Vinh quang thất bại số một chắc sẽ mãi thuộc về năm chục nghìn và “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” kia.
Lâm Thường nói tiếp: “Với lại, tổng giám đốc Bùi, qua hai hôm nữa, chú thích vòng hai của điện ảnh cũng phải bắt đầu rồi, ngươi chuẩn bị xong bị nịnh chưa?”
Bùi Khiêm: “?”
Lâm Thường: “Có lúc, thứ tốt trước khi ra nước ngoài, mọi người bình luận về nó một phen, sau khi ra nước ngoài, lại bình luận khác.”
“Bây giờ ta đang vô cùng tò mò, trước đó rất nhiều người cảm thấy ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’ quay chẳng ra gì, người trong nước không thích, người nước ngoài chẳng mê. Nhưng bây giờ ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’ nhận giải thưởng ở Cannes, họ sẽ nói thế nào đây?”
“Được rồi, tổng giám đốc Bùi ngươi tiếp tục happy đi, nhớ đợi ta đến Kinh Châu mời ta uống rượu đấy!”
Xem nhật ký trò chuyện với Lâm Thường, Bùi Khiêm trầm mặc.
Quả là khiến người ta đau đầu!
……
Cùng lúc này, quán cà phê Internet Netfish chi nhánh Đại học Hán Đông.
“Xin chào, ta là người phụ trách của quán cà phê Internet Netfish Tiêu Bằng, ngươi là?”
Lương Khinh Phàm bắt tay Tiêu Bằng: “Ta tên là Lương Khinh Phàm, là nhà thiết kế dự án chung cư Sloth của tổng giám đốc Bùi.”
“Ồ! Mau ngồi đi.”
Hai ngươi Tiêu Bằng và Lương Khinh Phàm đang ngồi ở cạnh cửa sổ khu cà phê, nhân viên phục vụ bưng hai tách cà phê lên.
Sau khi hai người hàn huyên vài câu, Lương Khinh Phàm nói mục đích mình đến.
“Giám đốc Tiêu, không biết ngươi có hứng thú đổi phong cách cho quán cà phê Internet Netfish?”
Lương Khinh Phàm đang hoàn thành dự án của chung cư Sloth, gần đây vẫn luôn ở Kinh Châu du sơn ngoạn thủy, tìm linh cảm, đợi chỉ thị của tổng giám đốc Bùi.
Nhưng đợi lâu quá không có tin tức gì, hắn cũng thấy hơi chán.
Sau đó, Lương Khinh Phàm quyết định tiến bước trước.
Tổng giám đốc Bùi có nhiều sản nghiệp như thế, bao gồm quán cà phê Internet Netfish, Takeaway Netfish, phòng tập thể hình Thác Quản, chung cư Sloth... đều cần phải chỉnh sửa.
Nếu có thể ký với tất cả, thiết kế ra những án lệ danh tiếng được chào đón, vô cùng quan trọng đối với sự thăng cấp danh tiếng bản thân.
Huống chi hắn rất rõ, bộ phận của Đằng Đạt không thiếu tiền, phí thiết kế chắc chắn không thiệt.
Nên hôm nay hắn đến quán cà phê Internet Netfish gặp Tiêu Bằng, chuẩn bị làm quen trước chút chút, sau đó lúc hợp tác sẽ dễ dàng hơn.
Tiêu Bằng nghĩ nghĩ: “Tạm thời không cần. Quán cà phê Internet Netfish 1.0 và 2.0, sức tiếp thu của người tiêu dùng rất cao, thay đổi phong cách bất chợt có thể không ổn lắm; Quán cà phê Internet Netfish 3.0, bây giờ đã trong thời gian trang trí rồi, tạm thời cũng không tiện.”
“Đương nhiên, nếu sau này có quán cà phê Internet Netfish 4.0, chắc chắn ta sẽ liên hệ ngươi trước.”
“Nhưng ta biết có một chỗ cần giúp đỡ. Nếu không thì ngươi đến Palpitation Hotel thử xem?”
“Ta cho ngươi số điện thoại của phụ trách bên đó, họ Trần, ngươi liên lạc trực tiếp với hắn là được.”
Thứ ba, ngày 24 tháng 5.
Palpitation Hotel.
Trần Khang Thác đang đứng ở lối vào khu công nghiệp cũ, sốt ruột trong ngóng.
Đột nhiên, hắn thấy một chiếc taxi dừng bên ngoài, một người trẻ tuổi bước xuống từ trên xe.
