Trong đại sảnh, Lương Cừ ngồi phía trên bên tay phải, để trần phần thân trên, huyết nhục ở miệng vết thương khiến người khác thấy mà kinh hãi.
Phía sau lưng, đại phu đang cầm cối thuốc, thả từng nhánh thảo dược vào giã nát ra lấy nước, dùng để tránh miệng vết thương bị sưng mủ.
Trần Triệu An ngồi ở phía trên bên tay trái, hai tay đan vào nhau chống ở trên quải trượng.
Nhóm hương lão hoặc ngồi hoặc đứng, ai nấy đều bất an, thỉnh thoảng nhìn liếc miệng vết thương dữ tợn kia cũng cảm thấy đau.
Ngoại trừ âm thanh kêu rên của nhóm hương dân bị thương, bên trong đại sảnh là sự im lặng ngột ngạt.
Trần Triệu An quét mắt nhìn, hướng về phía hương lão ở phía dưới bên trái mình, hương lão ngầm hiểu ý, đứng dậy nhìn về phía Lương Cừ, lại hỏi lại một lần vấn đề trước đó.
"Con Sơn quỷ này không phải con đại Sơn quỷ ở trấn Bình Dương, cũng không phải con tiểu Sơn quỷ mới sinh"
Lương Cừ đưa ra kết luận.
Đôi tay đang nghiền nát thảo dược của đại phu run lên.
Hắn vẫn có thể trấn định tự nhiên đối thoại với người khác như vậy, ngược lại có phần ý vị cạo xương chữa thương.
"Như vậy chẳng phải có nghĩa là còn có những con Sơn quỷ khác nữa sao?"
"Một con đã đáng sợ như vậy rồi, lại còn có hai con nữa, may mà hôm nay có A Thủy ở đây, nếu không chẳng phải sẽ gặp họa sao?"
"Chúng nó tới thị trấn Nghĩa Hưng kiểu gì vậy nhỉ, thị trấn của chúng ta cách trấn Bình Dương cũng phải 16 dặm đường, sức người muốn đi cũng phải mất một canh giờ."
Nhóm hương lão hai mắt nhìn nhau, trong lòng tràn ngập nỗi sợ hãi.
Bọn họ đã chân chính đối mặt với Sơn quỷ, đôi mắt dựng đứng ố vàng như nước mủ kia còn đáng sợ hơn mãnh hổ, không ít hương lão sợ tới mức ném quải trượng xuống mà chạy đi, bệnh thấp khớp nhiều năm dường như đã được chữa khỏi ngay tại chỗ.
Vốn tưởng rằng tai họa kia chỉ phát sinh ở trên trấn Bình Dương, người của thị trấn Nghĩa Hưng không cần quá lo lắng, nào ngờ cách xa nhau như vậy mà cũng không được an toàn.
Nhưng sự thật chính là như vậy, Lương Cừ tin tưởng vào phán đoán của mình.
Tiểu Sơn quỷ mới sinh cũng chỉ lớn ngang trẻ sơ sinh nhân loại, muốn cao ngang người, ít nhất phải ba tháng trở lên.
Thời gian tử vong của Lỗ Thiếu Hội tính toán cẩn thận còn chưa đến nửa tháng, không có khả năng là con tiểu Sơn quỷ mới sinh ra ở trấn Bình Dương.
Càng không thể là con đại Sơn quỷ đã giết chết Lỗ Thiếu Hội.
Thực lực của đại Sơn quỷ rõ ràng cao hơn cả Lỗ Thiếu Hội, cho nên ở hiện trường mới không có quá nhiều dấu vết đánh nhau, cũng có nghĩa là nó có thể nghiền ép được Võ Giả đã đột phá hai ải.
Với thực lực như vậy, có cả tá Lương Cừ cũng không đủ cho nó giết, càng không thể bị viên cầu đá trong miệng sư tử đá kia đánh bay đi được.
Mọi người đồng loạt nhìn về người có thân phận cao nhất ở đây là Trần Triệu An. Trần Triệu An tất nhiên cũng hiểu ý tứ của mọi người, hắn lên tiếng:
"A Thủy, vậy hai con Sơn quỷ kia không phải cũng đang ở thị trấn Nghĩa Hưng đấy chứ, huống hồ sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện, tại sao lại cố tình chọn thời điểm hiến tế ngày hôm nay mà xuất hiện vậy, có phải là Hà Thần..."
Đại phu vừa bôi thảo dược lên vai Lương Cừ vừa lặng lẽ dựng lỗ tai lên lắng nghe, không hề nhận ra tay mình đang run lên.
"Không có khả năng!". Lương Cừ quả quyết phủ nhận:
"Sơn quỷ là Tinh quái ở lục địa, nếu muốn quản thì cũng phải do Sơn Thần quản, nếu là Hà Thần, vậy đáng ra phải phái ra Thủy quái rồi mưa to lũ lụt, đánh chìm thị trấn Nghĩa Hưng của chúng ta, sao lại phái một con sơn tinh quỷ quái tới?
Hơn nữa, ta không phải đã lấy đầu con Sơn quỷ đó hiến tế lên rồi sao? Nếu thật sự là ý chỉ của Hà Thần, tại sao lại không có động tĩnh gì?"
Các hương lão khác cũng cảm thấy lời này của Lương Cừ có lý, đồng loạt gật đầu.
Không phải là Hà Thần tức giận thì tốt.
Dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông, nếu là Hà Thần tức giận thì còn đáng sợ hơn nhiều so với Sơn quỷ, không khéo cả nghìn người đều phải rời xa quê hương.
Lương Cừ hơi nâng bả vai lên, thảo dược bị nghiền thành ra nước kích thích khiến miệng vết thương của hắn có hơi đau, hắn hít một hơi rồi nói:
"Còn về việc Sơn quỷ sao lại xuất hiện ở đây, ta có suy đoán thế này, hôm nay chúng ta sát sinh, rồi cả nghìn người tụ lại một chỗ, huyết khí và nhân khí đều quá nặng, cho nên mới hấp dẫn Tinh quái tới đây"
Sơn quỷ nhỏ ăn súc vật, Sơn quỷ trưởng thành ăn thịt người.
Con Sơn quỷ mà hắn giải quyết kia có thực lực nằm ở giữa tiểu Sơn quỷ và đại Sơn quỷ, không phải mới vừa sinh ra, cũng không phải đã trưởng thành.
Huyết khí cộng thêm nhân khí, tất nhiên là miếng mồi ngon nhất.
"Về việc thị trấn Nghĩa Hưng còn con Sơn quỷ nào khác hay không, ta cũng không dám đảm bảo, có lẽ có, có lẽ không, tuy nhiên ta lớn đến từng này rồi, nhưng trong trí nhớ của ta, ghi chép về chuyện Tinh quái giết người cũng không tính là nhiều, vậy mà trước mắt lại một lần xuất hiện tận ba con, ta hoài nghi khả năng có quỷ."