Trần Khang Thác gật đầu: “Đúng, may thay ngài Lương đến rồi! Ngài Lương, ngươi có suy nghĩ hay ho gì về phương án này không?”
Lương Khinh Phàm nhướng mày.
Làm trung tâm thương mại thành mê cung?
Ý tưởng táo bạo thật!
E rằng trên thế giới này cũng chỉ có tổng giám đốc Bùi có thể nghĩ ra được ý tưởng thiên mã hành không thế này thôi nhỉ?
Lương Khinh Phàm uống ngụm trà, hỏi: “Cụ thể tổng giám đốc Bùi nói thế nào? Mê cung thì ta cũng có vài suy nghĩ, nhưng trước tiên phải lý giải yêu cầu của tổng giám đốc Bùi đã, lỡ đâu hiểu nhầm ý.”
Trần Khang Thác cười ha ha, tự hào cười nói: “Yên tâm, ta là nhân viên cũ đến từ Game Đằng Đạt, rất tâm đắc về mặt lý giải yêu cầu của tổng giám đốc Bùi!”
“Tổng giám đốc Bùi nhắc đến hai điểm trong mail, đầu tiên là phải đắt, ung dung hào hoa, xanh vàng rực rỡ, trang trí theo phong cách nhiều cửa hàng sang trọng, ngoài ra, các cửa hàng bán sản phẩm xung quanh sẽ ẩn trong mê cung, để phần lớn khách hàng vào, hễ không cẩn thận sẽ đi đến lối ra, không tìm được cửa hàng.”
“Đầu tiên ta giải thích ý của tổng giám đốc Bùi từ góc nhìn của ta, nếu mọi người cảm thấy có khía cạnh khác thì có thể bổ sung.”
“Ta cảm thấy ý tưởng mê cung này của tổng giám đốc Bùi có liên quan đến game! Giống như trong game tập họp rất nhiều nguyên tố, các đạo cụ tập hợp được ẩn đi, người chơi phải tìm kiếm, có thể kéo dài thời gian chơi game của bọn họ.”
“Đồng thời, người chơi tìm được cửa hàng ẩn, tương đương với việc tìm được thương nhân ẩn trong trò chơi, trên thực tế sẽ tạo thành một loại ám thị tâm lý, không dễ dàng gì mới tìm được, sẵn tiện mua gì đó nhỉ? Nếu không chẳng phải thiệt rồi sao? Như vậy cũng có thể thúc đẩy người ta tiêu tiền.”
“Nếu các cửa hàng sẽ thay đổi vật phẩm, quà để check in, thế thì càng tuyệt vời.”
“Về việc vì sao phải trang trí đắt, cái này tạm thời ta chưa nghĩ ra.”
Lương Khinh Phàm khẽ gật đầu, tay phải sờ sờ tách trà: “Ừm, thiết kế mê cung này có thể kéo dài thời gian chơi game của người chơi thì chắc chắn không thành vấn đề, nhưng suy xét từ góc độ của kiến trúc sư, chắc hẳn vẫn còn một vài suy nghĩ khác.”
“Tổng giám đốc Bùi nói không để ý là sẽ ra khỏi lối đi, nói rõ cửa ra của mê cung này rất nhiều, ý là có thể chuyển hướng của dòng người đông đúc, trải nghiệm mua sắm của khách hàng được nâng cao, đồng thời đảm bảo lúc tình huống gấp rút, du khách có thể nhanh chóng tản ra.”
“Với lại, làm mê cung là chia khu, trong thiết kế kiến trúc, chia khu có thể cải thiện rất lớn tỷ lệ sửa dụng của không gian, trông bên ngoài thì chi phí cao hơn, trên thực tế lại là biểu hiện của tầm mắt xa.”
“Ta cảm thấy, có thể làm vài bức tường chủ chốt của mê cung có thể chuyển động, đóng lại thì không có đường, mở ra thì có thêm đường. Sau khi làm tự động khống chế, thông qua thuật toán máy tính để tự động tạo thành địa hình mê cùng, cách một khoảng thời gian sẽ đổi một lần, có thể khiến du khách duy trì cảm giác mới mẻ với nơi đây.”
