Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 939 - Chương 939. Ba Bài Học Kinh Nghiệm Thất Bại

Chương 939. Ba bài học kinh nghiệm thất bại
Chương 939. Ba bài học kinh nghiệm thất bại

Nhưng vấn đề là, bản thân chỉ tay năm ngón cả nửa ngày trời, game cũng không có thất bại?

Ngược lại, càng chỉ điểm thì càng thành công, ngươi nói xem đạo lý ở đâu chứ!

Lẽ nào, là do cách chỉ tay năm ngón của ta không đúng?

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Cái đó, ta có một câu hỏi. Khâu Hồng, ngươi nói ‘cách chỉ tay năm ngón của ông chủ khiến dự án thất bại’, có thể nói cụ thể là chỉ tay năm ngón như thế nào được không?”

Khâu Hồng vẻ mặt ngạc nhiên: “Tổng giám đốc Mã, chuyện này còn cần giải thích sao? Ngươi chỉ cần mở rộng suy nghĩ ra là có thể nghĩ ra rồi!”

“Ví dụ như, ngươi rõ ràng biết game nào đang thịnh hành hiện nay, nhưng ông chủ khăng khăng phản đối; ngươi biết chính xác người chơi thích gì, nhưng ông chủ nhất quyết làm trái ngược lại với người chơi; hoàn toàn không có phương án thiết kế nào trên thị trường, nhưng ông chủ vỗ trán khăng khăng đòi ngươi làm một cái…”

Bùi Khiêm lại lần nữa rơi vào yên lặng.

Nghe như, đây không phải là những gì ta đang làm sao?

Vậy thì ý tưởng thua lỗ của ta dường như cũng không có vấn đề gì?

Làm sao mà kết quả lại hoàn toàn trái ngược lại?

Không được, điều này không có tác dụng, tất cả đều là phương pháp mà ta đã thử qua rồi, phải nhanh chóng ngăn Khâu Hồng lại, đừng nói sâu về nó nữa.

Bùi Khiêm cảm thấy không thể để thời gian quý báu của mình lãng phí vào chủ đề này nữa, vội vàng nói: “Ừm, ta hiểu hết rồi. Điều này thực sự rất dễ dẫn đến thất bại! Nhưng kinh nghiệm này đối với ta không có tác dụng cho lắm, chúng ta có thể đổi cái khác không?”

Khâu Hồng sửng sốt một lúc: “Không có tác dụng cho lắm? Tổng giám đốc Mã, ý của ngươi là ngươi không hay gặp phải vấn đề như vậy sao?”

“Ừ, thật vậy, tổng giám đốc Mã, cấp trên của ngươi là tổng giám đốc Bùi, tổng giám đốc Bùi chính là người sản xuất game hàng đầu, ngươi không có khả năng bị ông chủ chỉ đạo dẫn đến thất bại.”

“Không sao đâu tổng giám đốc Mã, ta đã suy xét đến chuyện này rồi, cho nên đây chỉ là món khai vị mà thôi, ta vẫn còn chuẩn bị những nội dung khác ở phía sau.”

Bùi Khiêm rất vui.

Tốt quá rồi, suýt chút nữa đã nghĩ rằng buổi học này lại uổng công nữa rồi!

Khâu Hồng nói tiếp: “Vậy thì, yếu tố thất bại cực kỳ quan trọng tiếp theo, chính là không khai thác được nhân tài mà ngươi muốn! Tổng giám đốc Mã, điều này chắc là ngươi có thể sử dụng đến nhỉ?”

Bùi Khiêm hoàn toàn đồng ý: “Ừ, ta thực sự rất đau đầu với điều này!”

Khâu Hồng khẽ mỉm cười, tiếp tục nói: “Một ông chủ chắc chắn không thể ôm đồm hết tất cả mọi việc, nếu là như vậy nhất định sẽ mệt như chó, vả lại còn làm không tốt được. Vào lúc này, ngươi cần phải tự tìm người phụ trách cho từng công việc chuyên môn.

“Điểm này vẫn có điểm khác biệt với quản lý dự án, quản lý dự án chính là làm sao để tận dụng nhân tài, mà bài giảng hiện tại chính là làm sao để khai thác nhân tài! Tương đối mà nói, khai thác nhân tài vẫn cao hơn một chút.”

