Lý Á Linh quay đầu, thấy tổng giám đốc Bùi nhàn nhã tản bộ từ cửa chính phòng tập thể hình đi vào, nhìn xung quanh, có vẻ như đang tìm kiếm cái gì.
Sau khi nhìn thấy Lý Á Linh, mắt Bùi Khiêm sáng ngời.
Tìm được rồi!
“Huấn luyện viên Á Linh, ta có chuyện tìm ngươi.”
Lý Á Linh sửng sốt: “Tổng giám đốc Bùi, không phải là tìm ta làm quản lý phòng tập đấy chứ?”
Bùi Khiêm vừa nghe, tí nữa thì giận đến mỉm cười.
Ngươi tưởng gì thế?
Phần tử nguy hiểm như ngươi, lại còn muốn chiếm một chi nhánh của ta?
Ngươi tưởng bở!
Bùi Khiêm lắc lắc đầu: “Không phải. Chúng ta ngồi xuống nói.”
Lý Á Linh vừa nghe không phải đi làm quản lý chi nhánh cũng có chút hoang mang.
Ngoài cái này ra thì có thể là chuyện gì đâu?
Hai người ngồi xuống ở khu nghỉ ngơi, cô gái ở quầy lễ tân bên cạnh bưng lên hai ly nước lọc.
Bùi Khiêm uống hai ngụm, nhạt nhẽo, chẳng có vị gì cả, đành phải đặt ở một bên.
“Thật ra lần này ta tới là muốn hỏi ngươi, có bằng lòng tiếp nhận làm huấn luyện viên chuyên phụ trách huấn luyện mười tuyển thủ tập thể hình không.”
“Ta cần phải nói rõ, đây là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn, yêu cầu kiến thức chuyên môn cực cao mới có thể đảm nhiệm. Nhưng đổi lại ta cũng sẽ cho ngươi thù lao vô cùng phong phú.”
“Chỉ cần ngươi đồng ý tiếp thu nhiệm vụ này, tất cả yêu cầu điều kiện trong quá trình huấn luyện ngươi đều có thể nói với ta, ta sẽ cố gắng đáp ứng.”
Lý Á Linh nghe, mắt sáng rực lên.
Nghe có vẻ như là một công việc rất thú vị và cũng rất có tính khiêu chiến đây!
Lý Á Linh căn bản không hứng thú làm cửa hàng trưởng, nàng thích thú công việc huấn luyện viên này của bản thân hơn.
Bất kể là tự mình tập, dạy người khác tập thể hình, hay là tạo mối quan hệ thân thiết với khách hàng, giúp đỡ bọn họ rèn luyện sức khỏe tốt hơn, đều là những sở thích của Lý Á Linh.
Bây giờ nghe thấy đề nghị của tổng giám đốc Bùi, Lý Á Linh cảm thấy cũng được!
Chuyên trách huấn luyện, chỉ phụ trách dạy mười người tuyển thủ, hơn nữa còn yêu cầu kiến thức chuyên môn rất cao, điều này vô cùng phù hợp!
Huống chi tổng giám đốc Bùi còn hứa tăng lương bổng, còn hứa rằng sẽ đáp ứng mọi điều kiện cần thiết trong khi huấn luyện.
Điều này đơn giản là ước mơ lớn nhất của tất cả huấn luyện viên!
Lý Á Linh liền gật đầu: “Không thành vấn đề tổng giám đốc Bùi, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Bùi Khiêm mỉm cười gật đầu: “Rất tốt, vậy thì cho ngươi thời gian hai ngày, bàn giao sơ công việc bên này của phòng tập thể hình. Thứ bảy ta sẽ đến phòng tập đón ngươi, cùng nhau đi đến căn cứ huấn luyện.”
Lý Á Linh rất vui vẻ: “Được thôi tổng giám đốc Bùi, ta sẽ bàn giao công việc xong xuôi trước thứ bảy!”
Tuy rằng Thác Quản Fitness không có dạy riêng một với một, nhưng có rất nhiều học viên đều đến vì Lý Á Linh, trước lúc đi thì ít nhất cũng phải nói với người ta một tiếng.
Hơn nữa, sắp xếp ca huấn luyện của Thác Quản Fitness đều đã hoàn thành, Lý Á Linh như vậy mà đi, còn phải sắp xếp lại từ đầu, cho nên cần hai ngày để bản giao công việc.