“Đương nhiên, để an toàn cũng phải cho phép khống chế bằng tay, lúc nào cùng có người để mắt đến, dù xuất hiện tình trạng mất điện đột xuất cũng đảm bảo du khách có thể tìm được lối ra nhanh chóng, sẽ không bị nhốt.”
“Về việc vì sao lại phải đắt… ta cảm thấy, có phải tổng giám đốc Bùi thích phong cách mê cung Hoàng Kim không? Cho người ta cảm giác như trên đường tìm kho báu, vô hình trung làm nổi bật lên giá trị của sản phẩm bên trong.”
“Giống như nhiều cửa hàng sang trọng, vì sao phải trang trí khoa trương như thế? Chính là để tạo thành một bầu không khí khiến ngươi cảm thấy hình như mình ở trong hoàng cung, mà trang sức tinh xảo trước mắt ngươi là thứ hoàng thất mới có thể đeo, lúc này ngươi sẽ không nhịn được mà móc tiền ra mua.”
“Sự thật chứng minh, muốn đạt được hiệu quả thế này, vẫn sử dụng phong cách khoa trương hào nhoáng của vàng rực rỡ là ổn nhất.”
“Thế này, lúc tuyên truyền Palpitation Hotel có thể nói: Palpitation Hotel xa xôi đáng sợ, chỉ cần vượt qua trải nghiệm khủng bố kích thích kinh hãi, đi ra mê cung Hoàng Kim đường hoàng tráng lệ, có thể tìm thấy báu vật được chôn vùi!”
Ánh mắt Trần Khang Thác sáng lên: “Thì ra là vậy!”
“Trước đây ta chỉ giải đáp mạch suy nghĩ của tổng giám đốc Bùi qua góc độ thiết kế game đã cảm thấy thiết kế này không tồi rồi, bây giờ nghe thầy Lương giải thích một lần bằng lối suy nghĩ trong tâm lý học và thiết kế kiến trúc, càng có lý hơn!”
“Tổng giám đốc Bùi đã suy xét vấn đề này qua góc độ của kiến trúc học? Tri thức thật uyên thâm.”
“Đã vậy thì cứ gọi trung tâm mua sắm này là mê cung Hoàng Kim là được rồi, đến lúc đó có thể làm trung tâm mua sắm lại có thể làm một dự án du lịch trong Palpitation Hotel, một công đôi việc!”
“Ngài Lương, chuyện gấp rút, thiết kế của mê cung Hoàng Kim giao cho ngươi! Chúng ta sẽ gửi ngươi phí thiết kế theo tiêu chuẩn của Đằng Đạt!”
Trần Khang Thác nhìn Lương Khinh Phàm bằng ánh mắt nhiệt tình.
Lương Khinh Phàm nghĩ nghĩ: “Đương nhiên thiết kế thì không thành vấn đề, nhưng, qua một khoảng thời gian nữa tổng giám đốc Bùi còn cần ta thiết kế chung cư Sloth mới, ta sợ không thể trông coi toàn bộ quá trình.”
Sử Triết Thụy vỗ ngực: “Không có gì, chỉ cần ngài Lương đây đưa ra phương án thiết kế là được, chuyện thi công có thể để giám đốc Lý bọn ta tìm đội thi công, ta cũng có thể trông giúp.”
“Nhưng… nếu gặp vấn đề không thể giải quyết, vẫn phải phiên ngươi đích thân đến một chuyến.”
Lương Khinh Phàm gật đầu: “Cái này thì dễ thôi, ta phải phụ trách chung cư Sloth, chắc chắn cũng ở Kinh Châu, có thể đến bất cứ lúc nào.”
Trần Khang Thác rất phấn khởi: “Thế thì trông cậy cả vào ngài Lương rồi!”
……
Thứ tư, ngày 25 tháng 5.
Bùi Khiêm im lặng lướt web, trên mặt tràn ngập biểu cảm hoang mang.
Tình hình phát triển ngoài dự liệu của hắn rồi.
Toàn mạng lại bị “Ngày Mai Tươi Đẹp” thao túng lần nữa!
Lần trước xuất hiện tình huống này là lúc “Ngày Mai Tươi Đẹp” công chiếu trong nước, vừa hot lên.