“Rất nhiều dự án thất bại sở dĩ thất bại là bởi vì mắt nhìn người của người lãnh đạo không tốt, bị một số kẻ lừa gạt ăn nói bốc phét lừa gạt, giao nhiệm vụ quan trong cho hắn, kết quả hắn lại không có chút năng lực thực tế nào.”

Bùi Khiêm mạnh mẽ gật đầu: “Cho nên, những tên lừa gạt này đều ở đâu?”

Khâu Hồng nhất thời không biết nên trả lời như thế nào: “Ừm... ẩn mình trong biển người mênh mông.”

Bùi Khiêm hỏi: “Vậy theo lý thuyết, số lượng những kẻ lừa gạt sẽ không nhỏ đâu đúng không?”

Khâu Hồng ngâm nghĩ: “Chuyện này ai mà biết được, cũng không có ai điều tra số liệu về phương diện này. Nhưng ta nghĩ, cũng có thể, hầu hết mọi người sẽ luôn gặp phải một hai kẻ lừa gạt khi khởi nghiệp mà phải không?”

Bùi Khiêm im lặng không nói.

Vậy có nghĩa là vận may của ta không tốt rồi?

Vẫn là không được, yếu tố này dường như vẫn không dùng được, dù sao thì mình cũng thực sự không có thiên phú gì về phương diện nhận biết kẻ lừa gạt, Trương Vọng là ví dụ rõ nhất.

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Cái đó, tổng giám đốc Khâu, điều này dường như cũng không giúp ích được gì cho ta...”

Khâu Hồng sửng sốt một lúc: “Ơ... không sao đâu, tổng giám đốc Mã, ta lại đổi sang cái khác.”

“Ta không có nhiều kinh nghiệm thành công, nhưng kinh nghiệm thất bại thì có rất nhiều!”

 Bùi Khiêm: “...”

Đột nhiên lại có cảm giác đồng cảm không thể lý giải là thế nào nhỉ?

Khâu Hồng suy nghĩ một lúc: “Vậy tiếp theo đây ta sẽ nói về khái niệm ‘lệch lạc về nhận thức’!”

Bùi Khiêm gật gật đầu, cảm thấy lý thuyết này có vẻ rất to lớn, có lẽ sẽ giúp ích đối với mình!

Khâu Hồng giải thích: “Trong các công ty Game, chúng ta thường nghe thấy những câu nói như: ‘Ông chủ là một thằng ngốc, không hiểu cái gì hết, không làm nữa’, hoặc là ‘người lập kế hoạch mới tuyển dụng quá ngu ngốc, đã bị ta sa thải rồi’.”

“Kiểu đối thoại này, đã xảy ra tại rất nhiều công ty game, thậm chí cả ngữ khí cũng rất giống nhau. Vậy thì, tại sao người trong giới game luôn cảm thấy đối phương cái gì cũng không hiểu?”

“Một giám đốc kế hoạch có kinh nghiệm phong phú, và nhà sản xuất có thể lôi kéo được đầu tư, chắc hẳn đều là người trong nghề, hai người bọn họ luôn nói đối phương ‘chẳng hiểu gì cả’, vậy rốt cuộc ai mới là người không hiểu đây?”

“Đây chính là ‘lệch lạc về nhận thức’, nói cách khác, nhận thức của mỗi người đều không giống nhau, ngươi và ta suy nghĩ về cùng một việc, nhưng nhận thức mà ta nghĩ đến và nhận thức mà ngươi nghĩ đến hoàn toàn không giống nhau, vì vậy chúng ta đều sẽ có cảm giác như đối phương hoàn toàn không hiểu gì cả.”

“Ví dụ như việc ‘game nhái’, đối với tư bản hoặc ông chủ mà nói, đây là kinh nghiệm thành công đã được kiểm chứng, tại sao lại không làm? Mà đối với đại đa số thương nhân, những người khác đều đã làm chuyện thối nát rồi, còn có tương lai gì nữa?”

“Đương nhiên, đây chỉ là một ví dụ rất đơn giản, trong công việc thực tế, loại ‘lệch lạc về nhận thức’ này sẽ càng nghiêm trọng hơn, Vả lại sẽ ảnh hưởng đến quá trình sản xuất game, ảnh hưởng đến các mặt vận hành của công ty, cuối cùng là khiến cho quá trình phát triển dự án hoàn toàn thoát khỏi mong muốn ​​ban đầu.”

Hết chương 939.
Bình Luận (0)
Comment