“Sau đó thì làm phiền ngươi tiếp tục chuẩn bị những máy móc tập thể hình và tuyển thêm người các loại cho chi nhánh.”
Quả Lập Thành mở miệng, còn muốn khuyên thêm vài điều, nhưng mà nhìn thấy thái độ của tổng giám đốc Bùi kiên quyết như vậy, cũng chỉ đành gật đầu: “Được thôi tổng giám đốc Bùi, ta hiểu rồi.”
“Ơ... tổng giám đốc Bùi, người khi nãy nói quy tắc chọn địa chỉ là gì?”
Bùi Khiêm lặp lại lời nói: “Đợt này, mở từ ba đến năm chi nhánh, có một vài phòng tập thể hình không đồng ý chuyển nhượng, vì thế ngươi cố gắng cho ta mười địa điểm đi. Trong đó một cái chắc chắn gần sơn trang Minh Vân, những cái khác đều phải gần quán cà phê Internet Netfish hoặc là gần văn phòng của những bộ phận kinh doanh khác của Đằng Đạt.”
Sở dĩ chọn những địa điểm này, một mặt là vì để đảm bảo nguồn cung ứng tốt cho bữa ăn của phòng tập, một mặt khác cũng là vì cung cấp nguồn phúc lợi cho những nhân viên.
Bùi Khiêm cuối cùng cũng không quên, hai dự án Thác Quản Fitness và chung cư Sloth, một mặt là vì thua lỗ, mặt khác là vì cung cấp thêm thật nhiều phúc lợi cho những nhân viên.
Vốn dĩ không muốn kiếm tiền, sau đó lợi dụng những phúc lợi của nhân viên để vắt kiệt sức lực của mình, quả là niềm vui được nhân đôi.
Đã kết thúc thời gian quan sát của cửa hàng chính hãng này, xem ra tình hình trước mắt khá lạc quan, mặc dù cũng được một vài khách hàng, nhưng mà khoảng cách lợi nhuận còn xa lắm.
Trong trường hợp đó, ít nhiều gì cũng có thể lần lượt phân bố nhân viên của mình vào rồi.
Hơn nữa vì sao phải lần lượt, từng kỳ từng đợt?
Bởi vì mặt hạn chế của hệ thống, bất kể là chung cư Sloth hay là chia sẻ phòng tập thể hình, vì cung cấp phúc lợi cho nhân viên, buộc phải kiểm soát trong phạm vi nhất định.
Thí dụ như chung cư Sloth, ví dụ có một trăm gian phòng, chỉ có thể dùng ba mươi phòng trong số đó để làm ký túc xá cho nhân viên.
Nhà hàng, phòng tập thể hình cũng vậy, có thể dùng làm phúc lợi cho nhân viên, nhưng mà có một tiền đề, chính là phải đảm bảo những người tiêu dùng khác cũng có thể dùng được, không thể hoàn toàn bị độc chiếm bởi phúc lợi của nhân viên, hơn nửa tỷ lệ này bị hạn chế nghiêm ngặt.
Vì thế, muốn lập ra kế hoạch tập thể dục cho tất cả nhân viên, Bùi Khiêm còn phải mở thêm rất nhiều phòng tập thể hình mới được.
May thay chỉ cần những thứ này có thể thua lỗ, Bùi Khiêm sẽ có đủ động lực!
Chủ nhật, ngày 1 tháng 5.
Bùi Khiêm lại đến quán cà phê gần trường học, hôm nay hắn phải gặp người chế tác game mới.
Hạn mức học phí hệ thống cho phép dùng là một triệu sáu, bây giờ chỉ dùng một triệu, còn lại sáu trăm nghìn chưa tiêu.
Bởi vậy, trước đó Bùi Khiêm bảo trợ lý Tân tìm nhà thiết kế nổi tiếng từng làm mấy dự án thất bại, muốn học tập một chút về kinh nghiệm thành công.
Về việc vừa nổi tiếng vừa thất bại, đây là vì Bùi Khiêm muốn loại trừ nhiễu sóng của nhân tố năng lực cá nhân.
