Lương Cừ hưng phấn, đứng dậy vỗ sạch bụi bặm trên mông rồi rời đi.
Trên thực tế, hắn cũng không phải muốn đột phá cửa ải, thời gian dự kiến nửa tháng lúc ban đầu là dựa trên tính toán tới việc tắm thuốc và ăn Bảo Ngư, một loạt thao tác này không thể rút ngắn tận nửa tháng được.
Thứ mà hắn chân chính muốn thăng cấp.
Là Trạch Linh.
Mấy ngày gần đây, hai thú vẫn luôn hỗ trợ hắn tìm kiếm Bảo ngư, sáng hôm nay rốt cuộc cũng có thu hoạch.
Lương Cừ có dự cảm, sau khi Trạch Linh thăng cấp, nhất định sẽ mang tới biến hóa cực lớn, tố chất cơ thể sẽ có sự tăng vọt.
Dựa vào điều đó, việc đột phá ải Nhục là chuyện đương nhiên.
Cũng không tính là hắn đang lừa gạt Hồ sư huynh.
Sau hai khắc, Lương Cừ đã chèo thuyền có mái che đi lên trên mặt nước.
Nghỉ ngơi một lúc, hắn gọi ba thú đến.
Nheo Béo và Không Thể Động theo thứ tự nổi lên trên mặt nước, Nắm Đấm theo sát ngay phía sau.
Hình thể của Nắm Đấm càng lúc càng lớn, không còn phù hợp nằm trên đầu Không Thể Động nữa.
"Hai ngày gần đây không xảy ra việc gì đấy chứ?"
Nheo Béo nghĩ đến việc ngư dân quỳ lạy hai ngày trước, rồi sau thời điểm đó, rất nhiều ngư dân mỗi lần đi ngang qua mảnh thủy vực này đều muốn thực hiện hành động quỳ bái, nó liền lắc lắc sợi râu, kiên định lắc đầu.
Không có chuyện gì xảy ra.
Các ngư dân cũng quá kỳ quái, lại đi quỳ lạy không khí.
Lương Cừ gật đầu, hắn chỉ sợ sau khi hai thú tiến hóa sẽ quên hết những thứ mà mình đã dặn, nhất là Nheo Béo, ngốc nghếch khờ khạo nhất, không cẩn thận mà bị người khác nhìn thấy sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt.
Cũng không đến nỗi là quá phiền toái, thứ kỳ quái ở dưới nước rất nhiều, tuy nhiên Lương Cừ vẫn luôn cho rằng, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Hắn vui mừng ngồi ở bên cạnh thuyền:
"Hai ngày nay, ta cũng suy nghĩ nhiều lần, hai đứa đều đã tiến hóa, lại vẫn giữ cái tên ngây thơ như trước thì không quá phù hợp, cho nên ta quyết định đổi tên cho các ngươi, cái tên lúc đầu coi như là nhũ danh đi"
Đổi tên?
Hai thú cũng không rõ ràng cho lắm, trước nay chưa từng so sánh qua, bọn chúng cũng không cảm thấy tên của mình có gì không ổn, nhưng cũng không từ chối.
Tên mà thiên thần cho, vậy chính là thứ tốt!
"Không Thể Động, về sau tên của ngươi đổi thành Thiết Mộc Sơn! Nheo Béo, tên của ngươi về sau đổi thành Hung Nha Tướng! Còn A Không, A Béo, hai cái tên này từ giờ sẽ là nhũ danh của hai đứa!"
Lương Cừ dương dương tự đắc.
Hắn suy nghĩ bao nhiêu ngày mới nghĩ ra được hai cái tên mới này, vừa khớp với đặc trưng của hai thú, vừa bá khí mười phần.
Thiết Mộc Sơn? Hung Nha Tướng?
Hai thú không hiểu gì, chỉ biết là rất lợi hại.
Dường như hay hơn một chút so với cái tên ban đầu của mình?
Mặc kệ thế nào, cứ thể hiện ra dáng vẻ cao hứng là được.
Hai thú khuấy lên bọt nước, xoay vòng quanh thuyền có mái che, Nắm Đấm ở một bên không liên quan gì cũng gõ hai cái càng, trợ uy cho hai thú.
Lương Cừ lại càng cảm thấy tên mình đặt quá đỉnh.
"Đi thôi, tới chỗ các ngươi phát hiện ra Đại gia hỏa kia xem xem, hôm nay có thể thành công hay không phải xem các ngươi có tìm được đúng hay không đấy! Ăn ngon uống sướng là phải xem hôm nay thế nào!"
Lương Cừ cầm Phục Ba Thương và Thanh Lang lên rồi nhảy vào trong nước, trước tiên rút một sợi dây gai từ bên hông ra, thắt ở trên người A Không, để A Không kéo mình đi.
Hiên tại trừ phi Lương Cừ thao túng dòng nước để nâng mình lên, bằng không tốc độ bơi của hắn đương nhiên kém không thể so với Thiết Mộc Sơn.
Nhưng thao túng dòng nước phải tiêu hao thể lực, lại còn tốn không ít, chi bằng để cho Thiết Mộc Sơn dẫn mình đi.
Gia hỏa này có cái đầu lớn, sức lực cũng lớn, mình nó kéo theo một con thuyền cũng chỉ là chuyện nhỏ.
A Béo thấy vậy cũng chúi đầu lại gần, ý đồ muốn thể hiện.
Lương Cừ suy ngẫm, hai thú cùng kéo cũng là ý tưởng hay, nhưng kết quả khi thực hiện lại vẫn không được.
Da của A Béo quá bóng loáng, dây thừng buộc lên người nó sẽ bị trượt xuống, trừ phi sau này chế tạo một cái yên chuyên dụng, bọc ngoài miệng nó, bằng không sẽ không buộc dây lên được.
Hắn quấn dây thừng vào cổ tay, 'Nắm Đấm' thuận thế kẹp lên trên, Thiết Mộc Sơn ra sức tiến lên, kéo theo một người và một cua nhanh chóng tiến về phía trước, tốc độ cực nhanh, A Béo theo sát phía sau.
Chẳng mấy chốc liền vượt qua độ sâu 50 mét, Lương Cừ không hề cảm thấy không thoải mái.
Dung nhập Trạch Linh Thủy Hầu Tử khiến hắn không chỉ giảm bớt lượng tiêu hao dưỡng khí khi ở dưới nước, mà ngay cả sức chịu đựng với áp lực nước cũng tăng lên rất nhiều.
Hắn có thể cảm nhận được, cường độ ở nơi này không khác mấy so với một người bình thường lặn xuống độ sâu 10 mét.
Còn về phía hai thú thì càng không phải nói, đây chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng khi càng ngày càng xuống sâu, địa phương kỳ quái cũng xuất hiện.
Cây rong càng ngày càng nhiều, vô cùng rậm rạp, có cây còn cao ngang eo người, tựa như đi giữa đồng cỏ tươi tốt.
Hắn ngắt một cây xuống ăn thử, cũng chỉ là cây rong phổ thông, đúng là kỳ quái.
Bùn ở dưới đáy nước cũng xốp hơn, một chân dẫm xuống, tựa như dẫm vào đầm lầy.
Dưới đáy nước, đúng là đủ các loại địa vực thiên hình vạn trạng gì cũng có, không thua kém gì so với trên lục địa.
Lương Cừ bị kéo tới một vùng đất bùn xung quanh không hề có cây rong.
Trong vòng cảm giác của hắn, mơ hồ có thể cảm nhận thấy, một Đại gia hỏa có hình thể to lớn đang ẩn mình phía dưới lớp bùn.