Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 141 - Chương 141: Đại Tự Tại, Đại Tạo Hóa (1)

Chương 141: Đại tự tại, Đại tạo hóa (1) Chương 141: Đại tự tại, Đại tạo hóa (1)

Võ học phân ra thành hai loại lớn, một là kình pháp, hai là chiêu pháp.

Đấu pháp trong Viên quyền lại khác cả hai cái kể trên, nó có liên quan đến điểm cốt yếu của động tác và phương thức cơ bắp phát lực, người bình thường cũng có thể học, sử dụng rộng rãi.

Kình pháp thì lại là phương pháp lưu chuyển khí huyết, là khống chế ở cấp độ càng sâu hơn, Võ giả đã đột phá có một lượng khí huyết nhất định mới có thể sử dụng, là khống chế khí huyết kình lực toàn thân, hoá thành phương pháp để cho tự bản thân mình sử dụng.

Sau khi thành thạo, mỗi một quyền hay một cước đều sẽ có uy lực lớn hơn.

Có kình pháp khí huyết trợ giúp, dùng Viên quyền để công kích sẽ càng mạnh hơn, tựa như việc sử dụng nội lực của võ công trong Võ hiệp.

Chiêu pháp Võ học thì lại là một khái niệm khác, dùng khí huyết đổ vào binh khí và quyền cước, khiến chiêu thức bạo phát mạnh mẽ.

Ví dụ như những loại chiêu thức cụ thể như Huyền Băng Chỉ, Bài Vân Chưởng.

Lương Cừ nhận lấy cuốn sách trong tay Hồ Kỳ, nhanh chóng lật xem, quyển sách về Cung kình pháp rất mỏng, chỉ có 5 – 6 trang, học chữ bao nhiêu ngày nay rồi, hắn đọc không có chướng ngại gì.

Không bao lâu, Lương Cừ đã ghi nhớ nội dung vào đầu, thử kích thích khí huyết theo như phương thức ở trong sách.

Khí huyết lưu chuyển, sau một lúc, trong cơ thể quả thật có thứ gì đó dị thường, hoàn toàn khác cảm giác dung nhập vào trong cơ thể khi Luyện Da, khí huyết lưu chuyển không ngừng, tựa như tinh lực tràn đầy.

Mười lăm phút trôi qua, khí huyết lưu chuyển giữa kinh mạch, càng ngày càng thuần thục.

Lương Cừ cảm thấy Cung kình pháp này tựa như thiết kế cho riêng hắn, khí huyết trần đầy, sức mạnh được giải phóng.

Hắn bắt đầu chuyển động, lấy Kình pháp dẫn dắt Đấu pháp, khí tuôn, ý động, kình ra, quyền phong hô vang, liền mạch lưu loát.

Mỗi một quyền mỗi một cước đều được đề cao uy lực!

Hóa ra đây mới là phương thước chiến đấu chân chính của Võ Giả!

Trong chớp mắt, Lương Cừ dường như thay đổi cả người, trở nên uy phong lẫm liệt, tựa như Thần hầu giáng thế, hai cánh tay dài vung lên, cánh tay làm dây cung, quyền phong làm mũi tên, mang theo khí thế cương mãnh bạo liệt.

Ngay khoảnh khắc uy phong của hắn bắn ra tám hướng, đoản côn trong tay Hồ Kỳ liền thuận thế đâm tới, tựa như đánh vào vị trí bảy tấc của con rắn, đâm ngay trước ngực Lương Cừ.

Tiết tấu toàn thân bị rối loạn, kình lực của Lương Cừ liền biến mất, khí huyết trong cơ thể bốc hơi mất một phần ba.

Hắn suy sụp đứng yên tại chỗ, như thể một con yêu quái bị một côn kia đánh cho hiện nguyên hình, bị buộc phải rời khỏi trạng thái tinh lực phấn chấn bừng bừng.

"Tiếp đi!". Hồ Kỳ trầm giọng nói:

"Đến khi nào kình lực của ngươi có thể cuồn cuộn không ngừng, liên miên không dứt, khi đó mới có thể xem như có chút thành tựu!"

Kình pháp quan trọng nhất ở việc duy trì tiết tấu, người mới học nhìn thì có vẻ như có thể sử dụng một cách thuần thục, nhưng thật ra căn bản không có cách nào dùng được trong thực chiến.

Chỉ cần cùng người khác so đấu hai chiêu liền sẽ bị tán khí, mệt mỏi vô cùng, bình thường lúc luyện tập nhất định phải có người không ngừng 'quấy rầy', khi nào có thể luyện lưu chuyển khí lực thành bản năng, thì lúc đó mới không mất đi ý chí.

Phương pháp này cũng tương đồng với phương thức huấn luyện Đấu pháp.

Nói cách khác, Hồ Kỳ đang đồng thời huấn luyện Lương Cừ cả Đấu pháp lẫn Kình pháp.

Luyện đánh trước tiên phải bị đánh, không phải cứ ngây ngốc chịu đau khi huấn luyện mà phải tìm phương pháp tránh cho bản thân bị thương khi bị đánh, trở thành tiết tấu của chính mình.

Mỗi một lần vận chuyển kình lực bị đánh gãy, khí huyết trong cơ thể Lương Cừ liền tiên tán đi rất nhiều, chỉ mới 3 - 4 lần liền hao hết khí huyết, tựa như nước không có nguồn.

Lương Cừ thở hổn hển, cơ thể dần xuất hiện cảm giác mệt mỏi, nhưng Hồ Kỳ căn bản không cho hắn nghỉ ngơi, hắn ném đoản côn trong tay xuống, bày ra tư thế.

"Tiếp tục, không thể luyện Kình pháp nữa nhưng vẫn còn Đấu pháp, ngươi đã học được cách sử dụng rồi, giờ lấy ra mà dùng đi, tới đây, tấn công về phía ta đi nào."

Lương Cừ hít sâu một hơi, xốc lại tinh thần rồi lao về phía Hồ Kỳ.

"Quá ngu ngốc, không nên để lộ phần ngực của ngươi ra như vậy, phải nắm chắc khoảng cách giữa ngươi và địch nhân."

"Tất cả quyền cước, binh khí đều là kéo dài, ngươi cần tưởng tượng bản thân trở thành một hình tròn, tìm được tâm của ngươi, cũng tưởng tượng ta thành một hình tròn, tìm được tâm của ta, nắm đấm ngươi vung ra là một vòng tròn, côn ta đánh ra cũng là một vòng tròn, mỗi một lần chiến đấu đều sẽ có vô số vòng tròn."

Bình Luận (0)
Comment