Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 959 - Chương 959. Điều Này Mới Phù Hợp Với Kỳ Vọng Của Tổng Giám Đốc Bùi Về Bếp Tư Nhân Minh Vân (2)

Chương 959. Điều này mới phù hợp với kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi về bếp tư nhân Minh Vân (2)
Chương 959. Điều này mới phù hợp với kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi về bếp tư nhân Minh Vân (2)

“Nếu từng đọc thơ của Tô Đông Pha, nếu từng xem thư pháp của Tô Thức, thứ ăn được mới là thịt kho Đông Pha; chứ không chỉ là món thịt kho bình thường mà thôi.”

“Rất nhiều người phương Tây không hiểu những điều này, mà quen dùng tiêu chuẩn của phương Tây để đánh giá món ăn Trung Quốc, đương nhiên sẽ đưa ra kết luận nó không bằng món Tây, nhưng rõ ràng là không công bằng.”

“Trở lại vấn đề ban đầu của ngươi.”

“Ta không cảm thấy món Tây hiện đại theo đuổi hương vị cao cấp thông qua việc khống chế lượng chuẩn xác là sai, cũng không cảm thấy văn hóa ẩm thực Trung Hoa là sai. Quán ăn của bọn ta không theo bất kỳ phong cách nào, mà cố gắng hiểu được đồng thời mỗi loại món ăn, để cung cấp hương vị phù hợp nhất với khách hàng, khiến bọn họ thích.”

Có Giả Nặc phiên dịch, một tràng phát ngôn dài ngoằng của Lâm Xán Vinh được dịch một cách tao nhã, ngắn gọn súc tích, không phải dịch chuẩn từng chỗ.

Elena thường gật gù đồng ý.

Cuối cùng, nàng hoàn toàn bị thuyết phục: “Thì ra là vậy! Quả nhiên cửa hàng trưởng Lâm có cái nhìn sâu sắc về ẩm thực, thật khiến người ta phải thán phục!”

Jessica cũng cảm thán: “Sau này ta cũng sẽ không có thành kiến với món ăn Trung Quốc nữa, thì ra món ăn Trung Quốc trước giờ không ngon chỉ vì trình độ của mấy quán ăn chưa đủ mà thôi.”

Lâm Xán Vinh lộ ra nụ cười: “Đâu có, ta cũng chỉ là một học sinh đang miệt mài nghiên cứu trong văn hóa ẩm thực bao la rộng lớn mà thôi.”

Elena nói: “Cửa hàng trưởng Lâm, thật ra ta là một blogger ẩm thực, ta có thể viết trải nghiệm hôm nay lên blog ẩm thực của ta được không? Ngươi có cái nhìn độc đáo về ngành ẩm thực, cho ta thấy được góc nhìn hoàn toàn mới.”

Lâm Xán Vinh mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là được rồi.”

……

Sau khi tiễn hai người khách nước ngoài này, Giả Nặc lau mồ hôi trên trán.

“Cửa hàng trưởng, hai người này trông có vẻ không phải người bình thường, may thay bình thường ngươi bảo ta học thuộc mấy nội dung này, nếu không thật không biết phải làm sao.”

“Có điều, đoạn cuối cùng ngươi nói quan điểm về sự khác nhau giữ văn hóa ẩm thực Trung - Tây rất chuẩn, ta có thể nhìn ra hai người ngoại quốc này đã bị chinh phục rồi.”

Lâm Xán Vinh trầm mặc một lát, nói: “Thật ra, điều này ta cũng mới hiểu được gần đây thôi, vừa hay dùng được.”

Giả Nặc sững sờ: “Bỗng dưng hiểu được? Cửa hàng trưởng ngươi có cảm ngộ ngẫu nhiên cũng kịp thời phết nhỉ?”

Biểu cảm Lâm Xán Vinh nghiêm túc: “Trông có vẻ là trùng hợp, nhưng thật ra… cũng là một kiểu chắc chắn.”

“Trước đó ta đi tìm tổng giám đốc Bùi, muốn mở chi nhánh, bị tổng giám đốc Bùi từ chối. Nên ta vẫn luôn suy nghĩ, đối với tổng giám đốc Bùi, rốt cuộc bếp tư nhân Minh Vân có định vị thế nào?”

“Sau này ta hiểu ra rồi, bếp tư nhân Minh Vân phải là một quán ăn có một không hai, nó không đuổi theo số lượng, mà đuổi theo chất lượng, phải cung cấp trải nghiệm tuyệt vời nhất cho thực khách.”

