"Ngươi phải bảo trì tâm của ngươi, dùng để phá hủy tâm của ta!"
"Không đúng, vẫn không đúng, sơ hở của ngươi quá lớn, đến cả tâm vòng tròn của mình cũng tìm không chuẩn, lại tới nào."
"Lần nữa!"
"Đứng lên, tiếp tục!'
Học Đồ của Võ quán đã sớm rời đi, hoặc là về ngủ hoặc là về nhà.
Cả Diễn võ trường lớn như vậy chỉ còn lại Hồ Kỳ và Lương Cừ.
Lương Cừ ngã xuống hết lần này đến lần khác, rồi lại thở hổn hển đứng lên. ...
Buổi đêm, vạt vật đều tĩnh lặng.
Lương Cừ để trần thân trên, múc một xô nước đầy từ giếng trong hậu viện lên, xối từ trên đầu xuống.
"Phù!"
Lương Cừ thở ra một hơi dài, hơi nước mờ mịt bốc lên từ trên người hắn, hòa hợp với ánh trăng ở phía xa xa.
Đằng sau cơ thể mệt mỏi là thu hoạch khiến người ta vui sướng, hắn có thể cảm giác được bản thân mình đang tiến bộ, từng chút một thuần thục Đấu pháp, khiến cho hắn muốn ngừng mà không ngừng được.
Kinh nghiệm tự thân của Hồ sư huynh rất phong phú, lý thuyết dùng để chỉ đạo lại được học từ Dương Sư, việc dạy dỗ hắn có thể nói là dễ như trở bàn tay, Lương Cừ cũng nhận được lợi ích không nhỏ, đối với cái gọi là chiến đấu đã có sự hiểu biết vô cùng rõ ràng, đáng tiếc, thực tiễn không theo kịp lý thuyết.
Hắn còn một chặng đường rất dài ở phía trước cần phải đi.
"Sư đệ, được rồi đấy!". Hồ Kỳ đi ra khỏi cửa phòng, hô lên một tiếng với Lương Cừ:
"Ngâm xong thuốc tắm thì tranh thủ thời gian đi ngủ luôn đi, sáng mai chúng ta lại tiếp tục"
"Vâng, sư huynh"
"Ừm, nếu không có việc gì nữa thì ta đi trước đây, ta ở ngay tại đông sương phòng nhé"
"Từ từ đã sư huynh, ta đúng là có một chuyện muốn nói"
"Nói đi". Hồ Kỳ lời ít ý nhiều.
"Thời điểm ta chiến đấu với Sơn quỷ có một thắc mắc, vì sao làn da của chúng ta nhìn qua không có gì khác biệt với người bình thường, sờ lên vẫn vô cùng mềm mại bóng loáng, nhưng trên thực tế lại có thể chống đỡ được đao chém lên vậy? Nếu có sức phòng ngự như vậy, không phải là nên thô dày giống như da trâu sao?"
Hồ Kỳ bật cười:
"Nếu thật sự như ngươi nói, vậy luyện võ chẳng phải sẽ luyện bản thân mình thành người không ra người, quỷ không ra quỷ sao? Mang theo lớp da dày như vậy sẽ khó coi đến mức nào? Sư đệ còn chưa đọc kỹ bộ 'Dư quan tu, mệnh hữu cảm' đúng không?"
Lương Cừ xấu hổ:
"Không dám giấu sư huynh, quả thật là như vậy"
"Ta đoán không sai mà, sau khi đột phá ải Da, cơ thể sẽ không có trạng thái dị thường gì, nhưng làn da lại giống như da trâu, mềm mại mà khó phá, phòng ngự tăng lên nhiều, cái gọi là làn da giống như da trâu này thật ra cũng chỉ là một loại so sánh thôi.
Trong 'Dư quan tu, mệnh hữu cảm' có viết rõ, bản chất của việc Võ Giả trở nên cường đại là sự tách biệt giữa 'ta' và 'hắn', hoặc có thể nói là sự tách biệt giữa 'bên trong' và 'bên ngoài' "
Cái quỷ gì vậy?
Khuôn mặt Lương Cừ lộ vẻ bối rối, từng chữ mà Hồ Kỳ nói hắn đều nghe hiểu, nhưng tại sao khi tổ hợp lại với nhau hắn lại không hiểu gì cả?
"Nói đơn giản thì ngươi đột phá ải Da, nhìn thì tựa như làn da của ngươi gia tăng cường độ, nhưng trên thực tế là ảnh hưởng của bên ngoài đối với ngươi bị suy yếu đi, không chỉ có đao chém thương đâm mà bao gồm tất cả những vật bên ngoài, đều sẽ bị cơ thể của ngươi kháng cự lại.
Tất cả bên ngoài là căn nguyên, bản thân ngươi cũng là căn nguyên, hai bên vốn có ảnh hưởng, tác dụng lẫn nhau, diễn biến ra vô số khả năng, nhưng con đường Võ Giả này khiến cho căn nguyên của ngoại giới không có cách nào ảnh hưởng tới căn nguyên tự thân, khiến cho ngươi có thể siêu thoát khỏi thế giới."
Lương Cừ tự nhận năng lực lý giải của bản thân không tồi, sau khi nghe xong liền cảm giác nắm được điểm mấu chốt.
"Cho nên, sự công kích của Võ Giả là đang làm theo cách trái ngược, để căn nguyên của bản thân ảnh hưởng mãnh liệt tới căn nguyên của ngoại giới đúng không?"
"Sư đệ quả thật thông minh". Hồ Kỳ khen một câu:
"Chính là ý tứ này, Võ Giả vốn chính là một đường siêu thoát, làm chuyện mình muốn làm, chống lại chuyện muốn chống lại, thực lực càng mạnh, sự can thiệp và chống lại ngoại giới của ngươi càng mạnh hơn, đi thông hướng đại tự tại, đại tạo hóa."
Tâm thần Lương Cừ chấn động.
Con đường Võ đạo này chỉ sợ là còn lợi hại hơn so với Tu tiên.
Chẳng trách, bản thân hắn chỉ có thể khống chế được khí huyết của bình dân áo vải, bản thân Võ Giả đang chống lại sự can thiệp của hắn!
Đờ mờ.
Vốn tưởng khống chế máu sẽ lợi hại biết bao, hóa ra lại chỉ là kỹ năng vô dụng.