Nếu bản thân một người chế tác thất bại, không có ích, một là hệ thống không cho phép hắn tiêu quá nhiều học phí, mặt khác nhân tố thất bại của hắn cũng không nổi bật, khó học.
Nếu một người có nhân tố thất bại khắp người, thế Bùi Khiêm học ở đâu đây? Lỡ đâu học được nhân tố không đáng kể, thế chẳng phải công cốc sao?
Thì phải tìm kiểu nhà thiết kế có năng lực, có kinh nghiệm thành công, nhân tố thất bại trên người bọn vô cùng rõ ràng, như kiểu được dán nhãn “bắt mắt”, dễ học.
Chủ yếu Hà An giảng về nguyên nhân thành công của dự án Đằng Đạt, đối Bùi Khiêm thì đó là đề sai, là bài tập sửa sai quy mô lớn.
Hôm nay đại thần này giảng về kinh nghiệm thất bại của bản thân hắn, đối với Bùi Khiêm đó là bài tập tiêu chuẩn.
Kết hợp nội dung Hà An giảng với nội dung người chế tác giảng hôm nay lại với nhau, chẳng phải thành sao?
Với lại mời hai đại thần giảng cho mình, tiêu thành công một triệu sáu, còn học được kiến thức chuyên nghiệp về làm game.
Nếu lúc kết toán có thể có thể thông qua khảo hạch của hệ thống, tương lai dựa vào những thứ học được làm ra game lỗ tiền…
Vậy chẳng phải lỗ sml sao?
Mà so với hình thức giảng đề sai của Hà An, đại thần hôm nay sẽ “giảng đáp án tiêu chuẩn”, đối với Bùi Khiêm, kiến thức lỗ tiền trong này càng dễ tiếp thu hơn.
Nên lần Bùi Khiêm rất mong chờ lần gặp gỡ này!
Đến quán cà phê không lâu, người chế tác game này cũng đến.
“Xin chào giám đốc Mã! Ta tên là Khâu Hồng.” Một người đàn ông tóc dài bay bay, trông tầm hơn ba mươi tuổi thân thiết bắt tay với Bùi Khiêm.
Trước khi đến Bùi Khiêm đã tra khái quát về lý lịch Khâu Hồng này rồi.
Khác với lý lịch hào nhoáng của ông trùm viễn cổ Hà An, sự nghiệp chế tác game của vị Khâu Hồng này có thể nói là vô cùng gập ghềnh, đầy rẫy sai lầm.
Lý lịch của hắn có thể xem là mô phỏng cho thế hệ trưởng thành từ thị trường game nội địa hiện nay.
Vào ngành tầm năm 2001, sau khi vào ngành, vào công ty game lớn nào đó đảm nhiệm giám đốc kế hoạch, thành công nghiên cứu phát triển được game PC đề tài thần tiên, đương nhiên, là game hút máu.
Sau hai năm, dựa vào lý lịch dự án thành công nhảy sang công ty game khác, là giám đốc kết học phát triển game PC bối cảnh khoa học viễn tưởng phương Tây nào đó, dự án flop dọc đường, nghiên cứu phát triển suốt một năm, cuối cùng dữ liệu thử nghiệm cực kỳ kém, bất đắc dĩ chết yểu.
Sau đó, hắn lại đổi một công ty game, tiếp tục đảm nhiệm giám đốc kế hoạch chế tạo game nạp tiền đề tài chiến quốc, lần này nhận được thành công, có được thành tích kiêu ngạo hơn trăm triệu một tháng.
Game chiến quốc này có thể xem là cây thường thanh, tuy sau nửa năm thì doanh thu tụt dốc, nhưng vẫn duy trì vận hành được ba năm, cũng tích lũy được danh tiếng không tồi cho Khâu Hồng.
Tích lũy danh tiếng dựa vào dự án này, Khâu Hồng quyết định tự lập nhà riêng, tự tìm đầu tư thành lập công ty game, nghiên cứu phát triển game nạp tiền, lại đứt gánh giữa đường nữa.