Hiện tại làm chuyên đề, rất nhiều người bắt đầu đặt bàn, đợi đến khi bọn họ đến nhà hàng Vô Danh ăn cơm, Palpitation Hotel cũng sớm đã chính thức bắt đầu kinh doanh, thời gian vừa hay rất khớp.
Bùi Khiêm nhìn Lý Thạch mỉm cười, nhận ra trong chuyện này chắc chắn có công lao của các tên này.
Nếu không hạng mục Palpitation Hotel khiêm tốn như vậy, sao Vương Bằng có thể cố ý nhét vào trong chuyên đề này chứ?
Chắc chắn là do tên tổng giám đốc Lý nhiều chuyện rồi!
Nhưng mà nhìn hai tên này hai mặt như cùng một nụ cười thân thiện, Bùi Khiêm cũng không biết nên nói cái gì, chỉ cảm thấy bản thân có chút phiền muộn trong lòng.
“Tổng giám đốc Vương, ta rất cảm ơn ngươi.”
“Ta đột nhiên nhớ ra bản thân còn có việc, nếu không còn chuyện gì khác vậy đi trước đây.”
Bùi Khiêm nói có chút nghiến răng nghiến lợi.
Vương Bằng sững sờ, vội vàng nói: “Được tổng giám đốc Bùi, có vấn đề gì với chuyên đề có thể liên lạc với ta bất cứ lúc nào!”
Sau khi đưa mắt tiễn tổng giám đốc Bùi rời đi, Vương Bằng lắc đầu, có chút mò không thấy đấy: “Tổng giám đốc Lý, sao mà thoạt nhìn tổng giám đốc Bùi có chút không vui vậy?”
Lý Thạch cười khà khà: “Không có gì đâu tổng giám đốc Vương, là do ngươi chưa cộng tác nhiều với tổng giám đốc Bùi đấy, nếu ngươi thường xuyên qua lại với tổng giám đốc Bùi như ta, thì sẽ quen thôi.”
“Tổng giám đốc Bùi là người thuộc phái diễn xuất, vui buồn không lộ ra ngoài, lúc hắn có thái độ tốt với ngươi, thường là trong nụ cười ẩn giấu đao kiếm, lúc này nhất định phải đề cao cảnh giác.”
“Ngược lại, ngươi cho hắn lợi ích thực sự, ngoài mặt hắn không có phản ứng, thậm chí sẽ tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng sau sự việc sẽ dùng một vài phương thức khác để báo đáp ngươi.”
“Kỳ tài thương nghiệp mà, suy nghĩ của hắn sao có thể dễ dàng bị người bình thường dò thấu được chứ? Chắc chắn phải đeo một cái mặt nạ che giấu đi, chỉ có người ở cùng với hắn thời gian dài, mới có thể hiểu được suy nghĩ chân thực trong nội tâm của hắn.”
Vương Bằng bừng tỉnh: “Ồ! Hoá ra là vậy! Vậy theo cách nói của tổng giám đốc Lý, có phải ta sau này cũng có thể làm bạn bè với tổng giám đốc Bùi không?”
Lý Thạch mỉm cười: “Ít ra tổng giám đốc Vương ngươi đã đi đúng phương hướng.”
Vương Bằng im lặng gật đầu, trong lòng nghĩ cũng may có người bạn tổng giám đốc Lý làm người dẫn đường.
Nếu không bản thân thật sự không có cách nào hiểu được tính cách của tổng giám đốc Bùi!
……
Bùi Khiêm rời khỏi cà phê Internet Netfish, chạy thẳng đến cửa hàng Takeaway Netfish số 1.
Bởi vì vừa rồi hắn đột nhiên nhận ra được một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Trong đề cửa đặc biệt của Toàn Dân Bình Luận có cả Takeaway Netfish!
Hiện tại Takeaway Netfish chính là tâm can bảo bối của tổng giám đốc Bùi, nếu thứ này kiếm được tiền, còn không phải là khiến hắn sốc đến choáng ngay tại chỗ sao?
Cần phải lập tức đi xác nhận an nguy của Takeaway Netfish!
Bùi Khiêm vốn vẫn có hơi khó hiểu, theo lý mà nói Toàn Dân Bình Luận chắc hẳn cũng có nghiệp vụ takeaway đúng không? Vậy không phải Takeaway Netfish nên được đưa vào trong hàng ngũ đối thủ cạnh tranh sao? Sao còn đề cử cho cửa hàng của Takeaway Netfish chứ?
