tuy vẫn tồn tại một vài lỗ hổng, nhưng chắc vấn đề không lớn, dù sao có thể lừa được một người thì hay một người.
Chỉ cần có người chế tác game thành công đồng ý đến dạy mình, có thể tiêu số tiền này ra là được rồi.