Trên đường, Bàng Thanh Hà thuê một chiếc xe đẩy, trải nệm ra rồi đỡ Khấu Tráng nằm thẳng lên xe.
Khấu Tráng quá cao quá to, ai cõng cũng sẽ khiến hai chân lê trên mặt đất, chi bằng tìm xe đẩy đẩy đi.
Một vị học đồ trong lòng vẫn còn sợ hãi:
"Sư phụ, dáng vẻ khi nãy của Khấu sư đệ đáng sợ quá, huyết quản như muốn nổ tung, chuyện gì xảy ra vậy."
Bàng Thanh Hà thở dài:
"Nộ hoả công tâm dẫn đến huyết dịch chảy ngược."
"Có nguy hiểm gì không?"
"Nhẹ thì tẩu hoả nhập ma, nặng thì huyết quản cả người nổ tung mà chết, may mà được ta kịp thời chặn đứng."
Bàng Thanh Hà vỗ lưng Khấu Tráng.
"Vì sao vị đệ tử họ Lương kia lại dũng mãnh như vậy, hắn mới học võ năm tháng, cảnh giới chắc tương đương Khấu sư đệ, Khấu sư đệ là trời sinh Tráng cốt cơ mà! Con đột phá ba ải rồi mà khí lực còn không lớn bằng đệ ấy."
"Nếu ta không nhìn nhầm, tiểu tử kia hẳn là trời sinh Võ cốt."
"Võ cốt!?"
Võ cốt cường tráng, uy danh lẫy lừng, chẳng trách biểu hiện lại khoa trương như thế.
"Ừm."
Bàng Thanh Hà gật đầu
"Ta học võ nhiều năm như vậy, chỉ có thời trẻ từng gặp qua một người, không ngờ 30 năm trôi qua vẫn có thể một lần nữa gặp được, Đại Tráng thua không oan, nếu trách thì phải trách chúng ta quá xui xẻo."
Kế hoạch ban đầu tốt biết bao, giao lưu luận đàm, thua hai thắng một, Dương quán chủ cũng không mất mặt.
Hắn cuối cùng lấy danh nghĩa tu sửa Diễn Võ Trường mà dâng lên một ngàn lượng, mọi việc coi như kết thúc một cách hoàn mĩ.
Mọi người hoà khí sinh tài, Võ quán của mình cũng có thể kiếm được chút danh tiếng, kể ra ngoài cũng là người thắng được một trận đệ tử của Dương quán chủ.
Ai ngờ lại phát triển theo chiều hướng như vậy.
Trời sinh Võ cốt, người có cùng cảnh giới về cơ bản khó mà thắng nổi, càng là những cảnh giới đầu càng là như vậy.
Đại Tráng trời sinh Tráng cốt, xét đến cùng cũng chỉ là nguỵ Võ cốt, không so nổi với Võ cốt chân chính.
"Vậy phải làm sao đây sư phụ, chúng ta còn mở Võ quán không?'
"Mở, đương nhiên là phải mở rồi, không mở Võ quán thì chúng ta lấy đâu ra thu nhập, địa điểm cũng chọn xong cả rồi."
"Vậy tình thế của chúng ta hiện giờ không phải rất khó xử sao?"
"Rượu thơm không sợ ngõ sâu, cứ thong thả, rồi sẽ có cách. Được rồi, nghĩ nhiều thế làm gì, đi thôi, hôm nay đều mệt cả rồi, trước tiên quay về cho Đại Tráng uống thuốc đã, đợi nó tỉnh lại sư phụ sẽ dẫn mấy đứa đi ăn đồ ngon!"
"Được ạ!"
Võ quán Dương thị.
Toàn bộ Diễn Võ Trường coi như không dùng được nữa, mặt đất vốn gọn gàng chỉnh tề nay lại đâu đâu cũng là ổ gà.
Dương Đông Hùng cho toàn bộ học đồ nghỉ luôn 5 ngày, không tính vào thời gian học.
"Lương Cừ, con có công xuất lực, một trăm lượng này coi như là phần thưởng cho con, hai trăm lượng còn lại ta giữ lại để mở rộng Võ quán."
Dương Đông Hùng lấy từ trong tay áo ra hai đĩnh bạc trắng, khuôn mặt lộ ý cười.
"Đa tạ sư phụ!"
Lương Cừ dùng hai tay nhận lấy, vui vẻ cất hai đĩnh bạc trắng.
Sau khi trở thành Võ sư, kiếm tiền nhẹ nhàng thật đấy, đặc biệt là khi ôm được cái đùi lớn, cơ hội gì cũng có cả.
Kể cả là phương pháp Bính âm, nếu không có Dương sư sắp xếp, hắn cũng không vào nổi Thư viện học tập đọc sách.
Trận khiêu chiến hôm nay cũng vậy, nếu không phải là đệ tử của Dương sư, cơ hội như thế này làm gì đến lượt hắn?
Rất nhiều lúc, không phải người ta không có tài hoa mà là thiếu một nơi giúp họ có thể phát huy.
"Ừm, ngoài cửa có nhiều người như vậy, con tới hỗ trợ đi, ta về trước đây."
"Sư phụ đi thong thả ạ."
"Sư đệ, vậy ta cũng đi đây."
"Vâng, sư huynh. '
Trong Võ quán, chỉ còn lại Lương Cừ và Hướng Trường Tùng đứng ở cửa chiêu sinh, đăng kí thông tin cho người ta, Hồ Kỳ thì dẫn người đi tham quan hoàn cảnh Võ quán.
Ngửi thấy hương thơm còn đọng lại trong không khí, Lương Cừ vuốt thẳng tờ giấy, vô cùng buồn bực:
"Sao lại nhiều nữ học đồ như vậy, có tiền mà không có chỗ tiêu à?"
Con gái học võ không dễ dàng gì, chưa từng có Võ Sư đạt cảnh giới Bôn Mã, khí huyết so với Võ giả nam giới yếu hơn, dễ chịu thiệt.
Nhìn tám vị sư huynh của mình là biết, chỉ có mỗi một vị Ngũ sư tỷ.
Hướng Trường Tùng cười ha ha:
"Không phải là vì đệ sao?"
"Ta ư?"
"Ban nãy đệ ở Diễn Võ Trường đấu võ, dáng người thẳng tắp, bao nhiêu nữ học đồ gọi lớn tiếng thế mà đệ không nghe thấy gì à."
"A?"
"A cái gì mà a."
Hướng Trường Tùng huých tay Lương Cừ
"Mau nói ta nghe xem, sao thân hình đệ lại tốt thế? Đường nét quá mượt mà."
"Ta cũng không biết, cũng đâu có cố ý luyện tập, có khả năng là do ta thường xuống nước bơi lội chăng? Hướng sư huynh, huynh cũng biết mà, ta xuất thân ngư dân đấy thôi."
"Bơi lội có hiệu quả thế này sao?"
"Có đấy, Hướng sư huynh có thể thử xem."
"Hôm khác lại bàn. Hôm nay đăng ký xong, buổi chiều ta phải đột phá, huyết khí sung mãn ấy mà, ta đặt phòng tối nay ở Lãng Vân Lâu rồi!"
"Thế thì tốt, trưa nay ta sẽ nhịn đói."
"Không đến mức đấy chứ sư đệ..."