Nhưng mà tra cứu kỹ lưỡng trên Qiandu, kết hợp với một vài ký ức lúc trước, Bùi Khiêm đã hiểu rõ được đại khái rồi.
Toàn Dân Bình Luận của hiện tại, vẫn chưa có chút quan hệ nào với ngành takeaway.
Phải ba bốn năm sau Toàn Dân Bình Luận mới cùng phát thông báo hợp tác với phần mềm giao thức ăn nào đó, tuyên bố hợp tác chiến lược, hiện tại hai bên vẫn thuộc về quan hệ đối thủ cạnh tranh, không thể giải quyết cạnh tranh trong hai khái niệm “takeaway” và “nền tảng sinh hoạt địa phương”.
Càng huống chi Takeaway Netfish của hiện tại, định vị trong mắt mọi người chắc hẳn là phục vụ thức ăn nhanh nghiêng về hướng “giao tận nhà” hơn, chứ không phải nền tảng giao thức ăn tại nhà.
Bởi vì trên thực tế Takeaway Netfish chỉ giao thức ăn của bản thân, không mời thêm các cửa hàng khác gia nhập. Cũng không làm mấy thứ như đánh giá, cho điểm, xếp hạng, phương hướng rõ ràng không tạo thành quan hệ cạnh tranh với Toàn Dân Bình Luận.
Cho nên Toàn Dân Bình Luận mới sẵn sàng sắp xếp nhiều đề cử cho Takeaway Netfish như vậy.
Tóm lại, vẫn phải xác định an nguy của Takeaway Netfish trước!
Hắn đi đến tận nói hỏi thăm Nhuế Vũ Thần, rồi sau đó mới tìm nhân viên quản lý bồi dưỡng khảo xét một phen, một khi phát hiện Takeaway Netfish có bất kỳ dấu hiệu sinh lời nào, cần phải áp dụng biện pháp quyết đoán, ngăn chặn trước khi quá muộn!
Về phần cụ thể áp dụng biện pháp quyết đoán nào...
Chỉ có thể xem thử tình hình, ra chiêu nào tiếp chiêu đó.
Rất nhanh, Bùi Khiêm đã đến cửa hàng Takeaway Netfish số 1, cũng chính là nơi tọa lạc của phòng thực nghiệm mỹ thực.
“Tổng giám đốc Bùi?”
Nhuế Vũ Thần đang sắm vai nhân viên phục vụ, nhìn thấy tổng giám đốc Bùi tự mình đến, thoáng có chút kinh ngạc.
Có hai vị khách vừa mới rời khỏi hình như là đã ăn món mới của phòng thực nghiệm mỹ thực, đưa ra một vài ý kiến, Nhuế Vũ Thần đang nghiêm túc ghi chép, chuẩn bị giao cho phòng thực nghiệm mỹ thực tiến hành cải tiến.
Bùi Khiêm quyết định nói năng súc tích: “Không có gì đặc biệt, chỉ là muốn xem thử tình hình hiện tại của Takeaway Netfish.”
Nhuế Vũ Thần ngẫm nghĩ một chút: “Mọi việc thuận lợi lắm tổng giám đốc Bùi, đều tiến hành dựa theo kịch bản trong kế hoạch của ngươi.”
Bùi Khiêm: “...”
Trời thần má ơi dựa theo kịch bản của ta để thực hiện, ngươi biết kịch bản của ta là gì sao!
Kịch bản của ta chính là để cho Takeaway Netfish mãi mãi thua lỗ, vĩnh viễn cũng đừng kiếm lời về cho ta!
Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Chính xác hơn một chút đi? Sổ sách hiện tại vẫn chưa có lời đúng không?”
Nhuế Vũ Thần gật đầu: “Ngươi yên tâm đi tổng giám đốc Bùi, ta đã tuân thủ nghiêm ngặt yêu cầu của ngươi dốc toàn bộ tiền vốn, bao gồm tiền vốn ngươi phân đến đều lấy ra mở tiệm chi nhánh rồi, tuyệt đối không giữ lại tiền!”
Bùi Khiêm thoáng yên tâm hơn đôi chút, hỏi thêm: “Vậy thì hiện tại nếu muốn đạt thành chuyển lỗ thành lời, còn có lỗ hổng lớn chừng nào?”