Bùi Khiêm đứng dậy rời đi, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Đã xong!
Đã loại bỏ được mối đe dọa tiềm ẩn cho Thác Quản Fitness, cũng tìm được huấn luyện viên cho đội DGE.
Quả thực là hai mặt đều tốt, song hỷ lâm môn!
Đương nhiên, Bùi Khiêm cũng hiểu rõ, đợi đến khi thứ bảy sẽ được đưa đến câu lạc bộ Esports, hai bên chắc chắn sẽ sững sờ.
Lý Á Linh mong muốn được dẫn dắt một đội tuyển thủ thể hình chuyên nghiệp cao lớn vạm vỡ, kết quả gặp được một nhóm thanh nhiên gầy như cái que nghiện net.
Mà nhóm thanh niên nghiện net này đang mong đợi gặp được một người huấn luyện Esports chuyên nghiệp, kết quả là một người huấn luyện viên nữ, hơn nữa còn là kiểu người một đấm có thể đấm chết con bò nữa.
Nhu cầu này chắc chắn không đối xứng.
Nhưng mà Bùi Khiêm cảm thấy rằng, đều là huấn luyện cả, huấn luyện thể hình hay là huấn luyện tốc độ tay đều là huấn luyện, không có gì khác biệt mà.
Huống hồ trình độ của huấn luyện viên trong nước hiện giờ, Lý Á Linh thực sự không hề kém hơn bọn họ.
Giống như thị trường chứng khoán, có lúc cổ phiếu gì ngươi cũng không muốn mua, thì đã loại bỏ được bảy trên mười đối thủ cạnh tranh.
Tóm lại, sự sắp đặt này rất là hoàn mỹ, người đúng tài năng, vật đúng công dụng.
Bùi Khiêm không khỏi xúc động, ta thật sự là thiên tài!
……
……
Thứ năm, ngày 12 tháng 5.
Bùi Khiêm đang nằm ngủ nướng trên giường, điện thoại reo lên.
Mở đôi mắt đang ngáy ngủ, lấy điện thoại lên xem, trong lòng nghĩ, mới sáng sớm 11 giờ là ai gọi cho ta vậy?
Khi nhìn tên người gọi, hóa ra là Mã Dương.
Bùi Khiêm giật mình, ngay lập tức tỉnh táo lại.
Lão Mã chắc không phải là đã gây nên chuyện gì cho ta rồi chứ?
Hiện giờ Mã Dương là đối tượng chính được chú ý đến, cuộc điện thoại này không thể không dám nghe.
“Alo? Tổng giám đốc Bùi! Ta đang làm việc bên đầu tư Viên Mộng, có sự tiến triển rất lớn!” Trong điện thoại vang lên giọng nói phấn khích của Mã Dương.
Bùi Khiêm lập tức như đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.
Trước kia Bùi Khiêm đã dùng kế mà trói chân Mã Dương vào câu lạc bộ Esports DGE, khiến cho hắn ngày ngày chơi game quên cả lối về, quên cả những việc về đầu tư.
Nhưng vào khoảng thời gian trước, bị một tốp tuyển thủ đầu không óc ra đòn không nặng cũng không nhẹ, trong một ván đấu đã trực tiếp hạ gục Mã Dương 0-28, đã giúp cho Mã Dương cai nghiện net.
Vì thế, Mã Dương chỉ có thể quay về mà cân nhắc chuyện đầu tư.
Bùi Khiêm từ trên giường xoay người ngồi dậy: “Ừ, nói lại nghe xem.”
Mã Dương phấn khích đáp: “Anh Khiêm, ngươi không phải là muốn ta tìm loại dự án đặc biệt lý tưởng sao? Ta đã tìm kiếm rất lâu, cuối cùng cũng đã tìm được!”
Lần này Bùi Khiêm bắt đầu để ý: “À? Lý tưởng bao nhiêu?”
Mã Dương: “Muốn bao nhiêu lý tưởng thì có bấy nhiêu lý tưởng đó anh Khiêm! Lý tưởng bùng nổ!”
Đôi mắt Bùi Khiêm sáng lên, chẳng lẽ lão Mã muốn vì bản thân mà lập nên công lao hiển hách?