"Tầm Ngư Yêu!"
Nghe lời Dương Sư nói, đám người đều hận không thể ngay bây giờ tới cái hồ nhỏ kia luôn, hút sạch nước đi, ép Tầm Ngư Yêu kia ra, trực tiếp nướng ngay tại chỗ.
Tầm Ngư không tầm thường, chỗ tốt quá nhiều.
Trong lòng Lương Cừ cũng bốc cháy.
Mười con chim trong rừng không bằng một con chim trong tay.
Phó bản cao cấp giữ lại thì có tác dụng gì, phải nhanh chóng để con Tầm Ngư Yêu kia mạnh mẽ rơi ra kim tệ, như vậy mới là tốt nhất.
Ăn được con Yêu kia, nói không chừng hơn nửa năm nữa là hắn có thể trở thành Võ Sư chân chính, không còn là cách gọi tôn kính trong miệng người khác nữa.
Thêm vào đó, Hà Bạc Sở lập tức sẽ được lập nên, một Võ Giả hai ải nho nhỏ mà đảm nhiệm chức vụ Hà Bá Tòng Bát phẩm, nói ra cũng có chút danh bất chính, ngôn bất thuận, khó mà khiến thuộc hạ phục tùng.
Dù thực lực của hắn có thể so với Võ Sư bốn ải, nhưng người ngoài sẽ không nghĩ như vậy. ...
Mặt hồ rộng lớn bị hơi nước do mưa phùn mờ mịt bao phủ.
Thuyền có mái che dừng lại trên mặt hồ, nhẹ nhàng đong đưa theo nước, đầu thuyền bị nước mưa thấm ướt, lộ ra những đường vân gỗ rõ nét.
Lương Cừ nhảy ra khỏi mặt nước, mang theo Bảo Ngư mới bắt được lên trên thuyền, tiện tay rút Thanh Lang ra, thuần thục lột vảy bỏ xương, cắt thịt cá thành từng lát rồi bỏ vào trong nồi.
Làm ngư dân lâu như vậy, kĩ năng mổ cá của Lương Cừ càng ngày càng thuần thục, toàn bộ quá trình không mất đến 20 lần hô hấp.
Thiên thủy ngô công A Uy hút lấy máu cá, Nắm Đấm ở đầu thuyền hút lấy ruột cá.
Nheo Béo và Không Thể Động ở bên cạnh há to miệng, Lương Cừ thuận tay ném xương cá và phần nội tang vào trong miệng bọn chúng.
Với hình thể khổng lồ của hai thú, chút đồ này không đủ nhét kẽ răng, nhưng chúng nó vẫn ăn say sưa ngon lành.
Lát cá lăn qua lại trong nồi nước sôi sùng sục, Lương Cừ cầm đũa vớt ra bát, chờ nguội rồi xúc cùng cơm cho vào mồm.
Sau khi Nheo Béo và Không Thể Động tiến hóa, hiệu suất bắt Bảo Ngư cũng cao hơn, không cần hắn phải tự mình ra tay, bắt được xong liền ném vào bên trong hang đá, Không Thể Động chặn ở chỗ lối vào, Bảo Ngư liền không thể thoát ra được, chỉ có thể loanh quanh bên trong hang đá.
Con Bảo Ngư trước mắt này là hôm qua mới bắt được, hôm nay liền thịt luôn.
Nước đầy thì sẽ tràn, đã ba ngày kể từ ngày đấu võ ở Võ quán, ăn xong con Bảo Ngư này là có thể một phát đột phá ải Cốt!
Lương Cừ trở lại bên trong hang đá, khoanh chân xếp bằng.
Phía đỉnh hang đá có ánh sáng xanh chớp động, tĩnh mịch im ắng, thịt cá dần được tiêu hóa trong dạ dày, năng lượng huyết nhục tinh thuần không ngứng thấm vào toàn thân. Dưới sự chỉ dẫn của 'Hành Khí Minh', khí huyết không ngừng lưu chuyển, lớn mạnh, sinh sôi liên tục, trong chớp mắt đạt tới đỉnh phong lại thuận theo dẫn dắt, dung nhập vào xương cốt toàn thân.
Khí huyết toàn thân lại càng đầy tràn, lưu chuyển không ngừng, dường như được tích tụ đến cực hạn, sau một khắc liền muốn tránh khỏi dẫn dắt, thoát ra ngoài.
Khí huyết tựa như lò luyện, tiếng tim đập như tiếng trống to.
Khí trắng cuồn cuộn phun ra từ giữa mũi miệng, lấp kín hang đá tựa như sương mù buổi sớm ngày thu, dần dần che lấp mất thân hình của Lương Cừ.
Mỗi một lần hít thở, sương mù càng khuấy động trong gió, hóa thành những con rồng dài.
Khi dung nhập khí huyết vào xương cốt lần thứ ba, biến hóa chi tiết bên trong xương cốt nhanh chóng phát sinh như một dây chuyền phản ứng.
Ban đầu là cảm giác ấm áp nhẹ nhàng, ngay sau đó liền trở nên nóng hơn, ngứa ngáy, như có chất lỏng đang lưu động, càng ngày càng rõ ràng hơn, từ nhỏ bé như tia nước trở thành lớn như đại giang đại hà!
Nóng bỏng!
Ngứa ngáy!
Toàn thân Lương Cừ ửng đỏ, bên trong cơ thể mơ hồ nghe thấy âm thanh hải triều, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng cao.
Hắn hận không thể xé mở huyết nhục ra gãi một phen, nhưng vẫn cưỡng ép nhịn xuống.
Bởi rất sung sướng!
Tựa như uống vào một ngụm canh thơm nồng nóng hổi, khiến cho miệng lưỡi bỏng đến mức bong một lớp da mỏng, đau đớn bỏng rát, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự thơm ngon không gì sánh kịp của ngụm canh kia.
Từ phần xương đầu cho đến phần xương ngón chân, mỗi một khối xương cốt đều đang thư giãn, thả lỏng!
Không ngừng được mài bóng trong cơn sóng xô, càng ngày càng thêm long lanh óng ánh!
Xương cốt toàn thân Lương Cừ liên tục phát ra âm thanh giòn vang, sau một loạt tiếng nổ vang dày đặc, không chỉ bên trong xương cốt mà ngay cả bên ngoài cũng bắt đầu mềm đi!
Lương Cừ thở hổn hển vì biến hóa xảy ra liên tục, hai cánh tay yếu đuối vô lực như bị trật khớp, ngay cả xương sống cũng không thể chống đỡ được trọng lượng của cơ thể nữa, hắn không tự chủ được mà ngã về phía sau.
Cả người tựa như chất lỏng muốn chảy đi, nhưng lại bị túi da giữ lại được hình dạng cơ bản.
Một khắc sau, xương cốt toàn thân khôi phục lại bình thường.