Còn có một vài thi thể đã bắt đầu thối rữa, hoặc lộ ra tổ chức da thịt kỳ quái, đã phát sinh biến dị đáng sợ!
Lượng lớn máu tươi đã khô cạn, ngưng đọng, những thi thể này giống như đã quấn quýt thành một khối, rất khó để chia ra.
Mà lúc này, nhân vật chính đang sắp biến thành một thành viên trong số đó!
Nhân vật chính ở bên cạnh đống thi thể, rõ ràng người đưa hắn đến đây cũng không muốn đi sâu vào nơi này, cho nên chỉ tuỳ tiện vứt bỏ hắn xem như xong chuyện.
Sau một hồi trời đất xoay chuyển, nhân vật chính lăn từ trên đống thi thể xuống dưới đất bằng, sau một hồi thở dốc khôi phục lại chút thể lực, mới có thể miễn cưỡng đứng lên.
Lúc này, Trần Sa phát hiện mình đã thu hoạch được quyền khống chế nhân vật chính, đồng thời, cũng thu hoạch được đi lại tự do và di chuyển thị giác.
Màn hình xuất hiện thông tin gợi ý khá đơn giản, di chuyển chuột có thể quan sát bốn phía, sử dụng các phím AWSD có thể di chuyển trước sau trái phải.
Những thứ này đều là thao tác cơ bản của game FPS, nhưng nghĩ đến việc có vẫn có người lần đầu chơi loại game thế này, nên “Pháo Đài Trên Biển” vẫn nghiêm túc đưa ra chỉ dẫn. Điểm này hoàn toàn lấy các game lớn 3A ở nước ngoài làm tiêu chuẩn.
Dưới góc nhìn ngôi thứ nhất, Trần Sa đã hoàn thành việc đưa mình nhập vào nhân vật trong game.
Ánh sáng xung quanh rất mờ tối, nhưng vẫn có thể mơ hồ phân biệt được nhân vật chính lúc này đang ở trong một phong cách kiến trúc giống căn cứ quân sự.
Trong này vốn có mấy chiếc ghế, một cái bàn hội nghị khá lớn, mấy chiếc máy tính trong căn cứ quân sự, nhưng toàn bộ đều đã hỏng, bị vứt tuỳ tiện sang một bên, mặt đất cũng chồng chất không ít thi thể.
Khi nhìn về phía đống thi thể lớn nhất, Trần Sa cũng không thể xác định được có phải mình đã hoa mắt rồi không, dường như hắn nhìn có cánh tay nào đó duỗi ra từ trong đống thi thể, giống như đang giẫy giụa...
Cảnh tượng này khiến Trần Sa hơi dựng tóc gáy, hắn bằt đầu tìm kiếm lối ra.
Nơi này có ba lối ra, bên trên đều có ánh đèn màu xanh lá, trong đó có một cái còn viết chữ “EXIT”. Căn phòng không hề sáng đèn, nhân vật chính có thể mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng xung quanh, đều dựa vào tia sáng phát ra từ đèn trên những lối ra này.
Trần Sa điều khiển nhân vật chính đi về phía cánh cửa gần nhất.
Nhân vật chính không đi nhanh được, hơn nữa dù bất cứ lúc nào thì tầm nhìn cũng sẽ hơi mơ hồ, tay phải di chuyển thuận theo bước chân, tay trái lại ôm bụng, thân thể rõ ràng không được thoải mái lắm.
Đến trước cánh cửa đầu tiên, dùng sức đẩy ra, không mở được, hình như bị khoá hoặc bị chặn từ bên ngoài rồi.
Lại đến trước cánh cửa thứ hai, cánh cửa này có ổ khoá điện tử, yêu cầu phải có thẻ từ đặc thù mới có thể mở ra.
Sau khi Trần Sa điều khiển nhân vật chính kéo lê bước chân nặng nề lần nữa đến gần đống thi thể, đi về phía cánh cửa thứ ba ở phía xa nhất.
Nhìn ra xa, cánh cửa này giống như là đang khép hờ, có thể đi qua.