“Mà trải nghiệm tuyệt vời thế này vốn không thể làm lại. Bởi vậy, tổng giám đốc Bùi mới cưỡng chế, bếp tư nhân Minh Vân không thể mở thêm chi nhánh, nhưng vẫn phải nhanh chóng chi tiền, nâng cấp những mặt chi tiết.”

“Ta cố gắng tìm những điểm chưa tới, cố gắng hoàn thiện các khía cạnh. Quán ăn của chúng ta không ưu đãi với bạn bè quốc tế mà là công bằng với tất cả thực khách, cung cấp trải nghiệm bữa ăn hoàn mỹ nhất.”

“Tuy hôm nay chúng ta chỉ tiếp đón hai thực khách hơi kén chọn, nhưng ý nghĩa rất lớn, vì chúng ta đã trải qua khảo nghiệm. Chỉ có cách xem mỗi ngày là ngày đầu tiên, xem mỗi vị khách là thực khách đầu tiên, xem trọng phản hồi mỗi thực khách, chúng ta mới có thể làm đến mức tốt nhất.”

“Bao gồm suy nghĩ phân biệt ẩm thực Trung – Tây, phản ánh sự phát triển của ngành ẩm thực hiện đại cũng là cảm ngộ ta có được trong quá trình tìm tòi hàm ý sâu xa của tổng giám đốc Bùi.”

“Ta nghĩ, cũng chỉ có cố gắng làm đến mức này mới có thể phù hợp với sự kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi về bếp tư nhân Minh Vân!”

Thứ năm, ngày 9 tháng 6.

Sau khi sắp xếp sản xuất hàng loạt máy nâng tự động vào hôm thứ hai, hai ngày nay Bùi Khiêm tương đối nhàn rỗi.

Thỉnh thoảng hỏi về tình hình của Game Đằng Đạt cũng như Thác Quản Fitness và Takeaway Netfish, hình như sóng yên biển lặng, tất cả đều ổn.

Buổi trưa, Bùi Khiêm sang quán cà phê Internet Netfish ăn trưa như thường lệ, vừa uống cà phê vừa chỉnh sửa bản đồ tư duy các bộ phận.

“Ting.”

Điện thoại kêu lên, Bùi Khiêm cầm lên xem thử, thoáng chốc cau chặt mày.

Là nhân viên quản lý bồi dưỡng của bếp tư nhân Minh Vân gửi tin nhắn đến.

“Tổng giám đốc Bùi, hai hôm nay khách nước ngoài đặt trước và dùng bữa tăng rõ rệt.”

Khách nước ngoài tăng rõ rệt?

Hình như có gì sai sai!

Bùi Khiêm cảnh giác.

Trước đó hắn từng dặn dò trên cuộc họp, tất cả các nhân viên quản lý bồi dưỡng phát hiện có tình trạng bất thường rõ rệt thì có thể báo cáo cho hắn bất cứ lúc nào, mà không cần đợi đến lúc mở họp, như vậy có thể tránh được vấn đề “bị đâm sau lưng trở tay không kịp”.

Dù sao thì cũng có rất nhiều nguy hiểm, phát hiện sớm một ngày và muộn một ngày là có kết quả khác một trời một vực.

Rõ ràng nhân viên quản lý bồi dưỡng của bếp tư nhân Minh Vân này làm rất tốt.

“Biết nguyên nhân vì sao không?” Bùi Khiêm trả lời ngay.

Nhân viên quản lý bồi dưỡng: “Không rõ lắm, đoán rằng có thể có bạn bè nước ngoài có sức ảnh hưởng nào đó đến đây ăn, tuyên truyền với bạn bè xung quanh.”

“Gần đây cửa hàng trưởng Lâm rất tốn công vào việc phục vụ, người nước ngoài dùng cơm ở quán ăn đều có trải nghiệm dùng bữa vượt trội, nhất là món ăn bằng tiếng Anh, phối hợp hài hòa giải thích nội hàm văn hóa ẩm thực truyền thống nước ta, hình như hiệu quả không tôi.”

Bùi Khiêm trầm mặc một lát, đáp: “Ngươi làm tốt lắm, vất vả rồi.”

Bùi Khiêm rất hài lòng về báo cáo của nhân viên quản lý bồi dưỡng này.

Xem này, cái gì gọi là gián chuyên nghiệp!

Hết chương 959.
Bình Luận (0)
Comment