Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 155 - Chương 155: Xuyên Chủ Trảm Giao, Thiên Phú Gấp Bội! (2)

Chương 155: Xuyên Chủ trảm giao, thiên phú gấp bội! (2) Chương 155: Xuyên Chủ trảm giao, thiên phú gấp bội! (2)

Lương Cừ kinh ngạc đứng yên tại chỗ.

Ta, mạnh như vậy sao?

Xoẹt!

Cảnh tượng tiếp tục biến hóa, Lương Cừ buông tay một cái, ngã sấp mặt vào trên ván thuyền, răng môi va vào nhau, máu tươi tràn ra.

Đau quá!

Cơn đau còn sót lại bên trong cốt tủy khiến Lương Cừ run lên nhè nhẹ, hắn liều mạng giãy giụa ngồi dậy, che đầu lại, dùng sức hồi tưởng lại cảnh tượng kia.

Quên rồi, đều quên hết rồi.

Sắc mặt Lương Cừ trắng bệch, không biết vì sao đầu óc lại trống rỗng, căn bản không nhớ được một kích đã chém ra kia.

Đau, đau quá!

Tại sao lại đau như vậy?

Hoàn toàn khác với thời điểm dung nhập Thủy Hầu Tử.

[Dung nhập Trạch Linh Xuyên Chủ Đế Quân (một phần), đạt được Võ Đạo thần thông tầng thứ nhất, Võ Đạo thiên phú tăng gấp bội, tăng một phần thương tổn đối với yêu thú thuộc tính thủy]

Được rồi, cũng không phải không thể tiếp thu.

Không ngờ ngoại trừ Vô Chi Kỳ, bản thân hắn còn có thể dung nhập với Trạch Linh khác nữa.

Chỉ tiếc là những thần thoại khác của Nhị Lang Thần đều khó muốn chết, dù hắn có mong muốn nhưng cũng không thể làm được, muốn lại lần nữa được coi trọng sợ là khó.

Chuyện quan trọng trước mắt vẫn là phải nhanh chóng thăng cấp Thủy Hầu Tử thành Trạch Linh màu xanh lá đã, Hầu ca của ta không tệ chút nào, đến cả Đại Vũ cũng phải nể mặt hắn ba phần, đến lúc ấy sự thay đổi nhất định sẽ cực lớn.

Xem miêu tả kìa, cưỡi nước đạp sóng, nghĩ thôi đã thấy phong quang.

Lương Cừ miễn cưỡng lật người lại, tê liệt ngã xuống boong thuyền, há to mồm hít thở.

Trên người hắn vô cùng dính dớp, dính đầy hạt muối, cả người tựa như mới được vớt lên từ trong nước, sau khi nghỉ ngơi tạm khoảng 45 phút, hắn mới hồi sức lại một chút, trước tiên nhảy vào trong nước tắm rửa .

Sau khi nhận được sự chiếu cố của sông Giang Hoài, Lương Cừ đã hoàn toàn không cảm thụ được sự lạnh lẽo của dòng sông nữa.

Rõ ràng ngày thường múc nước giếng tắm còn cảm thấy lạnh, cảm giác như sông Giang Hoài mở cho hắn một quyền hạn đặc thù vậy.

Chờ đến khi độ chiếu cố đạt 100%, bản thân hắn chẳng phải sẽ trở thành nhân viên quản lý của sông Giang Hoài sao? Cũng coi như là một loại Hà Thần khác nhỉ?

Lương Cừ suy nghĩ miên man, sau khi tắm rửa xong liền trở lại trên thuyền, cảm thụ khí huyết trong ngực một phen.

Dày ba tấc, dài hai thước!

Vậy mà có thể Luyện Nhục rồi!

Luyện Nhục chỉ yêu cầu khí huyết dày hai tấc rưỡi, thô như cẳng tay là được, ba tấc coi như là dư dả.

Không ngờ được Xuyên Chủ Đế Quân coi trong, dung hợp một phần nhỏ Trạch Linh xong còn có thêm chỗ tốt như vậy.