Trong thoáng chốc, Trần Khang Thác vãn không dám tiến lên phía trước, vì hắn biết kiến trúc sư họ Lương muốn gặp mình vào hôm nay tương đối trẻ tuổi, nhưng người đến trông trẻ quá trẻ.
Nhưng nghĩ lại, hai người hôm qua đã hẹn trước giờ giấc rồi, hình như cũng không ai sẽ đến?
Trần Khang Thác do dự một lúc mới vội bước lên: “Ngài Lương?”
Lương Khinh Phàm gật đầu: “Đúng, là giám đốc Trần sao?”
“Thật là ngài Lương? Xin chào xin chào!”
Trần Khang Thác phấn khởi bắt tay Lương Khinh Phàm, sau đó hai người về văn phòng Trần Khang Thác.
Vừa vào, trong văn phòng đã có hai ngươi đứng dậy khỏi sofa tiếp đón.
Trần Khang Thác nói với Lương Khinh Phàm: “Ngài Lương, ta giới thiệu một chút. Vị này là đồng nghiệp cùng phụ trách Palpitation Hotel với ta Hác Quỳnh, vị này là nhà thiết kế đang phụ trách việc trang trí và cải tạo Palpitation Hotel, Sử Triết Thụy.”
Lương Khinh Phàm chào hỏi hai người, nhất là với Sử Triết Thụy, đều là kiến trúc sư, có rất nhiều chủ đề chung.
Sử Triết Thụy là kiến trúc sư trẻ người bản địa Kinh Châu rất có thực lực, lớn hơn Lương Khinh Phàm một tuổi, nhưng về lý lịch và học lực thì không tỏa sáng bằng Lương Khinh Phàm.
Về việc vì sao Bùi Khiêm chọn hắn phụ trách dự án Palpitation Hotel… rõ ràng cũng là vì suy nghĩ giống như chọn Lương Khinh Phàm, không muốn tìm kiến trúc sư nổi danh quá để thầu dự án Palpitation Hotel, bớt mang đến danh tiếng và độ hot không cần thiết cho dự án Palpitation Hotel.
Trần Khang Thác rót trà: “Ngài Lương ngươi quả là giúp người khi gặp nạn, giải quyết được vấn đề gấp rút của ta.”
Lương Khinh Phàm sững sờ: “Ồ? Sao lại nói vậy?”
Trần Khang Thác nhẹ nhàng đặt trà nóng trước mặt Lương Khinh Phàm: “Chuyện này nói ra thì dài lắm. Palpitation Hotel là dự án giải trí chủ đạo tổng giám đốc Bùi hưởng ứng lời kêu gọi, cải tạo khu công nghiệp cũ, chắc ngươi biết cái này nhỉ? Có một nhóm đầu tư cũng được truyền cảm hứng bởi tổng giám đốc Bùi, đến đầu tư khu lân cận.”
“Mấy đầu tư này đề xuất, muốn chủ động để tổng giám đốc Bùi và Palpitation Hotel xây dự một trung tâm thương mại cỡ lớn, dùng để bán những đạo cụ liên quan xung quanh, Chúng ta đưa ra phương án, bọn họ bỏ tiền.”
“Thế là ta bảo thầy Sử làm một thiết kế trung tâm thương mại tương đối thường thấy, định làm theo đó.”
“Nhưng tổng giám đốc Bùi là ngươi thích có yêu cầu tinh tế! Hôm qua hắn gửi mail, nói muốn chúng ta thiết kế trung tâm thương mại này thành mê cung!”
Sử Triết Thụy tiếp lời: “Lúc nghe giám đốc Trần nói ta cũng sững sờ. Vốn dĩ ta cảm thấy, thứ như trung tâm thương mại còn có thể làm tốn kém sao? Đầu tiên ta làm một phương án bình thường, nào ngờ tổng giám đốc Bùi không hài lòng!”
“Nhưng bây giờ ta vẫn phải phụ trách thi công xây dựng của Palpitation Hotel, phải luôn để mắt đến, nếu có vấn đề gì thì phải sửa đổi bất cứ lúc nào, vốn dĩ thời gian rất gấp rút, tổng giám đốc Bùi còn yêu cầu làm một mê cùng, cái này càng khó hơn.”
“Ta không có nghiên cứu nhiều về mê cung, với lại bây giờ cũng đang xài phân thân chi thuật đây! Thế là… chuyện này trì trệ rồi, giám đốc Trần phiền não lắm.”