Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 181 - Chương 181: Nhà Lớn, Cá Chép Lớn (2)

Chương 181: Nhà lớn, cá chép lớn (2) Chương 181: Nhà lớn, cá chép lớn (2)

Rất nhiều Thủy thú đều có thói quen đào hang ở dưới đáy nước, Nheo Béo, Không Thể Động hay đến cả Nắm Đấm cũng khó khai thác được.

Thứ nhất là khó bị phát hiện, Bảo Ngư đều thông minh, dùng bùn đất che kín cửa hang của mình, nếu không nhìn kỹ căn bản sẽ không phát hiện ra.

Thứ hai là mấy thú đều có hình thể cực lớn, tay thì lại ngắn, dù có phát hiện ra cũng không làm được gì, trừ khi chờ thuỷ thú trong hang tự mình ra ngoài.

Nhưng đối với Lương Cừ mà nói, đây căn bản không phải là vấn đề.

Phạm vi cảm giác của hắn ước chừng khoảng 20 mét, phạm vi cảm nhận chi tiết thì khoảng 10 mét, đối với những thứ nằm dưới bùn đất dù có đôi chút trở ngại nhưng vẫn có thể tìm kiếm được ở độ sâu chừng 1 mét.

Trong việc thăm dò, hắn có ưu thế hơn nhiều so với ba thú, chỉ là bình thường Lương Cừ cũng không muốn lãng phí thời gian vào việc tìm tài nguyên, có thời gian đi làm việc này chi bằng luyện thêm hai lần đứng tấn.

Tìm kiếm dọc theo đáy nước, mỗi khi nhìn thấy cửa hang, Lương Cừ sẽ để A Uy đi vào thăm dò, có cái thì trống không, có cái thì thỉnh thoảng đuổi ra được mấy con cá nhỏ, đều là loại cá phổ thông.

Sau nửa canh giờ, một cái cửa hang không giống bình thường xuất hiện bên trong phạm vi cảm giác của Lương Cừ.

Cấu tạo hang cực dài, bên trong hang rộng cỡ chân người, nơi sâu nhất vượt ra khỏi phạm vi cảm giác của hắn.

Loại cá bình thường sẽ không đào hang lớn đến thế, có lẽ lần này sẽ có điều ngạc nhiên.

Từng có kinh nghiệm đào lươn thuở bé, Lương Cứ không vội vàng hành động, hắn trước tiên tìm kiếm xung quanh một phen, thành công tìm thấy hai cái hang cũng không nhỏ, để Nheo Béo và Không Thể Động lần lượt mai phục ở ngoài cửa hang.

Mọi chỗ đều bị chặn lại, Lương Cừ lúc này mới để A Uy tiến vào hang.

A Uy có hình thể nhỏ, nhưng lại uy lực vô cùng, thời điểm mấu chốt chỉ cần cuộn mình lại, lớp vỏ ngoài cứng rắn không thua kém gì kim loại, Bảo Ngư khó mà cắn vỡ nổi, thích hợp nhất để thăm dò hang động.

A Uy nhận được mệnh lệnh, hai sợi râu trên đỉnh đầu lung lay, trăm chân của nó bò sát, thuận theo cửa hang uốn lượn đi vào.

Trong liên kết tinh thần, Lương Cừ có thể cảm nhận được A Uy đang không ngừng đi sâu vào bên trong hang, sau khi đến vị trí khoảng 3 mét dưới mặt đất, nó đột nhiên ngừng lại, sau đó nhanh chóng lui lại.

"Đến rồi!"

Lương Cừ cầm Phục Ba Thương trong tay, sẵn sàng đón địch ở trước cửa hang.

Ngay lúc A Uy thối lui đến cách mặt đất chưa đến một mét, một gia hỏa có hình thể thon dài đã tiến vào bên trong vòng cảm giác của hắn.

Khá lắm, là một con lươn!

Một con lươn to bằng cẳng tay!

Là Bảo Ngư sao?

Lương Cừ mừng rỡ, ngay khi A Uy bò ra khỏi cửa hang, con lươn thò đầu ra ngoài, hắn liền đâm xuống một thương.

Đầu thương của Phục ba Thương sắc bén vô cùng, phá vỡ dòng nước căn bản không sinh ra động tĩnh, con lươn lớn kia chưa phát giác ra đã bị đâm xuyên qua đầu, dưới tác động của quán tính còn lao về phía trước một đoạn nữa, từ đầu đến cổ, vạch ra một cái lỗ cực lớn, máu tươi tràn ra trôi theo sóng nước.

Con lươn lớn kia nhận ra thì đã muộn, nó cuộn mình lại, điên cuồng giãy giụa lăn lộn, kết quả là trường thương không hề nhúc nhích tẹo nào mà toàn bộ phần đầu của nó lại bị cắt đứt.

Lương Cừ:

"..."

Có khi sắc bén quá cũng không tốt, không có cách nào đảm bảo tính hoàn chỉnh của con mồi, chỉ giãy giụa một chút là đã cắt đầu mình xuống.

'Nắm Đấm' kẹp lấy một nửa cơ thể còn bên trong hang của con lươn lớn kia, kéo nó ra ngoài, thấy trên cơ thể con lươn lấm tấm bảy đốm màu tím, Lương Cừ hết sức vui mừng.

"Lươn thất tinh!"

Hắn không còn là Ngô Hạ A Mông nữa, rất nhiều loại Bảo Ngư phổ biến hắn đều có thể nhận ra.

(Ngộ Hạ A Mông: tướng Lữ Mông nước Ngô (thời tam quốc), chỉ người có học thức thấp. )

Lươn thất tinh chính là một trong số đó, cơ thể nó trơn trượt, khí lực lại lớn, còn sống trong hang, khó bắt hơn nhiều so với Bảo Ngư bình thường.

Tuy nhiên, khó bắt thì khó bắt nhưng hiệu quả mà nó đem lại không thua kém gì so với cá đầu hổ.

Con trước mắt này ước chừng nặng gần 2 cân, còn chưa biết có thể để Không Thể Động tiến hóa trước một bước hay không nữa.

Lương Cừ gọi Không Thể Động tới, ném cả con lươn thất tinh cho nó.

Không Thể Động vẫy đuôi bơi nhanh lên trước, há to miệng nuốt ực, nhai cũng không nhai, trực tiếp nuốt xuống cả một con lươn lớn.

Nheo Beo thấy vậy không khỏi nóng mắt, sợi râu dài của nó không ngừng rung động.

Bình Luận (0)
Comment