Lương Cừ mệt mỏi đến mức đầu đầy mồ hôi, hắn hít sâu một hơi, chống lên bề mặt đá rồi nhẹ nhàng đứng lên, dường như không cần dùng sức.
Cơ thể biến nặng lại biến nhẹ.
Biến nặng là do chất lượng chỉnh thể trở nên nặng hơn, biến nhẹ là do sức mạnh được tăng cường thêm một bước, lúc đi lại sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn.
Xương cốt toàn thân càng giống như đổ đồng đúc sắt, dùng sức ma sát một chút là như có thể bắn ra tia lửa, trong lúc giơ tay nhấc chân càng có thể tùy ý phóng thích sức mạnh.
Thành công rồi!
Lương Cừ nắm chặt tay, thần sắc hưng phấn.
Xương cốt là cấu trúc nâng đỡ cơ bản quan trọng nhất của cơ thể người, cấu trúc cơ bản này được cải thiện thì chính là một bước nhảy vọt lớn về hiệu suất tổng thể!
Cường hoá trên nền tảng Hổ cốt thì lại càng hơn thế.
Cơ bắp hoàn toàn không cần quan tâm đến việc liệu xương cốt có chịu đựng được không mà thoải mái giải phóng sức mạnh, nâng cao trị số sức mạnh.
Tựa như một con Chip hoàn toàn không cần quan tâm đến vấn đề tản nhiệt, nó có thể tăng công suất lên gấp mấy lần!
Hai ngày nữa là phải tới Hà Bạc Sở báo cáo, cũng xem như là có chút vốn liếng, dù vẫn không đủ, nhưng tốt xấu gì vẫn đỡ khó coi hơn là chỉ đột phá hai ải.
Nhất – Nhị - Tam phẩm có thể coi là trung tâm quyền lực, người bình thường cả đời cũng không gặp được.
Tứ - Ngũ – Lục phẩm thì người ở ngoài, tay thì sờ soạng vòng tròn quyền lực, có thể không dính khói lửa trần gian ở một trình độ nhất định
Thất – Bát – Cửu phẩm coi như là quản lý cấp cơ sở, đặc biệt là Thất phẩm, đối với người không có chỗ dựa không có bối cảnh, chỉ dựa vào nỗ lực của bản thân thì đã là đỉnh cao rồi.
Đại đa phần mọi người đều chỉ xoay quanh phạm vi Tri huyện Chính thất phẩm, Huyện thừa Chính bát phẩm hoặc Chủ bộ Chính Cửu phẩm mà thôi.
Bắt đầu từ Tòng Bát phẩm, không phải là vị trí mà một Võ Giả hai ải có khả năng đảm nhiệm, về cơ bản đều phải đột phá bốn ải, nếu lên thêm thành một chữ Chính thì phải là Võ Sư cảnh giới Bôn Mã.
Lương Cừ chưa nhược quán, từ một ngư dân đến Tòng Bát phẩm đã không dễ dàng gì rồi, chờ đến khi huyện Bình Dương phải biên soạn Huyện chí thì sẽ đặc biệt phái người qua đây, ghi chép một phen về thiếu niên anh kiệt!
(Nhược quán: 20 tuổi; Huyện chí: cuốn sách ghi chép lại lịch sử, địa lý, phong tục, con người, văn hoá... của địa phương)
Nếu đã đột phá thành công thì nên đi thông báo cho sư phụ, hắn muốn ăn cá rồi. ...
Lương Cừ đứng ở đầu thuyền, tay áo tung bay phần phật, hắn khống chế dòng nước đẩy thuyền có mái che nhanh chóng tiến lên, hoàn toàn coi con thuyền nhỏ dài 5 mét này thành một chiếc ván lướt sóng cỡ lớn.
Với thể lực của Lương Cừ, chèo thuyền không cần dùng tới mái chèo, trực tiếp điều khiển nước là được, so với chèo thuyền bình thường còn nhanh hơn nhiều.
Tới gần bến thuyền, từ xa có thể nhìn thấy bóng dáng của những con thuyền đánh cá, Lương Cừ mới cầm lấy mái chèo ra vẻ như đang chèo thuyền, tới bến thuyền liền buộc dây thừng vào, ngắm nhìn bốn phía, trong lòng trào dâng cảm giác khí phách hào hùng.
Trấn Bình Dương trước kia chỉ có một bến thuyền, hiện tại, một bến đã không còn đủ dùng nữa, không chỉ mở rộng thêm mà còn lên kế hoạch xây dựng thêm ba cái nữa ở bên cạnh. Nơi này đã được mở rộng hơn không ít, có thêm thương thuyền lớn cập bến.
Đủ các quán trà được mở ở bốn phía bến thuyền, trong đó ngồi đầy người.
Lương Cừ đi trên đường, nhìn thấy rất nhiều đồ chơi mới lạ trước nay chưa từng thấy, thậm chí còn bán cả đồ ăn cho mèo và tóc giả, đường phố càng trở nên chật chội hơn xưa.
Rất nhiều cửa hàng lớn, đại tửu lâu và tiêu cục nghe ngóng được liền tới đây mở phân cục, lầu các càng xây càng cao.
Không có lợi không dậy sớm, đám người này đến còn nhanh hơn cả Quan viên triều đình, đặc biệt là khi biết tin huyện Bình Dương có khả năng trở thành phủ đã sớm tới đây đầu tư, giá đất cũng tăng lên gấp mấy lần, rất nhiều cư dân nghe vậy cũng động lòng, bán nhà đi, sau khi kiếm được một món hời liền chuyển đến một thôn nhỏ trấn nhỏ gần đó.
"Quả đúng là càng ngày càng phồn hoa"
Xuyên qua phố xá, Lương Cừ thông báo với Hồ Kỳ và Hướng Trường Tùng xong liền về phòng thay đổi trang bị toàn thân, vác Phục Ba Thương lên vai, đeo Thanh Lang vào eo.
"Sư đệ lại đột phá rồi."
Lương Cừ vừa mới đột phá cảnh giới, khí huyết chưa hoàn toàn thu liễm, Hồ Kỳ sau khi cảm nhận được nào có chuyện không hiểu nữa, không khỏi cảm khái trong lòng.
Tốc độ đột phá của Lương Cừ quá nhanh, không khéo lúc mình đột phá cảnh giới Bôn Mã, tiểu sư đệ cũng phải thay máu rồi nhỉ?
So với Hồ Kỳ, Hướng Trường Tùng càng cảm thấy cấp bách hơn, xem ra, hắn và tiểu Cửu, ai tiến vào cảnh giới Bôn Mã trước còn chưa chắc chắn đâu.