Bản thân hắn cũng mới chỉ học võ hai tháng, vậy mà đã bắt đầu Luyện Nhục, đột phá hai ải rồi sao?

Lương Cừ phấn chấn trong lòng, lại luyện một lần Cung kình pháp, khí huyết vận chuyển thông thuận hơn rất nhiều, trở nên vô cùng nhẹ nhàng.

Nếu phải so sánh thì giống như một phần mềm vốn dĩ phải dùng toàn lực để tính toán vận hành, đột nhiên giảm bớt đi một nửa.

Cũng không đúng, Cung kình pháp không thay đổi, thay đổi chính là hắn, hắn tăng thêm bộ nhớ, tỷ lệ chiếm dụng từ 100% giảm xuống còn 50%, yêu cầu tiêu hao tâm lực ít đi, khi luyện càng trở nên dễ dàng hơn.

Sau khi luyện một lần, Lương Cừ liền ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu Luyện Nhục.

Phương thức cũng giống như khi đột phá ải Da, ải Nhục cũng tương tự như vậy, khuếch tán khí huyết, dung nhập vào bên trong làn da, gân cốt.

Khác với cơn đau mãnh liệt khi nãy, Luyện Nhục khiến cho toàn thân hắn đều trở nên ấm áp, mỗi một tấc cơ bắp, gân cốt đều chậm rãi nhúc nhích, biến hóa, sảng khoái đến cực điểm.

Tựa như sau khi ngồi một lúc lâu, hắn vươn vai duỗi người một cái, nghe thấy xương sống phát ra tiếng kêu răng rắc, cơ bắp cứng rắn cũng mềm xuống.

"Phù"

Một lần Luyện Nhục hoàn thành, mọi mệt mỏi của Lương Cừ đều đã tiêu tan sạch, hắn duỗi tay lấy ra Phục Ba Thương.

Hít thở!

Phục Ba Thương thật sư đang hít thở!

Hắn có thể cảm nhận được!

Lương Cừ trừng lớn mắt, trước đây hắn chưa bao giờ cảm nhận rõ ràng đến như vậy, chỉ cảm thấy Phục Ba thương và tâm ý mình tương thông, khi dùng vô cùng thuận tay, không cảm thấy có sinh mệnh tá túc ở trong đó như lời Lục sư huynh nói.

Vậy ra, trước đó là do thiên phú Võ Đạo của hắn không đủ, cho nên mới không phát hiện được sao?

Lương Cừ đứng trên đầu thuyền, vung trường thương trong tay, mũi thương chạm qua mặt nước, không mang theo chút bọt nước nào mà chỉ nhấc lên một cơn sóng gợn.

Không hình dung rõ cảm giác này là thế nào, tuy nhiên quả thật nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Chưa từng học cách sử dụng trường thương, nhưng lại biết nên làm như thế nào, làm sao mới làm tốt được, tựa như trời sinh đã vậy.

Thật sảng khoái!

Thần sắc Lương Cừ tỏ ra vui sướng, cho dù thiên phú Võ Đạo của hắn thường thường, sau khi tăng lên gấp bội, có thế nào cũng là trong ngàn người mới tìm được một người nhỉ?

Huống hồ trải qua hai ngày đặc huấn, Hồ sư huynh nói hắn cũng không tệ lắm, vậy chẳng phải là trong vạn người mới tìm được một người sao?

Ta chính là thiên tài trong vạn người mới tìm được một người!

Lương Cừ nhịn không được ưỡn ngực, hướng về phía mặt sông, cõi lòng rộng mở, khí phách dâng cao.

Cuối cùng, thử lại một chiêu này.

Mặt nước dưới thân thuyền dâng trào, sóng nước nhộn nhạo.

Lương Cừ hít sâu một hơi, đặt chân xuống mặt nước.

Dòng nước hơn ngàn cân trào dâng, chậm rãi nâng hắn lên.

Bình Luận (0)
Comment