Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 145 - Chương 145: Sơn Quỷ? Thứ Đồ Vô Dụng. (1)

Chương 145: Sơn quỷ? Thứ đồ vô dụng. (1) Chương 145: Sơn quỷ? Thứ đồ vô dụng. (1)

Không phải chứ.

Tôi luyện đâu?

Phun sơn đâu?

Bảo phải mất ba tháng mà, sao nửa tháng đã xong rồi?

Còn nữa, tiểu sư đệ chỉ là một Võ giả nho nhỏ mới đột phá một ải, thật sự có thể tiếp nhận thứ đồ mới từ lò rèn mà ra sao?

Lương Cừ bối rối, hoàn toàn không biết vì sao lúc ban đầu bảo là phải mất ba tháng mới rèn ra trường thương, nay lại chỉ mất nửa tháng đã xong, hắn thăm dò hỏi:

"Sư huynh, có phải huynh quên gì rồi không?"

Lục Cương ngẩn người, quét mắt nhìn trường thương, vẻ mặt đột nhiên lộ ra thần sắc như mới sực tỉnh:

"Quả đúng thế."

Lương Cừ yên lòng, xem xem, ta đã nói là quên gì rồi mà.

Sau đó hắn liền nhìn thấy Lục Cương lấy một sợi to đỏ từ trên bàn bên cạnh ra, quấn trên đầu thương, sau đó đưa lại cho hắn:

"Được rồi, thật ra nghiêm ngặt mà nói thì cái này của ngươi không tính là thương, đầu thương quá dài, nên tính là giáo mới đúng, tuy nhiên Võ giả cũng không phân biệt nghiêm khắc như vậy, quấn lên cũng không ảnh hưởng gì, có thể chặn máu."

"Không phải việc này. '

Lương Cừ bất đắc dĩ, thẳng thắn hỏi:

"Lục sư huynh, khi trước chẳng phải huynh nói còn cần hai tháng để sơn gì đó sao? Dùng cái loại sơn gì ấy?"

"Đấy là cách đúc tạo phổ thông, ta vốn không ngờ rằng sẽ chế tạo vũ khí có linh tính, cũng chưa từng nghĩ đến việc dùng da Ảnh thú, có da Ảnh thú làm lớp sơn, không cần phải phun sơn nữa, hai thứ này hoàn toàn dán sát vào nhau, tựa như vỏ cây sinh ra từ cây, vậy nên thương đã rèn xong rồi."

"Vậy tôi luyện gì đó thì sao? Cũng không cần nữa à?'

"Binh khí có linh tính không cần tôi luyện, tự nó có thể sửa chữa, tự điều chỉnh độ dẻo dai, độ cứng thậm chí cả trọng tâm."

Lục Cương cầm trường thương, lật cổ tay lại tựa như đang đùa nghịch:

"Trường thương này của ngươi linh khí dồi dào, gần như hoàn mỹ không có khuyết điểm, đầu thương bằng Vonfram, trục gỗ màu trắng ngà, sinh linh của Xích Hoả Điểu, da của Ảnh thú dùng làm sơn, có thể nói là thành phẩm tốt nhất từ khi ta chế tạo binh khí đến nay, khi ta cầm nó phảng phất như có thể cảm nhận được có một sinh mệnh đang tá túc trong đó. Xem xem."

Nghe thấy lời này, Lương Cừ chỉ cảm khái thế giới huyền diệu biết bao.

Vì thanh thương này, Lục sư huynh chỉ sợ là phải bù ra không ít vật tư, ân tình quá lớn!

Vùng sông nước Giang Hoài có rất nhiều kim loại quý, Lục sư huynh có lẽ sẽ thích, ngày sau phải bảo bọn A Béo đi tìm xem.

Hắn vươn hai tay ra, trịnh trọng đón lấy thanh trường thương.

Lục Cương buông tay, hai tay Lương Cừ chợt thấy hơi trùng xuống.

Nặng quá!

Chỉ sợ là phải gần trăm cân!

Trường thương bình thường cũng chỉ khoảng 2 đến 5 cân, chỉ có một vài mãnh tướng sẽ sử dụng trường thương nặng 20 – 30 cân.

Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, vũ khí của Trịnh nhị gia nặng 80 cân, trên thực tế quy đổi theo trọng lượng thời đó thì chỉ khoảng 30 cân.

Thanh trường thương trước mặt này so với những thanh trường thương của các danh tướng thời xưa dùng còn nặng hơn!

Lương Cừ nhìn chăm chú thanh trường thương trước mắt, trong lòng chợt có cảm giác cộng hưởng kì diệu.

Độ dài của đầu thương tận 12 tấc!

Lưỡi kiếm bình thường độ dài chỉ có 21 – 22 tấc, đầu thương trước mắt này gần như bằng một nửa thanh lợi kiếm.

Hình dáng vô cùng đặc biệt, so với nói là thương thì chi bằng nói là giáo.

Tuy nhiên thương, giáo, mâu vốn cũng không phân tách quá nghiêm ngặt, trước nay chưa từng định nghĩa một cách nghiêm túc.

Cái gì mà cán mềm, cán cứng, đầu thương gì đó đều là ngày sau mới tổng kết, tuy nhiên trong điển tịch hoàn toàn có thể tìm thấy những lời phản bác.

Ánh nắng giữa trưa chiếu rọi, vầng sáng vàng đen nhàn nhạt lấp lánh trên lưỡi đao.

Li hổ uốn lượn quấn quanh cổ thương một vòng, thân hổ hoá thành mây trôi, móng hổ ôm chặt lấy thân thương, hổ khẩu phun ra lưỡi thương, mắt hổ vậy mà thật sự tựa như đang loé lên tia sáng lạnh lẽo.

Đây chắc chắn không phải kĩ nghệ mà con người có thể làm được, hoặc là chỉ có da của Ảnh thú mới đạt được hiệu quả như vậy.

Lương Cừ hít sâu một hơi, vuốt ve cán thương, gỗ trắng ngà vốn nên mềm mại, màu trắng sữa, sau khi được phủ lên một tầng da thú, màu sắc biến thành màu tím sẫm như tử đàn, cảm giác khi sờ vào cũng có sự thay đổi cực lớn, tựa như một lớp cao su dày, không dễ trượt tay.

"Toàn bộ thanh thương tài 7 tấc 5, đầu thương tròn 12 tấc, bao gồm phần kim loại kéo dài xuống phía dưới, tổng là 22 tấc, tổng trọng lượng là 99 cân, đối với thực lực hiện tại của sư đệ thì hơi dài hơi nặng, nhưng cũng không phải không dùng được."

Bình Luận (0)
Comment