Bối cảnh xung quanh dường như trở nên vô cùng yên tĩnh, chỉ còn sót lại tiếng thờ dốc và tiếng bước chân của nhân vật chính.
Chính ngay lúc này, một con zombie đột nhiên nhảy bổ ra từ trong đống thi thể, ôm chặt lấy đùi phải của nhân vật chính, há lớn miệng muốn cắn lên!
Nhân vật chính kêu lên một tiếng thảm thiết, xung quanh màn hình nổi lên một vòng màu đỏ như máu, điều này có nghĩa là nhân vật chính đang bị tấn công!
Dựa theo nhắc nhở trên màn hình, Trần Sa nhanh chóng đảo chuột, sau đó nhấp vào phía trái tạo ra động tác vùng ra.
Nhân vật chính vừa phát ra tiếng kêu đau khổ, vừa nỗ lực vùng vẫy, đá con zombie này sang một bên, một chân giẫm nát đầu của nó!
Đương nhiên vào lúc mấu chốt, màn ảnh lập tức chếch đi một chút, tránh việc màn hình xuất hiện những hình ảnh có khẩu vị quá nặng.
Tuy nói bản thân ESRO ở thế giới này chính là một cơ cấu phân cấp, nhưng Bao Húc và Hoàng Tư Bác cũng không hi vọng “Pháo Đài Trên Biển” bị định vị là loại game không dành cho thanh thiếu niên, như thế sẽ dẫn đến việc thu nhỏ đối tượng người chơi.
Trên hình ảnh tương tự, tạo ra một vài xử lí đơn giản, dốc hết khả năng không biểu hiện quá mức rõ ràng.
Nhân vật chính vì đau đớn mà ngã ra mặt đất, dưới góc nhìn người chơi thứ nhất, có thể nhìn thấy rõ ràng chân phải bị zombie cắn toác một miếng, quần nguỵ trang rách ra một lỗ lớn, bên trong máu thịt nhầy nhụa, máu tươi đầm đìa.
Nhân vật chính lần nữa cố giẫy giụa đứng dậy, khó khăn di chuyển về phía cửa ra.
Cuối cùng, hắn đã đến trước cánh cửa cuối cùng.
Cánh cửa khép hờ, mơ hồ có thể nhìn thấy tia sáng yếu ớt xuyên qua khe cửa, hình như còn có một vài âm thanh khe khẽ.
Nhân vật chính nâng hai tay đẩy cửa.
Nhưng ngay khoảnh khắc cánh cửa mở ra, một con zombie máu tươi khắp người đột nhiên từ sau cửa nhảy bổ đến, đẩy ngã nhân vật chính ra đất!
“Đệt đệt đệt đệt đệt...!”
Trần Sa bị doạ giật bắn người, mặt của con zombie này dán gần đến, trực tiếp chiếm cứ cả màn hình, có thể nhìn thấy toàn bộ vết máu và thịt nát trên răng!
Tuy rằng mặt của con zombie này cũng không phải làm đến mức sống động như thật, chi tiết tỉ mỉ, nhưng zombie đột nhiên xuất hiện hoàn toàn vượt ngoài dự tính của Trần Sa, doạ hắn đến mức ngơ ngác!
Đây là một con zombie mặc quần áo theo kiểu lính đánh thuê, cơ thể hoàn hảo, bắp thịt rắn chắc, không giống con zombie tàn phế gầy yếu vừa rồi.
Con zombie lính đánh thuê này trực tiếp bổ nhào nhân vật chính đã bị thương ra đất, bán mạng duỗi đầu về phía nhân vật chính, vừa phát ra tiếng gào rú “gừ gừ”, vừa muốn cắn đứt cổ của nhân vật chính!
Mà tay phải của nhân vật chính thì lại bóp chặt yết hầu của zombie lính đánh thuê, tay trái mò về phía thắt lưng của con zombie.
“Đoành!”
Một tiếng súng vang lên, tầm mắt bị máu tươi làm mơ hồ, zombie lính đánh thuê bị nhân vật chính đẩy ra, thi thể ngã sang một bên.
Vòng eo của zombie lính đánh thuê có một khẩu súng, nhân vật chính rút khẩu sung ra, một phát nổ đầu!